“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 158:: Chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ bỏ qua
Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:26:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cứ như thể sớm hạ quyết tâm việc ở đây cả đời.
Giang Chỉ khẽ một tiếng, chạm chóp mũi : “He he, …”
Giang Chỉ ở đây một thời gian dài như , nhưng bao giờ gây chuyện với bất kỳ ai.
Giờ việc thì ngoan ngoãn ở trong văn phòng, cơ bản ngoài.
Nếu cần gì thì sẽ nhắn tin cho Lâm Niệm.
Thỉnh thoảng muộn vẫn là vì Tần Tự.
Anh cứ thích lề mề trong xe chịu , hết hôn ôm.
Cứ đến lúc gần muộn mới chịu lên.
Về sớm… cũng là cùng Tần Tự.
Nếu đổ thì chỉ thể đổ cho sếp trực tiếp của họ, phạt tiền thì phạt !
Chứ thể phạt Giang Chỉ!
Khi hai đến ngã ba hành lang.
Một tiếng bước chân dồn dập và nặng nề từ bên cạnh vọng đến.
Một đàn ông trung niên mặc vest, tóc chải gọn gàng, sự tháp tùng của một nữ thư ký, mặt mày xanh lét, vội vàng lao tới.
Kẻ đến ý .
Ông chính là Vương Phó Tổng, phụ trách hành chính và hậu cần.
Cũng là lãnh đạo hành chính quan hệ họ hàng với Dave, "chỗ dựa" của Dave.
“Chuyện gì thế ? Dave đang gây chuyện gì?!”
“Phòng IT đang gì ? Sao mà lộn xộn thế? Tất cả tạo phản đúng !”
“Chán ở công ty cút xéo?”
Giọng Vương Phó Tổng mang theo vẻ uy nghiêm thường thấy, cố gắng kiềm nén cơn giận trong lòng.
Cuối cùng, ánh mắt sắc bén của ông lướt qua Giang Chỉ và Giản Lê Sơ, dừng Giang Chỉ.
Mang theo sự dò xét của một cấp và một chút phiền muộn khó nhận .
“Giang Chỉ! Là cô đúng ? Dave cô tấn công mạng, phá hoại mạng công ty? Rốt cuộc là chuyện gì!”
Dù Giang Chỉ còn trẻ mà bản lĩnh như .
Dù các lãnh đạo phòng IT đều kính trọng cô ba phần.
Dù cô cửa của ai đó để công ty.
Cũng thể công khai tấn công mạng, phá hoại mạng lưới của công ty!
Đây là điều tối kỵ.
Đừng là Giang Chỉ, ngay cả ông , với tư cách Phó Tổng, cũng phép.
“Hôm nay các cô cho một lời giải thích hợp lý, nếu thì đừng ai mong…”
Ngay lúc Vương Phó Tổng đang hùng hổ chất vấn, Giang Chỉ rút từ túi một tấm thẻ.
Những lời còn của ông nghẹn trong cổ họng, đột ngột dừng hẳn.
Tấm thẻ trong tay cô là thẻ bình thường, thậm chí là thẻ cấp cao của phòng IT.
Mà là một tấm thẻ màu đen nhám , bất kỳ chữ hoa văn nào, chỉ viền quanh bằng một đường chỉ bạch kim cực kỳ mảnh.
Trông vẻ khiêm tốn đến mức bí ẩn, nhưng toát một trọng lượng thể nghi ngờ.
Giang Chỉ vẫn giữ nụ , chỉ đưa tấm thẻ đen đó cho Vương Phó Tổng.
Vẻ giận dữ mặt ông lập tức cứng đờ, đột nhiên ông nghiêm nghị xem xét kỹ lưỡng tấm thẻ.
Đôi mắt vốn đầy chất vấn và tức giận của ông , khi thấy tấm thẻ đen , đồng tử co rút mạnh.
Chỉ còn sự kinh ngạc và mơ hồ.
Nữ thư ký bên cạnh ông càng thêm hoang mang sự đổi của Vương Phó Tổng.
Cô hiểu giá trị của tấm thẻ , chỉ thấy sự kinh ngạc từng của Vương Phó Tổng.
Ông há miệng, vô cùng hoảng sợ: “Cái… cái là…”
“Của Chủ tịch…”
Những lời phía cuối cùng vẫn .
Không cần nhiều.
Tấm thẻ đen giá trị cực cao sẽ tự nó lên tiếng cô.
Mèo Dịch Truyện
Những lời buộc tội và chất vấn về "hacker", "đuổi việc", "báo cảnh sát" nghẹn trong cổ họng, thốt một chữ nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-158-chuyen-lon-hoa-nho-chuyen-nho-bo-qua.html.]
Ông dám lâu, chỉ kẹp một góc tấm thẻ đen.
Cẩn thận trả tấm thẻ cho Giang Chỉ.
Người chống lưng cho cô là “chỗ dựa” bình thường!
Rõ ràng là một thể tùy ý kết thúc sự nghiệp của ông .
Từ khi Tập đoàn Nhất Giang phát triển đến nay, ông luôn theo Tần Chủ tịch, một lòng một phục vụ công ty, vô cùng trung thành, tuyệt đối hai lòng.
Chưa bao giờ ý định rời chuyển việc.
Nếu thể, ông thậm chí còn định việc ở công ty cho đến già.
Ngay cả khi đứa cháu ruột nhắn tin than phiền cho ông , điều đầu tiên ông nghĩ đến cũng là bảo vệ Dave.
Mà là công ty tuyệt đối thể xuất hiện bất kỳ nhân vật nguy hiểm nào, tuyệt đối thể đe dọa đến vấn đề an ninh mạng của công ty.
Người tên Giang Chỉ , ông sớm danh, là nổi bật nhất của phòng IT.
Nếu cô phản bội, công ty tuyệt đối sẽ gặp vấn đề.
Vì , khi Giang Chỉ đe dọa đến an của công ty, ông lập tức nổi giận.
Tập đoàn Nhất Giang đối xử với mỗi nhân viên đều , lương bổng và phúc lợi còn dẫn đầu ngành.
Ai mà chọn phản bội thì thật sự là đầu óc vấn đề.
Vương Phó Tổng là cũ của công ty, Giang Chỉ vẫn tôn trọng ông .
Cô vẫn giữ nụ , kiên nhẫn giải thích: “Vương Phó Tổng, chúng tuy học vấn và kinh nghiệm phần kém hơn một chút, nhưng cũng luôn cần mẫn phục vụ công ty, luôn đặt công ty lên hàng đầu.”
“Đừng là đe dọa an ninh mạng công ty, chúng ngoài ngay cả một lời công ty cũng sẽ .”
“Hôm nay cũng thực sự là nguyên nhân.”
“Là do Dave lăng mạ , chúng cũng bất đắc dĩ thôi.”
“Hơn nữa, công ty hề quy định cấm mặc váy. Nhân viên mới của chúng tuy kinh nghiệm kém, học vấn cũng cao, nhưng lương thấp nhất phòng IT, thấp hơn gần một nửa so với nhân viên bình thường khác.”
“Cho dù Dave khinh thường cô , cũng nên tùy tiện coi thường và lăng mạ.”
“Điều thực sự thiện với nhân viên mới, cũng là gián tiếp châm biếm phòng nhân sự việc kém hiệu quả, ngài thấy đúng ?”
Phó tổng Vương xong lời Giang Chỉ, cũng đại khái hiểu rõ nguyên nhân.
Là Dave gây sự , Giang Chỉ phản kháng .
Phía ông những lý, mà còn dám chọc của Chủ tịch Tần.
Cái tên Dave ! Mới đến mấy ngày gây tai họa như .
Suýt nữa thì mất chén cơm của ông !
Gây chuyện xong còn lấy danh tiếng của ông , rõ ràng là hại c.h.ế.t ông ruột.
May mà Giang Chỉ định so đo, nếu thì xong đời hết.
Thái độ của Phó tổng Vương đổi một trăm tám mươi độ, ngay lập tức trở nên khách sáo với Giang Chỉ.
Trên mặt ông cố nặn một nụ .
“Chuyện ... là vấn đề của , là do nhất thời vội vàng, xin cô .”
“Phó tổng Vương, ngài quá lời . Tất cả chúng đều hết lòng vì công ty, xuất phát điểm đều vì lợi ích công ty, hơn nữa cũng gây bất kỳ tổn thất nào, chỉ là một vở kịch nhỏ. Hay là chúng biến chuyện lớn thành nhỏ, chuyện nhỏ hóa ?”
Trong lời của Giang Chỉ đều thể hiện ý xoa dịu chuyện .
Cũng chẳng chuyện gì nổi bật, đáng ca ngợi, cần cố chấp ngừng, rêu rao khắp nơi.
Để chuyện vỡ lở thì ai cũng mất mặt.
Giang Chỉ cũng thích gây phiền phức cho Tần Tự.
Chỉ yên tĩnh, tan sở yên tĩnh mà hẹn hò.
Chỉ thôi.
Cái thang mà Giang Chỉ đưa quá rõ ràng, Phó tổng Vương liền bước xuống theo cái thang Giang Chỉ đưa.
Ông xuề xòa: “Phải ... cô đúng, là chuyện rắc rối lên...”
Thư ký bên cạnh Phó tổng Vương chằm chằm Phó tổng Vương và Giang Chỉ, miệng hé, hít một khí lạnh.
Não bộ rõ ràng quá tải.
Đây là tình huống gì ?
Nếu nhầm thì Phó tổng Vương, vốn dĩ luôn vẻ mặt uy nghiêm, việc tỉ mỉ, một nhân viên bình thường bất kỳ chức vụ nào trong công ty dạy dỗ một trận?
Không ông chỉ phục tùng cấp của và Chủ tịch Tần ?
là gặp quỷ!