“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 132: --- Còn từng giết người!

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:26:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô nhếch môi nở nụ lạnh lùng, trong giọng điệu tràn đầy vẻ khinh thường đối với Thẩm Tư Niên.

 

“Thẩm Tư Niên, thế nào là hạnh phúc thực sự ? Để cho .”

 

“Đó là dư trong điện thoại thể đếm xuể bằng mười ngón tay.”

 

“Hay là hôm nay chúng đ.á.n.h cược một ván? Cược xem giá trị bộ lễ phục hàng chợ đang mặc, thuê mướn về , liệu thể bằng tiền lãi hàng ngày trong tài khoản của ?”

 

Thẩm Tư Niên ngây , sắc mặt dần cứng đờ.

 

Mái tóc ướt sũng, khuôn mặt dính nước và mảng lớn n.g.ự.c áo ẩm ướt, cùng với sắc mặt mấy đẽ , thứ đều tố cáo sự t.h.ả.m hại của Thẩm Tư Niên.

 

“Xe sang quả thực đắt, nhưng điều quý giá hơn là nó thể giúp thanh thản tránh xa những đàn ông tính toán giá trị của phụ nữ.”

 

Thẩm Tư Niên hết chiêu ...

 

Giang Chỉ chỉ đổi, mà còn trở nên giống hệt Tần Tự, cứ như thể đúc từ cùng một khuôn .

 

khinh thường mặc đồ chợ, khinh thường nghèo, khinh thường thứ về .

 

Trong mắt cô chỉ tiền, chút tình cảm nào.

 

Người phụ nữ như còn đoạt về gì? E rằng đoạt về cũng cần tốn nhiều thời gian để dạy dỗ, mới thể khiến cô bỏ những thói .

 

“Không sớm với em , Tần Tự là một kẻ bạo lực, chỉ thích đ.á.n.h hung bạo, mà còn từng g.i.ế.c ! Lẽ nào em quên ư? Em chắc ở bên một như ?”

 

“Chát!”

 

Là tiếng bạt tai rõ mồn một.

 

Thẩm Tuế Hoan thể chịu đựng thêm một lời nào nữa, cô sầm mặt, tiến lên táng cho một cái bạt tai rõ kêu.

 

Bàn tay Giang Chỉ giơ lên lặng lẽ hạ xuống, Thẩm Tuế Hoan tay một bước.

 

Thẩm Tuế Hoan vốn tập luyện thể thao quanh năm nên lực tay mạnh, một bạt tai xuống khiến nửa bên mặt sưng vù.

 

Thẩm Tư Niên cú tát bất ngờ đ.á.n.h cho loạng choạng mấy bước mới vững , cặp kính sống mũi cũng Thẩm Tuế Hoan đ.á.n.h bay.

 

Anh ôm mặt, thể tin nổi mang theo vài phần độc địa Thẩm Tuế Hoan.

 

“Cô dựa cái gì mà đ.á.n.h ?”

 

“Chát!”

 

Thẩm Tuế Hoan nhiều lời vô nghĩa, chỉ một chữ “Táng!”

 

Đánh xong bên mặt trái đ.á.n.h bên , hai bên sưng đều .

 

Trì Du Bạch đang từ quầy bar về phía khỏi ôm lấy hai bên má của .

 

Lực tay , nghĩ thôi thấy đau .

 

Có thể khiến Thẩm Tuế Hoan đ.á.n.h giữa thanh thiên bạch nhật, thể khiến Giang Chỉ cũng giơ tay chuẩn đ.á.n.h , e rằng Thẩm Tư Niên chọc giận tất cả .

 

Quả nhiên là thứ khiến ai cũng ghét bỏ.

 

Thẩm Tư Niên dùng hai tay ôm lấy hai bên mặt, nghiến răng, gầm gừ độc địa: “Thẩm! Tuế! Hoan!”

 

“Cô điên ?!”

 

điên. Kẻ điên là Thẩm Tư Niên.

 

Hèn chi Tự theo đuổi Giang Chỉ lâu như mà vẫn , hóa bao năm nay, Thẩm Tư Niên giới thiệu Tự như mặt Giang Chỉ.

 

G.i.ế.c !

 

Tần Tự chỉ tay dạy dỗ những kẻ hại Giang Chỉ, khi nào thì g.i.ế.c ?

 

Anh trong sạch, ngay cả một chút vết nhơ cũng , thể g.i.ế.c ?

 

Thẩm Tư Niên đúng là chán sống .

 

“Thẩm Tư Niên, c.h.ế.t ?”

 

Thẩm Tư Niên thấy câu , thấy ba thiếu niên đang từ từ tới, nỗi sợ hãi trong lòng bỗng trào dâng.

 

Người ghét nhất, đồng thời cũng sợ hãi nhất trong đời chính là Tần Tự.

 

Mà Tần Tự đang về phía . Nhớ cú đá ở lớp học gãy xương sườn của , khỏi kinh hãi, hai chân Thẩm Tư Niên bắt đầu run rẩy ngừng.

 

Anh hoảng sợ Giang Chỉ, còn hy vọng Giang Chỉ thể cứu : “Em xem , bọn họ đều như cả thôi, đều là những kẻ tùy tiện g.i.ế.c khác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-132-con-tung-giet-nguoi.html.]

 

Thẩm Tư Niên nghĩ đủ cách để thuyết phục Giang Chỉ rời xa Tần Tự, những lời ly gián thật sự nhạt nhẽo đến thể nhạt nhẽo hơn.

 

Mà giờ đây, Giang Chỉ cũng chẳng còn chút kiên nhẫn nào để tiếp tục chơi đùa với nữa.

 

Anh thể Giang Chỉ thế nào cũng , nhưng ranh giới duy nhất thể chạm tới chính là Tần Tự. Một như , nên x.úc p.hạ.m bằng lời .

 

Thẩm Tư Niên nên Tần Tự.

 

Giang Chỉ nhếch môi nở nụ chế giễu, thần sắc cũng càng thêm lạnh nhạt.

 

“Thẩm Tư Niên, bảo Tống Thiên Thiên trực tiếp đến đối mặt với , tìm một kẻ ngu ngốc như đến gì.”

 

là phí thời gian.”

 

thể chắc chắn rằng Thẩm Tư Niên hề thích cô.

 

Vậy mà Thẩm Tư Niên đột nhiên xuất hiện ở đây? Tuyệt đối thể là trùng hợp.

 

Giang Chỉ bao giờ tin sự trùng hợp thể trùng hợp đến mức .

 

Lịch trình của Tần Tự và Giang Chỉ từ đến nay luôn riêng tư, sẽ tiết lộ ngoài nửa lời, điều cô tin tưởng năng lực của Tần Tự.

 

Vậy thì Thẩm Tư Niên thế nào mà cô đang ở trấn Mộ Quang Triều Tịch?

 

Là vì Thẩm Tuế Hoan và bốn bọn họ...

 

Hành tung của bốn bọn họ sẽ cố ý che giấu, tìm thấy cô và Tần Tự thì sẽ bắt đầu từ chỗ Thẩm Tuế Hoan và họ.

 

Còn về việc ai tiền thù với cô đây?

 

Thật sự khó đoán nha...

 

Tống! Thiên! Thiên!

 

Nghe thấy cái tên , Thẩm Tư Niên ôm mặt, kinh hãi chấn động, nghẹn lời một câu.

 

Mới chỉ gặp một , cô đoán là Tống Thiên Thiên thuê đến.

 

Tâm cơ của Giang Chỉ trở nên sâu sắc đến thế từ khi nào ?

 

Trong mắt Thẩm Tuế Hoan và Trương Kiều Kiều cũng lóe lên một tia sáng khác lạ, cả hai đồng thời đầu Giang Chỉ.

 

Giang Chỉ nở nụ trêu tức: “Xì... thật sự tò mò, rốt cuộc Tống Thiên Thiên bỏ bao nhiêu tiền để thuê đến ?”

 

“Để đoán xem...”

 

“Để rời xa Tần Tự, Tống Thiên Thiên giá năm mươi triệu tệ, nghĩ... tiền cho chắc cũng tầm đó thôi nhỉ?”

 

“Chậc — thể ít hơn chứ?”

 

Thẩm Tư Niên thấy con năm mươi triệu tệ, ngây lâu mới hồn.

 

Chuyện năm mươi triệu tệ mà Tống Thiên Thiên chỉ bỏ hai trăm năm mươi nghìn tệ để ... phụ nữ đáng ghét, tất cả những giàu đều đáng ghét như !

 

Giang Chỉ khoanh tay, từ từ bước đến gần : “Thẩm Tư Niên, Lâm Loan Loan đến đây ?”

 

“Anh đoán xem, nếu cô thì sẽ trả thù thế nào?”

 

Vừa định tiếp tục khiêu khích Thẩm Tư Niên, Giang Chỉ nhận đang phía cô, ánh mắt càng lúc càng sợ hãi.

 

Hai chân cũng bắt đầu run rẩy ngừng.

 

Cô tò mò , giây tiếp theo, liền ngã vòng tay ấm áp của Tần Tự.

 

Thứ đến sớm hơn cả vòng ôm là mùi tuyết tùng thoang thoảng Tần Tự.

 

Giờ phút , trong mắt Tần Tự một dòng xoáy đen tối, đôi môi mỏng khẽ mím, khí chất quanh vô cùng đáng sợ.

 

Khoảnh khắc thấy , vẻ lạnh nhạt mặt Giang Chỉ lập tức thu .

 

Mèo Dịch Truyện

Chớp mắt bằng vẻ mặt tủi .

 

“Chồng ơi~ mới tới ~”

 

Anh vòng tay ôm lấy vai cô, siết chặt cô lòng.

 

Anh rũ mắt lặng lẽ cô gái nhỏ còn đầy sát khí, khoảnh khắc thấy liền biến thành vẻ tủi .

 

Vẫn là đến muộn.

 

 

Loading...