“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 118:: Từ chối tự giày vò bản thân ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:26:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô nhân viên bán hàng dường như bao giờ nghi ngờ ánh mắt của , cô sớm khẳng định mặt khả năng chi trả tuyệt đối.

 

Thậm chí còn hỏi giá.

 

"Vâng quý cô, quý cô thử thêm mùi khác ạ, cửa hàng chúng gần đây mắt một dòng hương liệu độc đáo—"

 

"Không cần."

 

"Vâng quý cô, quý cô đợi một chút—"

 

Bên cạnh quầy thu ngân, cô nhân viên bán hàng thành thạo dùng giấy da bò gói nến .

 

Hai phút , phụ nữ cầm cây nến hương liệu mùi gỗ thông .

 

"Quý khách~ Hương liệu mùi gỗ thông quý khách lấy đến ạ~"

 

Giang Chỉ nhướng mày, thậm chí còn ngửi.

 

"Loại thích, đột nhiên mùi gỗ đàn hương..."

 

Người phụ nữ định càu nhàu, đầu thấy ánh mắt cảnh cáo của chị Lưu, cũng đành thỏa hiệp.

 

Lại đổi hương gỗ đàn hương.

 

"Quý khách, hương gỗ đàn hương quý khách ..."

 

" là hương hoa linh lan! Hương hoa linh lan! Cô hiểu tiếng ?"

 

"Cái gì?! Cô!" Người phụ nữ nhận trêu chọc, nổi giận, nhưng chị Lưu, cao hơn cô một bậc, đè nén .

 

Chỉ đành theo.

 

là chức lớn hơn một bậc thì đè c.h.ế.t .

 

Chị Lưu cũng căn bản quan tâm phụ nữ khách hàng trả thù, dù trả thù cũng là cô .

 

Hơn nữa, vị khách hàng mắt đến giá quần áo , chỉ riêng chiếc vòng tay cô e rằng giá mấy triệu tệ .

 

Người thể đeo chiếc vòng mấy triệu tệ mà mua nổi hương liệu mấy ngàn tệ ? Khách hàng tiền tuyệt đối thể đắc tội.

 

Khách hàng như chính là Thượng đế, Thượng đế gì thì cô .

 

Thế là, phụ nữ cứ thế chạy chạy hơn chục .

 

Cuối cùng Giang Chỉ chỉ mua loại hương gỗ thông chọn ban đầu, mà tiền hoa hồng cũng của cô .

 

Người phụ nữ chạy chạy hơn chục , chỉ thu về một mồ hôi.

 

Thanh toán xong, Giang Chỉ liếc nhật ký giao dịch điện thoại.

 

3588 tệ.

 

Cô khẽ nhướng mày, cứ nghĩ là đắt lắm cơ.

 

Ừm... cũng bình thường thôi.

 

hề che giấu, quét mắt phụ nữ từ xuống một vòng, cuối cùng đổi sang ánh mắt trêu tức, lắc nhẹ lọ hương liệu mua mặt cô .

 

Trêu chọc : "Chị ơi, tò mò lương tháng của chị bao nhiêu? Mà nghĩ lọ hương liệu hơn ba ngàn tệ thành đồ xa xỉ ."

 

"Cố gắng chăm chỉ nhé, thì chị sẽ mãi mãi thấy lọ hương liệu vài ngàn tệ là đắt lắm đấy."

 

"Cô..."

 

Người phụ nữ chạy hơn chục , vốn đủ mệt , kết quả thấy đối phương vả mặt, ngược chính vả mặt.

 

"Quý cô, nhu cầu cứ liên hệ nhé." Trước khi , chị Lưu đưa cho Giang Chỉ một tấm danh .

 

Giang Chỉ nhận lấy, khuôn mặt xanh mét của phụ nữ.

 

Trêu tức : "Chị ơi~ Hy vọng chị sẽ mãi giữ khí phách như nhé, sẽ thường xuyên ghé thăm chị đấy!"

 

Vẻ mặt kiêu ngạo của phụ nữ còn nữa, giờ phút im lặng với sắc mặt xanh mét.

 

Không ngờ cô thật sự khả năng chi trả.

 

Người phụ nữ sớm nhận định Giang Chỉ là tiền ngay từ cái đầu tiên, tiếc là hai còn dẫn theo một đứa trẻ cho phán đoán sai lệch.

 

Ai mà tiền cũng thích dẫn nghèo đến cửa hàng xa xỉ phẩm chứ.

 

Giờ thì , công cả buổi chiều còn đắc tội với một khách hàng giàu .

 

Bước khỏi cửa hàng hương liệu nãy, Diêu Mạn Vân mới : "Chỉ Chỉ, thật cần thiết vì tức giận với cô mà miễn cưỡng mua đồ đắt tiền như ..."

 

Giang Chỉ nhướng mày: " ! mới chịu nhẫn nhịn!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-118-tu-choi-tu-giay-vo-ban-than.html.]

 

"Từ chối tự giày vò bản ! Có chuyện cứ trực tiếp bùng nổ!"

 

Cô cũng vì tức giận mà tiêu dùng bốc đồng, rốt cuộc cũng chỉ là mua thứ vốn dĩ mà thôi.

 

Diêu Mạn Vân ngưỡng mộ tính cách của Giang Chỉ.

 

Làm nên tự giày vò bản , như .

 

"Sao mua đồ mà hỏi giá ? Lỡ lúc thanh toán phát hiện vượt quá dự kiến của thì ?"

 

Giang Chỉ ngạc nhiên, cô lúc mới nhớ , từ lúc nào, hình thành thói quen .

 

Trước bất kể mua thứ gì, cô cũng sẽ xem giá , xem dư tài khoản đủ mới cân nhắc trả tiền .

 

Sự đổi lẽ là do hình thành khi ở bên Tần Tự.

 

"Chỉ là một lọ hương liệu thôi mà, thể vượt quá dự kiến của chứ."

 

Chỉ riêng tiền cô kiếm từ công việc thêm trong một năm lên đến hàng triệu tệ, mấy ngàn mấy chục ngàn tạm thời cần do dự, chỉ cần cân nhắc đáng giá thích thôi.

 

Diêu Mạn Vân trầm tư gật đầu.

 

Một cây nến trắng, giá 3588 tệ.

 

Đây là một con thật đáng kinh ngạc!

 

3588 tệ đủ cho cả gia đình cô chi tiêu trong một tháng ở thành phố Xuân Giang .

 

Quan trọng nhất là, lúc thanh toán cô thậm chí còn chớp mắt một cái.

 

Rõ ràng là sinh ở cùng một vạch xuất phát, cô dần dần kéo giãn cách với .

 

Hóa một ở Hải Thị nơi nương tựa cũng thể sống , hơn tất cả .

 

Vậy việc cô từng cố gắng như để gả cho Giang Thiên Phàm thì tính là gì?

 

Cố gắng gả cho một đàn ông cha là chủ thầu thì tính là gì?

 

Lúc đó, tại phòng họp cao cấp của Tập đoàn Tần Thị.

 

Tần Tự vận vest đen cao cấp, đường may tinh xảo, một nếp nhăn. Anh lười biếng tựa ghế văn phòng, đôi chân bắt chéo, những ngón tay thon dài tùy ý nghịch một cây bút than đen. Khóe môi nhếch lên một nụ khó hiểu, khí chất quanh lạnh lẽo đến đáng sợ.

 

“Đây là phương án mà những lãnh đạo lão làng của Tần thị đưa ?” Giọng của lạnh lẽo như băng. Anh khẽ hừ một tiếng, vẻ ghét bỏ dùng cây bút đen trong tay gạt tập tài liệu mặt xuống đất.

 

Phát tiếng “Choang—”.

 

Giấy tờ trong tập tài liệu rơi vương vãi khắp nơi.

 

Máy lọc khí phát tiếng kêu rì rì khe khẽ.

 

Ánh đèn lạnh lẽo từ bàn họp chiếu lên chín khuôn mặt căng thẳng, trán lấm tấm mồ hôi lạnh. Ai nấy đều cúi gằm mặt xuống, một ai dám một lời.

 

Tần Tự, vị giám đốc trẻ mới 18 tuổi, thủ đoạn tàn nhẫn hơn nhiều so với ông nội và bố . Ai nấy đều lo sợ chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ đắc tội với trẻ tuổi nắm giữ thực quyền , loại khỏi cuộc chơi.

 

“Giám đốc Tần, chúng như suốt bao năm qua, bao giờ xảy vấn đề gì.” Lúc , Tần Chi Ý, cũng mặc một bộ vest, cứng rắn . Cô là nữ giới duy nhất trong các lãnh đạo cấp cao, thể vị trí cũng nhờ thực lực của bản .

 

“Ồ? Các cũng Tần thị dậm chân tại chỗ bấy lâu nay ?”

 

“Chuyện …” Tần Chi Ý gì.

 

Người em trai của cô thật sự nghiêm khắc và khắt khe trong công việc. Kể từ khi nhậm chức, ngay cả những cựu lãnh đạo vốn muộn về sớm cũng bắt đầu tăng ca. Trước đó, ngay cả Tần Dần Sinh cũng từng xé bỏ mặt nạ với họ. Họ vẫn ung dung nhận lương cao nhất công ty, sống một cuộc sống an nhàn như dưỡng lão.

 

Sự xuất hiện của Tần Tự, cái "Diêm Vương sống" , trực tiếp phá tan cuộc sống dưỡng lão tươi của họ, khiến một đám lãnh đạo già bắt đầu cảm thấy căng thẳng.

 

“Phương án cần các vị đưa , nhưng nhiều khác thể . Các vị thể trụ vị trí bao lâu thì xem bản thôi.”

 

Ý của Tần Tự quá rõ ràng. Làm thì , thì cút. Dưới trướng nhiều năng lực chuyên môn cao, họ sớm muộn gì cũng sẽ thế. Các lãnh đạo cũ của Tần thị ở vị trí quá lâu nên dễ dàng lơ là. Thương trường như chiến trường, thể tùy tiện lơ là ? Anh chấn chỉnh tác phong việc của công ty.

 

Trong bầu khí ngột ngạt.

 

Chiếc điện thoại của Tần Tự đặt bàn rung lên. Anh liếc xuống, cầm điện thoại lên, thoáng tin nhắn thông báo, khóe môi khẽ cong lên.

 

Màn hình điện thoại hiển thị thông báo thanh toán qua "thanh toán hộ". Đây là khoản thứ hai nhận chiều nay. Chỉ tiếc là mới chi tiêu bấy nhiêu. Khả năng tiêu dùng của vợ cần cải thiện! Nhất định chiều chuộng thật !

 

Tần Chi Ý vô tình liếc thấy khuôn mặt còn nghiêm nghị bỗng chốc nở nụ nhẹ nhõm, khóe miệng cô khỏi giật giật. Trong một buổi họp nghiêm túc như vẫn thể . Ai cũng thể đoán tin nhắn đến từ ai. Quả nhiên, Thượng đế khi mở một cánh cửa cho ai đó, nhất định sẽ đóng một cánh cửa sổ của đó . Một thiên tài kinh doanh đỉnh cao một bộ óc chỉ yêu đương. Vẻ mặt lúc thật sự sự đối lập lớn so với lúc nãy.

 

Cô dừng một chút: “Giám đốc Tần, trong vòng ba ngày, chúng sẽ đưa giải pháp hài lòng…”

 

“Ừm.” Anh thờ ơ đáp.

 

Trong vòng ba ngày, tất cả các lãnh đạo cấp cao của Tần thị chắc chắn sẽ thể ngủ yên. Tất cả , chắc chắn sẽ tăng ca tập thể.

Mèo Dịch Truyện

 

 

 

Loading...