“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 110: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:25:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Chỉ nhàm chán lướt điện thoại trong tay, khi mở WeChat, cô thu hút bởi hơn mười tin nhắn trong mục Khoảnh khắc.
Cô nhấp xem, bình luận nổi bật nhất ở cùng là của Hà Minh Yến.
「Vẫn là trai chủ nhà hàng ? Chúc sớm thăng chức thành bà chủ nhỏ nhé.」
Tiếp theo là Hà Tiểu Nhu trả lời bình luận của Hà Minh Yến:
「Mở nhà hàng? Thôi …」
Giản Lê Sơ: 「Chúc mừng! Chúc mừng!」
Lâm Tương Tương: 「Chúc mừng! Chúc mừng!」
Lời của hai đều ẩn chứa ý với cô, từ lúc nào, Hà Tiểu Nhu cũng còn là Hà Tiểu Nhu mà cô từng .
Tình bạn đơn thuần sớm còn tồn tại.
Giang Chỉ xoa xoa thái dương, trực tiếp xóa bỏ hai bình luận đầy ác ý đó.
…
Quán đồ nướng mở ở gần khu phố cũ, một quán ăn cổ kính.
Khi họ đến thì trời tối hẳn, đèn đường bên đường đều bật sáng. Thỉnh thoảng gió thổi qua, mang theo chút se lạnh.
Đây là một quán nướng cũ kỹ, tấm biển hiệu gỗ trải qua bao sương gió, những dòng chữ đỏ xiêu vẹo tên quán: Quán nướng Tuổi Thanh Xuân.
Hai bên quán trồng mấy cây dương, lá cây đung đưa xào xạc trong gió.
Phía đầu là những hàng đèn màu vàng sẫm lấp lánh trong đêm.
Trước cửa đặt một chiếc ghế dài, ông lão râu bạc ghế bập bênh chợp mắt, trông vô cùng nhàn nhã.
Có lẽ vì thời tiết, hôm nay quán đông khách lắm, bên ngoài chỉ hai bàn là kín.
Vừa mở cửa xe , mùi thơm nức mũi của đồ nướng xộc thẳng , khiến mấy thèm chảy nước miếng.
Người phụ trách nướng là một đàn ông trung niên bụng bia, ông đeo tạp dề, cổ vắt một chiếc khăn trắng sạch sẽ.
Nghe thấy tiếng động, đàn ông trung niên về phía , khi thấy gương mặt xa lạ của Giang Chỉ, ông rõ ràng sững sờ.
Tần Tự và Giang Chỉ hai đang tự nhiên nắm tay .
“Mấy đứa, các cháu đến !” Giọng đàn ông trung niên lớn, âm lượng vang dội.
Thậm chí cả ông lão râu bạc đang ghế bập bênh cũng từ từ mở mắt, mơ màng về phía họ.
“Chú Bảy, lâu gặp ạ!” Trì Dũ Bạch mật chào hỏi.
Một nhóm tìm một chỗ để .
Tần Tự khoác chiếc áo khoác đen lên cho Giang Chỉ, tiện thể xích gần cô hơn, ghế giữa hai hầu như còn một khe hở nào.
Mèo Dịch Truyện
Chú Bảy cầm thực đơn và một lon bia từ bàn về phía bàn của họ.
Ánh mắt tò mò của chú Bảy rơi Giang Chỉ đang cạnh Tần Tự. Nhìn mức độ mật của họ, chắc hẳn là mối quan hệ bạn trai bạn gái.
Chú Bảy đặt bia xuống đất, tiếng chai thủy tinh va chạm phát một âm thanh trong trẻo, những giọt nước chai nhỏ xuống đất.
Trì Dũ Bạch cúi nhặt bia lên, đưa cho mỗi một chai, đó mới mở chai của và uống cạn một .
“Lão Trì, mày đang đợi chú Trì dùng roi quất đấy ? Tối nay về nữa ?” Tạ Ngọc Cẩn cũng mở một chai uống mấy ngụm.
“Tiểu gia tao trời sợ đất sợ, lẽ nào sợ bố tao?”
“Mày nhất là ! Tối đừng cầu xin bọn tao cho mày ở là .”
“Xì!”
Chú Bảy tủm tỉm mấy trẻ, trong mắt ánh lên sự ngưỡng mộ cái tuổi của họ.
bây giờ một chuyện khiến ông càng tò mò hơn.
Ông hạ thấp giọng một chút hỏi Tần Tự: “Tiểu Tần, theo đuổi cô gái thích ?”
“Ừm.” Tần Tự đổi sắc mặt đáp lời, lười biếng nắn một bàn tay của Giang Chỉ.
“Chàng trai trẻ, đúng là khổ tận cam lai , đỡ ở chỗ chú mà than thở…”
“Khụ…” Tần Tự khẽ ho một tiếng, trầm giọng ngắt lời chú Bảy định tiếp: “Chú Bảy, gọi món ạ.”
Chú Bảy sững , thấy sắc mặt Tần Tự ửng hồng thì mới bỗng nhiên hiểu .
Giang Chỉ nghi hoặc về phía Tần Tự.
Tần Tự gì ở đây ?
Chú Bảy lớn mấy tiếng, còn tiếp tục bàn luận về chủ đề đó nữa: “Ha ha ha… Hôm nay ăn gì đây? Chú Bảy cho mấy đứa.”
Trì Dũ Bạch: “Một phần mực nướng, hai phần chân giò nướng, mười xiên cánh gà nướng, năm mươi xiên thịt cừu nướng…”
Trương Giao Giao ngọt ngào : “Em xiên thịt bò dứa nướng, cà tím nướng, nấm kim châm nướng!”
Tạ Ngọc Cẩn: “Thêm sáu phần ba chỉ nướng nữa!”
Thẩm Tuế Hoan thực đơn: “Một phần sườn nướng!”
“…………”
Mấy gọi món xong, mười mấy hai mươi phút , món ăn cơ bản dọn lên đủ cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-110.html.]
Những xiên nướng bàn nóng hổi, xèo xèo chảy mỡ, thơm lừng.
Khi món ăn dọn đủ, Trì Dũ Bạch uống hết sáu chai bia.
Tạ Ngọc Cẩn giơ một ly bia lên, dậy, cảm thán : “Đêm, nướng, bia, bạn bè, bạn gái…”
Trì Dũ Bạch cũng giơ một ly lên dậy: “Đường phố, gió đêm, say về!”
Mấy còn thấy cũng hưởng ứng giơ ly trong tay lên, uống mấy ngụm.
Giang Chỉ trong lòng tửu lượng của , nên chỉ nhấp một ngụm nhỏ.
Ngay khoảnh khắc đổ rượu miệng, Trì Dũ Bạch và Tạ Ngọc Cẩn một cái, đó ăn ý nhếch môi.
Ăn cơm một nửa, Trì Dũ Bạch một lén lút trong quán, đó xách mấy chai bia nhiệt độ phòng mở nắp .
Anh tìm mấy cái ly nhựa dùng một mới, đổ cho mỗi một ly.
Xem là định từ bỏ chế độ uống rượu "hoang dã", chuyển sang phương thức uống rượu kiểu "nhã nhặn".
Trên bàn đặt đầy sáu ly rượu, mùi rượu nồng nặc lập tức xộc thẳng mũi, Giang Chỉ xoa xoa mũi.
“Rượu nồng độ thấp nhỉ?”
Trì Dũ Bạch sững .
Anh thầm nghĩ: Chưa uống mà phát hiện ?
Anh chỉ pha một nửa rượu trắng thôi, ngoài việc dễ say nhanh, thì gì khác với bia chứ?
Thì gì khác với uống nước ?
Thế là hì hì tìm một lý do gượng ép: “Rượu mà mùi rượu thì còn gọi là rượu ? Cô thường xuyên uống rượu, hiểu cũng bình thường thôi.”
“Lần sẽ .”
Sau đó hì hì xuống ghế, giơ ly bia gần tràn khỏi tay , vui vẻ : “Ngày là ngày đại hỉ của Tự và Giang Chỉ, chúng mỗi nâng ba ly chúc mừng họ nhé?”
Giang Chỉ kinh ngạc Trì Dũ Bạch, chút hoài nghi tai của : “Ba ly!!”
Mỗi ba ly, bốn 12 ly ?
Trì Dũ Bạch chớp chớp đôi mắt to tròn vô tội: “ , Hải Thị bọn đều quy tắc , chỗ các cô ?”
“Ư… ” Giang Chỉ nghẹn lời.
Nếu rượu vấn đề, Giang Chỉ tuyệt đối tin.
Rượu uống và rượu bây giờ cùng nhãn hiệu, nhưng mùi rượu rõ ràng khác nhiều.
Thằng cha rõ ràng là đang coi cô là đồ ngốc để trêu đùa mà.
Không đợi Giang Chỉ phản ứng, Trì Dũ Bạch nâng ly về phía hai họ, giọng điệu trịnh trọng : “Chúc, gió vàng sương ngọc, thắng vô kiếp !”
Giang Chỉ: “…”
Coi như , thằng cha thật lòng chuốc say cô mà!
Được ! Chơi thế đúng !
Giang Chỉ lặng lẽ nhặt một chai bia mở nắp từ đất lên, dùng cái mở nắp bàn mở nắp, với Trì Dũ Bạch:
“Trì Dũ Bạch, uống thế chán quá, là chúng chơi trò gì thú vị hơn ?”
“Cái gì thú vị?” Vừa thấy thú vị, Trì Dũ Bạch lập tức hứng thú.
Những khác cũng tò mò.
Tần Tự im lặng gì.
Giang Chỉ liếc , ánh mắt họ khác : “ , tửu lượng của các đều , trong sáu chỉ uống.”
Mọi gì, coi như mặc định đồng ý.
Cô tiếp tục :
“Vậy thì thế , là đại diện cho năm các , chơi một ván oẳn tù tì với . Nếu thua, năm các mỗi ba ly, thì uống cái rượu mà lấy từ trong quán .”
“ uống rượu, nếu thua, cũng nguyện ý uống ba ly. Nếu uống thì tự mở chai.”
“ một đối chọi với năm các , xem ai thể kiên trì đến cuối cùng, thế nào?”
Trì Dũ Bạch đảo mắt mấy vòng, hóa Giang Chỉ sớm phát hiện rượu vấn đề .
Vẫn lừa cô.
Thế là bắt đầu suy tính trong lòng.
Cho dù mấy họ uống rượu trắng, Giang Chỉ uống bia, họ cũng thể ngoài ý mà uống đến cuối cùng.
Có gì mà dám chứ.
Thẩm Tuế Hoan xong, lười biếng dựa , phản đối, dường như tự tin.
Ánh mắt Trương Giao Giao lóe lên mấy cái, luôn cảm thấy gì đó , nhưng nghĩ chỗ nào , dù tửu lượng của cũng , dứt khoát cũng nghĩ nhiều nữa.
Tạ Ngọc Cẩn tuyệt đối tự tin tửu lượng của , cho dù ba ly đối một ly, cũng tuyệt đối thể thắng, thế là càng nghĩ nhiều nữa.
Chỉ Tần Tự, ánh mắt lướt qua Giang Chỉ, khóe môi khẽ nhếch lên một cách khó nhận , một tiếng khẽ thoát từ lồng ngực.