“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 107: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:25:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần đừng sợ hãi là
Mục đích cô tất cả những điều là gì, vì Tần Tự tống Thẩm Tư Niên tù, nên cô cố tình trả thù Tần Tự?
Trong khoảnh khắc, vô khả năng hiện .
Lừa gạt Tần Tự? Yêu Tần Tự?
Cuối cùng mới là suy nghĩ thật sự của cô?
Chỉ trong mười phút trò chuyện ngắn ngủi, Trương Giao Giao cảm thấy Giang Chỉ thông minh hơn cô tưởng nhiều.
Cô khẽ lắc đầu, gạt bỏ muôn vàn suy nghĩ trong lòng. Mái tóc ngắn đen mềm mại rung động theo động tác của cô .
Dù thời gian họ quen dài, nhưng trực giác mách bảo cô rằng, Giang Chỉ sẽ như .
“Anh Tự… chắc sẽ trách .”
Những chuyện khác lẽ , Trương Giao Giao chỉ Tần Tự coi Giang Chỉ như mạng sống.
Trong tầm mờ mịt, chỉ chiếc điện thoại đưa đến mặt Tần Tự, và mấy đang bước về phía họ với vẻ mặt lạnh lùng.
Tống Thiến Thiến bật đoạn ghi âm kéo thanh tiến độ, chỉ chọn những lời khó nhất để phát.
Giang Chỉ nắm chặt cánh hoa hải đường trong tay, Tần Tự với vẻ mặt âm trầm và Tống Thiến Thiến với vẻ mặt đắc ý, yên lặng tại chỗ, hai tay nắm chặt váy.
Phải giải thích thế nào đây? Tần Tự tin lời cô ?
bằng chứng bày mắt, chính miệng cô , cô tham tiền của , cô lừa gạt .
“ móc sạch gia sản của Tần Tự chị , bây giờ còn gì cả, ngay cả một căn nhà cũng …”
“Phải là mấy đứa trẻ mười tám tuổi non nớt dễ lừa thật. chẳng cần gì, chỉ cần vài câu lừa gạt là nó cam tâm tình nguyện dốc hết tâm can .”
Khi vài đến cách bốn mét so với Giang Chỉ, đoạn ghi âm phát với âm lượng lớn nhất điện thoại thể thấy rõ ràng.
Gần như ngay lập tức, Giang Chỉ càng hoảng loạn hơn, thậm chí thể tưởng tượng hậu quả.
Anh sẽ tức giận đau lòng chất vấn cô tại lừa gạt . Gia đình họ Tần khi đoạn ghi âm sẽ hủy hôn ước giữa họ. Người nhà của cô, những đang dọn đồ chuẩn đến Hải Thị, sẽ thông báo tạm thời cần đến nữa.
Tất cả họ hàng sẽ chê cô trèo cao nhưng trèo...
Cô quá tự tin, bây giờ thì xong ...
Giang Chỉ yên tại chỗ, tiếng ghi âm ngày càng lớn, gương mặt âm trầm của Tần Tự ngày càng rõ ràng.
Một cơn gió thổi qua, vô cánh hoa hải đường trăm năm tuổi rơi xuống từ cây cổ thụ bên cạnh. Cánh hoa theo gió bay qua Giang Chỉ, lướt qua Tần Tự.
Cô lặng lẽ gương mặt toát lên vẻ lạnh lùng, giữa hai hàng lông mày dường như nhuốm một tảng băng ngàn năm tan.
“Tần Tự... em lừa ...”
Nói , Giang Chỉ luống cuống buông hai tay khỏi chiếc váy dài đang nắm chặt, cẩn thận nắm lấy một bàn tay của Tần Tự.
Toàn cô mềm mại, yếu ớt, tràn ngập sự hoảng loạn và bất lực.
“Em xin ...” Đôi mắt cô ngập nước, hàng mi rũ xuống, khí chất rệu rã.
“Bây giờ mới sợ?” Gương mặt âm trầm, mang theo một tia tức giận. “Hửm?”
Tần Tự buông tay cô .
Khoảnh khắc lòng bàn tay mất ấm, hai tay cô đặt cho yên, mũi cay xè, hốc mắt đong đầy nước mắt.
Giây tiếp theo, với lực ở thắt lưng, cô thuận thế ngả vòng tay ấm áp của Tần Tự.
Mùi hương quen thuộc tràn ngập chóp mũi, cuối cùng cũng át mùi nước hoa nồng nặc .
“Giang Chỉ, bây giờ còn học cách lừa nữa ?”
Cô chớp mắt để những giọt nước mắt rơi xuống chiếc áo phông cotton của , khụt khịt mũi.
“Em lừa ...”
“Không ?”
Giang Chỉ giơ tay lên, lau nước mắt, chắc chắn lắc đầu: “Không.”
Tần Tự quan tâm nội dung đoạn ghi âm, chỉ quan tâm đến bảo bối mềm mại, yếu ớt của đang đây, mắt đỏ hoe, chóp mũi ửng hồng, đáng thương .
Người mà cưng chiều như châu báu, thể để cô chịu ấm ức.
“Mười phút , em hứa với thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-107.html.]
“Và em thế nào?”
“Hửm?”
Giang Chỉ sững , dường như nhớ lời dặn dò thấm thía của ai đó.
Đừng tùy tiện bắt chuyện với lạ...
Mèo Dịch Truyện
Cô lập tức nghẹn lời, nên lời.
Tần Tự dường như đoán cảnh , nên dặn dò cô , nhưng ngờ hứa hẹn xong quên sạch sành sanh.
Cuối cùng vẫn ấm ức trốn trong vòng tay mà thút thít .
Không lời , .
“Em...” Giang Chỉ nghĩ nghĩ, lập tức mất hết tự tin.
Anh một tay to phủ lên gáy cô, mạnh mẽ kéo cô khỏi vòng tay , ép cô đối mặt với .
“Hửm?”
Khoảnh khắc đối mặt, Giang Chỉ càng còn tự tin nữa.
Cô bĩu môi: “Em sai ...”
“Lần còn dám ?”
“Không dám...” Vẫn dám.
Tần Tự lẽ thấu suy nghĩ của cô, đột nhiên khẽ một tiếng.
“Lần đừng sợ hãi là .”
Giang Chỉ: “............”
Diễn biến sự việc dường như ngày càng sai, giống như Tống Khiêm dự đoán.
Cô Tần Tự với vẻ mặt cứng đờ, lướt qua Trì Dư Bạch và Tạ Ngọc Cẩn đang đầy ẩn ý.
Cuối cùng, cô dừng ánh mắt khó coi gương mặt Giang Chỉ đang giả vờ đáng thương, khỏi kinh ngạc khả năng diễn xuất của cô, nước mắt cứ thế tuôn .
Cô một cái, Tần Tự liền mù quáng tha thứ cho phụ nữ đầy tâm cơ ?
Đoạn ghi âm rõ ràng là Giang Chỉ tự miệng , mà cũng tính ?
Càng nghĩ, Tống Khiêm càng thấy Giang Chỉ thâm sâu đáng sợ, ngay cả Trì Dư Bạch và Tạ Ngọc Cẩn cũng cô lừa, cô lừa gạt tất cả .
Vì , là duy nhất 'tỉnh táo' trong bộ khung cảnh, Tống Khiêm vội vàng ngắt lời: “Tần Tự, đừng để nước mắt của cô mê hoặc, cô là kẻ lừa đảo, cô giả vờ cho xem đó!”
“Con nhỏ tâm cơ, rõ ràng như !”
“Tần Tự, chân em đau...” Giang Chỉ với khóe mắt đỏ hoe, đáng thương Tần Tự, giọng điệu mềm mại cất lên, cắt ngang lời của Tống Khiêm.
“Đau ở ?” Anh đột nhiên nhíu mày, nửa xổm xuống.
Giang Chỉ khẽ vén váy lên, lộ một đoạn bắp chân trắng nõn, phía bắp chân ửng đỏ một chút.
Thực đáng kể, chỉ là va chạm nhẹ, chừng thời gian còn cảm thấy đau nhiều nữa.
Giang Chỉ là để thu hút sự chú ý của Tần Tự, để tin lời gièm pha của kẻ tiểu nhân.
May mắn , thành công.
Tần Tự một tay ôm ngang cô lên, mặc kệ tất cả , đón ánh hoàng hôn và những cánh hoa hải đường bay lả tả, thẳng thừng bước ngoài.
Chiếc váy dài theo thể Giang Chỉ bay lên trung, tức thì bồng bềnh trong trung, dây buộc tóc trắng từ từ tuột xuống, mái tóc dài xõa lưng.
Tống Khiêm bóng lưng cao lớn của Tần Tự và Giang Chỉ đang đắc ý, sắc mặt vô cùng khó coi, lòng đầy lửa giận nơi trút bỏ.
Giang Chỉ trong lòng Tần Tự khẽ nghiêng mặt, về phía Tống Khiêm.
Một tay cô vòng qua cổ Tần Tự, tay còn lặng lẽ giơ ngón giữa về phía Tống Khiêm, cô mỉm ... mặt tràn đầy vẻ khiêu khích và đắc ý.
Ý vị châm chọc dường như sắp tràn ngoài.
Ánh mắt Tần Tự vẫn luôn dừng gương mặt Giang Chỉ, bỏ lỡ bất kỳ biểu cảm nào của cô. Anh khẽ nhướng mày, đột nhiên cong khóe môi, đáy mắt tràn ngập sự cưng chiều.
Người phụ nữ của , vốn dĩ phóng túng như .
Cô gì thì , trừ việc rời xa , cô thể tùy ý hoành hành trong vòng tay .
Anh ôm cô, đón ánh sáng, giống như cảnh tổng kết MVP cuối trận.