“Trọng sinh rồi, trở thành tiểu bảo bối trong lòng bàn tay của Thái tử bá đạo” - Chương 101: --- Mưa Hoa Hải Đường

Cập nhật lúc: 2025-10-19 07:25:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tạ Ngọc Cẩn, Trương Kiều Kiều hai nghi hoặc về phía Trì Du Bạch, đồng thanh : “Yêu đương ư?”

 

Rõ ràng hai họ đối với chuyện đều chút khó tin.

 

“Trì Du Bạch, ngay cả cũng thể thoát ế ?”

 

“Đối tượng là ai ? Tớ xem ai mắt như .”

 

Thẩm Tuế Hoan một bên ngượng ngùng cúi đầu, lên tiếng, lặng lẽ gắp cơm bỏ miệng.

 

Ha ha ha ha, ít khi thấy Thẩm Tuế Hoan ngượng ngùng đến .

 

Giang Chỉ ngoài mặt đổi sắc, lén lút lớn mấy tiếng trong lòng.

 

Trì Du Bạch tức giận.

 

Anh một tay bưng bát, một tay cầm đũa: “Hai ý gì ? Tiểu gia phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, tài mạo song , trúng thì gì lạ ?”

 

“Năm xưa, những theo đuổi xếp hàng còn thể vòng quanh Nhất Trung ba vòng! Ta chính là soái ca nổi tiếng của Nhất Trung Hải Thị!”

 

“Ha ha…”

 

“Vậy rốt cuộc là ai mắt như .”

 

Trì Du Bạch hứa với Thẩm Tuế Hoan là cho khác, đặc biệt là Tạ Ngọc Cẩn.

 

Nói vòng vo nửa ngày cũng c.h.ế.t sống dám tiết lộ nửa chữ.

 

“Mặc kệ chuyện của tiểu gia.”

 

Tần Tự coi như thấy tiếng cãi vã của bọn họ, sang gắp đầy thức ăn bát Giang Chỉ.

 

Giọng nhàn nhạt, tựa như đang hỏi ý kiến Giang Chỉ: “Ngoan, bọn họ chơi bóng với họ.”

 

“Được thôi, em cùng .”

 

“Ừm.”

 

Anh hài lòng nhếch môi, nhẹ nhàng xoa đầu cô.

 

Thì , bất cứ việc nhỏ nhặt gì mà cũng hỏi ý kiến vợ sảng khoái đến .

 

Trước đây sống những ngày tháng khổ sở thế nào chứ.

 

Bốn đối diện bàn ăn lặng lẽ nhét đầy miệng cẩu lương.

 

Tạ Ngọc Cẩn vẫn còn quen, xưa nay đều là cho khác ăn cẩu lương.

 

Anh đặt đũa xuống, ăn no , ăn 'cẩu lương' mà no .

 

“Anh Tự, vẫn chỗ cũ chơi chứ?”

 

“Đi đến đường Vị Ương, phía Tây thành phố.”

 

Đường Vị Ương, phía Tây thành phố, một con phố nhỏ và ở Hải Thị, lúc , những cây hải đường Tây Phủ khắp phố chắc hẳn đang nở rộ.

 

Và ở một góc sân bóng rổ trồng cây hải đường trăm tuổi lớn nhất và nhất.

 

Mỗi khi gió thổi qua, vô cánh hoa sẽ rơi xuống, tạo thành một trận mưa hoa hải đường tuyệt .

 

Giang Chỉ chắc chắn sẽ thích.

 

Anh luôn thói quen việc ưu tiên cô.

 

Nhắc đến đường Vị Ương, Trương Kiều Kiều ngược hứng thú.

 

Mỗi cùng họ ngoài chơi bóng, cô đều im lặng xem, im lặng chờ đợi ở một bên.

 

nếu là đến đường Vị Ương, thì đợi bao lâu cũng , dù cũng những hàng hoa hải đường khắp phố để cô chụp ảnh, xung quanh còn phố ẩm thực, cũng tính là nhàm chán.

 

Thẩm Tuế Hoan lướt điện thoại xem thời tiết.

 

Hôm nay cả ngày đều là âm u.

 

“May mà hôm nay trời âm u, nếu ở ngoài trời chắc chắn sẽ tớ đen thui mất.”

 

“Cậu cháy nắng đen thui , nếu Trương Kiều Kiều cháy nắng thì tớ chắc chắn ngày lành để sống.”

 

“Ha ha ha, khi nào thì mới thể mạnh mẽ mặt chứ…”

 

“……”

 

Một bữa cơm xong, bọn họ cũng sắp xếp xong hành trình.

 

Đầu tiên là dạo phố Vị Ương, ngắm hoa hải đường Tây Phủ đang nở rộ, đó chơi bóng một lát, buổi tối thì ăn cơm bên ngoài.

 

Sáu , một chiếc xe thương vụ bảy chỗ đủ.

 

Trên xe.

 

Người lái xe là chú Trương.

 

Trì Du Bạch ghế phụ, Tạ Ngọc Cẩn và Trương Kiều Kiều hai ghế giữa.

 

Ba còn thì hàng ghế cuối cùng.

 

Trên đường, Trì Du Bạch từ hàng ghế đầu thò đầu : “Anh Tự, em gọi thêm sáu nữa nhé.”

 

Trong bọn họ chỉ bốn chơi bóng rổ, một trận bóng rổ ít nhất cũng mười , mỗi đội năm .

 

“Ừm.” Tần Tự nhàn nhạt đáp một tiếng, một tay đùa nghịch bàn tay của Giang Chỉ.

 

Có nhiều ở đó thì sẽ kiềm chế hơn nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-roi-tro-thanh-tieu-bao-boi-trong-long-ban-tay-cua-thai-tu-ba-dao/chuong-101-mua-hoa-hai-duong.html.]

 

“Nói thật , ông bạn Trì, rốt cuộc đang hẹn hò với ai thế?” Tạ Ngọc Cẩn bỏ cuộc, hỏi nữa.

 

Cậu tò mò, Trì Vu Bạch từ nhỏ đến lớn từ chối vô cô gái, rốt cuộc để mắt đến ai.

 

Trì Vu Bạch thèm để ý đến , liền sang hỏi Thẩm Tuế Hoan.

 

“Thẩm Tuế Hoan, tò mò ?”

 

“Không tò mò.”

 

“Trời đất... Không lẽ chỉ tò mò thôi .”

 

Trì Vu Bạch gian xảo liếc mắt Thẩm Tuế Hoan đang cạnh Giang Chỉ.

 

Còn thừa lúc Tạ Ngọc Cẩn để ý mà gửi một nụ hôn gió.

 

Cứ như đang yêu đương vụng trộm .

 

Trương Kiều Kiều khó tin về hướng Trì Vu Bạch gửi nụ hôn gió, liền thấy Thẩm Tuế Hoan ngượng ngùng đến mức tìm một cái lỗ chui xuống.

 

Mèo Dịch Truyện

Đến lúc thì rõ.

 

Mắt cô nàng dần nheo : “Hê hê hê... Tớ phát hiện nha.”

 

“Vợ , em phát hiện gì thế?”

 

“Em đoán là em bạn gái giấu mặt của Trì Vu Bạch là ai .”

 

“Là ai?”

 

“Là...” Trương Kiều Kiều vẻ thần bí sờ cằm, khí tức thì trở nên căng thẳng.

 

Người căng thẳng nhất là Thẩm Tuế Hoan, tiếp đến là Trì Vu Bạch.

 

Cậu căng thẳng phát hiện, mà là lẽ sắp ăn tát .

 

“Lão Tạ, cứ như đàn bà , lắm chuyện thế, thấy cả xe chỉ lắm chuyện ?”

 

“Còn chút lễ nghĩa nào đấy.”

 

Tạ Ngọc Cẩn ánh mắt sắc lẹm quanh một lượt, phát hiện những khác quả thật đều bình tĩnh, căn bản chẳng ai để tâm.

 

Cậu chút nghi ngờ nhân sinh.

 

“Xì... Chẳng ai quan tâm!”

 

Cậu bắt chéo chân, dựa ghế, cố gắng kiềm chế sự tò mò của , giả vờ để ý.

 

thì sớm muộn gì cũng thôi.

 

Phố Vị Ương đến.

 

Vì là ngày thường, cộng thêm thời tiết âm u, đường phố nhiều.

 

Nhiệt độ dễ chịu, lạnh nóng, còn gió thổi.

 

Trên mặt đất rải rác những cánh hoa hồng gió thổi rụng.

 

Khi gió thổi qua, cuốn theo vô cánh hoa hải đường, bay lượn khắp trời, những cánh hoa chất đống mặt đất cũng di chuyển theo làn gió.

 

Con phố dường như biến thành màu hồng.

 

Bà lao công đường cũng dừng động tác quét dọn, mặc cho gió thổi mạnh, chỉ ngắm .

 

Tần Tự nắm tay, ở phía nhất.

 

“Em lạnh ?”

 

Giang Chỉ lắc đầu: “Không lạnh ạ.”

 

Nói là lạnh, nhưng Tần Tự vẫn cởi áo khoác của , khoác lên Giang Chỉ.

 

Có một kiểu lạnh, là thấy em lạnh.

 

Giang Chỉ móc điện thoại của từ túi Tần Tự , mở máy ảnh, nhấn video.

 

Cảnh nơi đây cũng thể sánh ngang với mưa hoa ở thành phố Xuân Giang, mỗi khung hình đều tuyệt .

 

Một vẻ rung động đến thế ghi thì thật đáng tiếc.

 

cũng sớm , Giang Chỉ nhất định sẽ thích, nên mới đặc biệt chọn nơi .

 

Trong ống kính, là bầu trời tối, là những hàng cây hải đường trồng dọc hai bên đường, là những cánh hoa bay lượn khắp trời, là màu hồng phủ kín mặt đất lay động theo gió.

 

Ống kính lia đến vạt váy của Giang Chỉ gió thổi bay qua , lướt qua bàn tay hai đang nắm chặt, lướt qua chiếc áo phông trắng sạch sẽ .

 

Cuối cùng dừng khuôn mặt Tần Tự, mái tóc rối, tràn đầy vẻ thiếu niên, chút xíu đó hề ảnh hưởng đến vẻ trai của .

 

Đôi mắt đào hoa sâu lắng và đẽ khẽ rung động, mang theo một tia ngạc nhiên, trong chớp mắt biến thành sự thâm tình, kinh ngạc, đó Giang Chỉ phía ống kính, khẽ .

 

Môi mỏng của khẽ mím , một tay ôm cô lòng, ống kính theo đó lắc lư vài cái dừng những cánh hoa bay lượn khắp trời và những cây hải đường.

 

Trong video chỉ còn giọng thâm tình run run của Tần Tự: “Anh yêu em.”

 

Giờ phút , ba chữ đó còn hơn lời tình tứ, trái tim cô sắp tan chảy vì câu .

 

“Em cũng yêu .”

 

“Ừm, .”

 

Anh .

 

 

Loading...