TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 402+403: Sóng Gió Giường Ngủ - Đối Đầu Gay Gắt

Cập nhật lúc: 2025-10-25 04:30:41
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ôi chao! Thì con chính là Thời Cẩm !

Con gái cô, Phi Phi, sức khỏe , cần ở giường gần cửa sổ.

Là bạn học với thì nên giúp đỡ lẫn , chắc con sẽ để ý chuyện đổi chỗ ngủ chứ?”

Mẹ của Thi Phi Phi .

 

Một câu lập tức chiếm lấy thế cao hơn về mặt đạo đức, khiến khác thể nhường giường.

Nếu nhường sẽ xem là thiếu tinh thần đoàn kết, thương yêu bạn học.

 

Diệp Thiển bước lên , khẩy:

“Thật ngại quá, tiểu Cẩm nhà cũng cần ánh nắng, cũng ở chỗ gần cửa sổ.”

 

Mẹ của Thi Phi Phi ngờ họ từ chối, trong lòng liền thấy khó chịu.

“Cô bé, khó chuyện như thế. Chẳng chỉ là một cái giường thôi , cần gì so đo như .”

 

, chẳng chỉ là một cái giường thôi .

Thế cứ giành của khác, chẳng lẽ là  sở thích kỳ quái, thích cướp đồ của ?”

Diệp Thiển phản kích.

 

“Cô bé , ăn như thế!”

 

chỉ học cách chuyện của bác thôi mà?”

Diệp Thiển đáp.

 

Thấy khí ngày càng căng thẳng, cha của Thẩm Mộng Lê vội lên tiếng hòa giải:

“Mọi bình tĩnh một chút! Tất cả đều là bạn học, còn sống cùng bốn năm, đừng để mất hòa khí. Ai cũng nên nhường một bước.”

 

Mẹ của Thi Phi Phi trừng mắt Diệp Thiển:

“Cô Thời Cẩm, hỏi cô , lo chuyện bao đồng gì.”

 

Nói xong, bà sang Thời Cẩm:

“Con là Thời Cẩm đúng ? Vừa là cô bé ngoan ngoãn, hiểu chuyện.

Con gái cô sức khỏe , con nhường giường cho Phi Phi nhé.

Sau Phi Phi sẽ nhớ ơn con. Cô , con đồng ý chứ?”

 

“Không thể! Không !”

Thời Cẩm thản nhiên buông bốn chữ.

 

Vừa , Diệp Thiển giúp cô đấu một trận, nếu giờ cô lùi bước thì chẳng khác nào tự vả mặt bạn .

Cô tuyệt đối sẽ liên quan mà khiến bạn bè của tổn thương.

Người khác vui , liên quan gì đến cô?

 

Thi Phi Phi tức giận, phồng má lên, trừng mắt Thời Cẩm sang cha cô :

“Ba, ba gì thế, đưa tiền ! Họ ồn ào như chẳng chỉ tiền thôi .”

 

Cha của Thi Phi Phi lập tức lấy ví , móc một xấp tiền mặt dày cộm, “bốp” một tiếng đặt lên bàn:

“Đây, tiền mua cái giường của cô. Giờ chắc các hài lòng chứ?”

 

Cả nhà Thẩm Mộng Lê xấp tiền bàn, đó cái ví còn đầy tiền của cha Thi Phi Phi, ánh mắt đổi khác.

 

Diệp Thiển đống tiền , suýt nữa tức đến bật .

Chẳng lẽ ba họ trông giống mấy kẻ nghèo khổ, ăn xin lắm ?

 

Ánh mắt cô lướt qua Diệp Thâm và Thời Cẩm:

Chú nhỏ mặc bộ đồ thể thao đặt may riêng, hề thấy nhãn hiệu nào nhưng khí chất tầm thường.

Thời Cẩm thì mặc váy liền… ừm, rẻ tiền thật, nhưng cũng tệ.

 

Diệp Thâm chỉ lạnh lùng phun một chữ:

“Cút!”

 

“Ôi, mắng !”

Mẹ Thi Phi Phi giận dữ.

 

Thời Cẩm đau đầu:

“Đã nhiều tiền như , mua biệt thự ngoài cho con gái các ở?

Vừa phòng đầy nắng,   cả sân thượng, kiểu gì cũng .

Chen chúc trong ký túc xá chật chội thế , xứng với phận tiểu thư của cô .”

 

Thi Phi Phi cô châm chọc, lập tức bật dậy:

thích ở ký túc xá, liên quan gì đến cô!”

 

“Cô bệnh thì liên quan gì đến .”

Thời Cẩm lạnh giọng quát thẳng mặt bố Thi Phi Phi:

“Lập tức, ngay bây giờ, dọn hết đồ của các cho !”

 

Khí thế của Thời Cẩm bùng , lập tức cả hai gia đình trong phòng sững sờ.

Cha Thi Phi Phi tình nguyện, nhưng vẫn dọn hết đồ chiếc giường đó, chuyển về đúng vị trí ngay cạnh nhà vệ sinh của họ.

 

Đợi họ , Diệp Thiển liền tươi hí hửng bắt đầu sắp xếp đồ đạc, tiện tay ném ga giường và vỏ chăn cho chú nhỏ:

“Chú, chú trải giường .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-402403-song-gio-giuong-ngu-doi-dau-gay-gat.html.]

Diệp Thâm thản nhiên nhận lấy, bắt đầu trải chăn gấp ga, động tác lưu loát, đó.

 

Thi Phi Phi tức tối phịch xuống ghế, cúi đầu an ủi nhỏ nhẹ:

“Bảo bối, đừng chấp nhặt với bọn họ. Toàn là loại nông cạn, đáng để con tức giận.”

 

Cha cô cũng vội dỗ theo:

“Đợi lát nữa ba dẫn con mua túi. Con cái nào, chúng mua cái đó.”

 

Nghe , sắc mặt Thi Phi Phi mới khá hơn đôi chút.

“Được thôi.”

 

Nhìn con gái rốt cuộc cũng bình tĩnh , hai vợ chồng đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

 

Trong lúc họ trò chuyện, cuối cùng trong phòng cũng đến.

Cô gái cùng , thấy bóng dáng cha.

Cả hai con ăn mặc giản dị, quần áo cũ kỹ, hành lý mang theo ít, chỉ vài bộ ga gối đơn sơ, chẳng còn gì thêm.

 

Ánh mắt Thi Phi Phi đảo qua hai con, trong mắt hề che giấu sự khinh thường.

 

Cha Thẩm Mộng Lê hòa dịu khí trong phòng, liền lên tiếng :

“Cháu là Giang Nhuế ? Đây là con gái chú, Thẩm Mộng Lê.”

 

Giang Nhuế gật đầu với ông, ánh mắt về phía cô gái xinh cạnh cửa sổ.

 

Thời Cẩm nhận ánh mắt của cô, mỉm dịu dàng:

tên là Thời Cẩm.”

 

Thi Phi Phi chỉ khẽ hừ, tỏ rõ vẻ khinh thường, chẳng ý định quen.

 

Mẹ cô tươi con giới thiệu:

“Đây là con gái , Thi Phi Phi. Sau phiền các con nhiều .

Vừa con là cô bé ngoan ngoãn hiểu chuyện, chăm sóc khác.

Sau Phi Phi chuyện cần, nhờ con giúp đỡ nhé.

Đương nhiên, nếu con cần Phi Phi, cứ việc .”

 

Giang Nhuế chỉ gật đầu rụt rè.

 

Sau khi Thời Cẩm sắp xếp xong giường chiếu, ba họ rời phòng, sang ký túc xá của Diệp Thiển.

Bên gặp cảnh “kỳ hoa dị thảo” gì, vui vẻ chào hỏi, nhanh chóng quen.

 

Không lâu , Diệp Thâm nhận một cuộc điện thoại, rời .

Thời Cẩm theo Diệp Thiển và các bạn cùng phòng ăn tối, kết thúc ngày đầu tiên trong khuôn viên trường đại học.

 

Khi Thời Cẩm về ký túc xá, trong phòng chỉ còn Giang Nhuế và Thẩm Mộng Lê, thấy bóng dáng Thi Phi Phi.

 

Vừa thấy Thời Cẩm trở , Thẩm Mộng Lê liền rạng rỡ:

“Thời Cẩm, ngày mai cả phòng chúng  cùng ăn tối nhé?”

 

“Được thôi.”

 

Giang Nhuế mấp máy môi, thôi, cuối cùng chỉ khẽ gật đầu.

 

Thẩm Mộng Lê liếc sang chiếc giường của Thi Phi Phi, khẽ :

đoán chắc cô sẽ .

thật chẳng ưa nổi Thi Phi Phi, kiểu gì mà chảnh chọe quá mức.

Tưởng nhà tiền là ghê gớm lắm .”

 

Thời Cẩm chỉ , đáp.

 

lúc , cửa phòng đá mạnh bật tung .

Hai tay Thi Phi Phi xách đầy túi đồ mua sắm .

Thấy chẳng ai giúp, cô thẳng giọng quát Giang Nhuế:

“Mau đây giúp mang đồ !”

 

Giang Nhuế vội bước đến, xách đỡ túi đồ đặt chỗ của cô .

Thẩm Mộng Lê liếc mắt khinh bỉ.

 

Thi Phi Phi mở túi mua sắm, lôi một chiếc túi xách tinh xảo nhỏ nhắn, bước ngay đến mặt Thẩm Mộng Lê:

“Cái tặng cho .”

 

Thẩm Mộng Lê sững sờ, mừng rỡ dám tin.

Đó là túi Gucci, ít nhất cũng hơn chục ngàn!

Vậy mà cô tặng là tặng!

 

Thấy đối phương kinh ngạc, Thi Phi Phi càng thêm đắc ý:

“Cầm , đừng khách sáo với .”

 

Sau đó, cô rút một chiếc túi khác đưa cho Giang Nhuế:

“Cái cho .”

 

tặng quà cho hai , cố tình chỉ bỏ sót Thời Cẩm.

Loading...