TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 392+393: Suýt Mất Mạng - Gặp Nguy

Cập nhật lúc: 2025-10-15 07:44:00
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa lên lầu, điện thoại của Thời Cẩm reo lên.

 

“Xin chào, cô Thời Cẩm ?”

Đầu dây bên truyền đến một giọng nam trẻ.

 

đây.”

 

“Là thế , một kiện hàng của cô, nhưng tìm mãi địa chỉ.

thể lấy giúp ? đang ở trạm xe buýt đường Phù Sơn.”

Người căng thẳng .

 

“Anh từ đường Phù Sơn thẳng ba trăm mét, thấy siêu thị thì rẽ con hẻm bên trái, hỏi thêm dân quanh đó là sẽ tìm thôi.”

 

“Thật xin , mới giao hàng nên quen đường. Cô thể tự đến lấy ?

còn một đơn nữa giao hai giờ, nếu giao trễ, khách sẽ khiếu nại mất.”

Người giao hàng thành thật thổ lộ.

 

Thời Cẩm cũng khó:

“Được , đợi ở đó, qua ngay.”

 

“Vâng, , cảm ơn cô nhiều.”

Người giao hàng liên tục cảm ơn.

 

Thời Cẩm lấy chìa khóa, bước ngoài.

 

Năm phút , cô đến đường Phù Sơn, thẳng về phía trạm xe buýt.

khi đến nơi, ở trạm chỉ ba bốn , thấy bóng dáng nhân viên giao hàng.

 

nhíu mày, đảo mắt quanh, vẫn chẳng thấy ai.

Không lẽ ?

 

Cô lấy điện thoại , mở danh bạ tìm gọi.

Ngay lúc bấm nút gọi , một tiếng kêu hốt hoảng vang lên phía .

 

Ngẩng đầu, cô liền thấy một chiếc xe tải mất kiểm soát đang lao thẳng về phía trạm xe buýt.

Tốc độ nhanh khủng khiếp, phía chướng ngại nào cản .

Chỉ trong chớp mắt, xe phóng đến.

 

Thời Cẩm lập tức nghiêng tránh khỏi phạm vi trạm chờ, cả lăn lộn đất hai vòng, chiếc xe tải lướt qua sát ngay bên cạnh.

 

Nếu chậm thêm một nhịp, hoặc né đủ xa, e rằng cô bánh xe .

 

“Ầm!!!”

Xe tải đ.â.m sầm cột đèn đường, khiến nó đổ xuống, kéo theo dây điện.

Sợi cáp rơi xuống, hướng đến một bé gái.

 

Thời Cẩm c.ắ.n răng, bật dậy, lao đến ôm lấy bé, xoay che chắn, thoát trong gang tấc.

 

Dây điện rơi thẳng xuống đầu xe tải, tia lửa b.ắ.n tung tóe, dòng điện phóng .

Người thấy tài xế trong cabin co giật dữ dội, ngọn lửa từ đầu xe bùng lên, nhanh chóng nuốt trọn cả xe.

 

Đám đông chạy đến đỡ Thời Cẩm và bé gái dậy.

Bé gái giãy giụa, lao về phía trạm xe buýt nhưng giữ .

 

“Mẹ ơi, con !”

Con bé gào .

 

Mẹ cô bé đang trong vũng máu, sống c.h.ế.t rõ.

Khoảnh khắc cuối cùng, đẩy con ngoài, bản kịp tránh.

 

“Trời ơi, t.h.ả.m quá! Không hai đó còn cứu .”

 

“Mau báo cảnh sát, gọi xe cấp cứu! Có khi vẫn còn hy vọng.”

 

Thế nhưng tình cảnh , ai cũng hiểu cơ hội sống sót mong manh vô cùng.

Thời Cẩm hai hình bê bết máu, chiếc xe tải mất lái, khẽ nheo mắt .

 

lúc đó, một chiếc khăn tay sạch sẽ đưa đến mặt cô.

 

“Chị ơi, tay chị chảy nhiều m.á.u quá, lau ạ.”

Giọng non nớt của một bé vang lên.

 

Trước mắt là một nhóc tì đôi mắt đen láy, tròn xoe.

Thời Cẩm định đưa tay xoa đầu bé, nhưng chợt thấy bàn tay máu, cô lặng lẽ thu về.

 

Cô nhận lấy khăn tay, khẽ :

“Cảm ơn.”

 

Sau khi cảnh sát giao thông đến, họ hỏi quá trình sự việc, Thời Cẩm liền kể bộ tình hình lúc đó.

Không ít nhân chứng xung quanh cũng xác nhận diễn biến.

 

Xe cứu thương nhanh chóng đến nơi, hai thương đưa lên xe.

Tài xế trong chiếc xe tải cũng kéo ngoài, mang theo mùi cháy khét, cơ thể cứng đờ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-392393-suyt-mat-mang-gap-nguy.html.]

Người dân xem xung quanh cảnh , hai xui xẻo đầy m.á.u me , ai nấy đều lắc đầu than thở.

 

Thời Cẩm, :

“Cô gái nhỏ, may mà cháu né kịp, nếu thì cũng…”

 

là vận may lớn đó, nên chùa cầu phúc thôi.”

 

“Vừa nguy hiểm quá, nếu nhờ cô bé thì đứa nhỏ chắc chắn cũng  thương .”

 

Tiếng bàn tán vang lên bốn phía, nhưng Thời Cẩm để tâm.

Cô rút điện thoại , đang định gọi cho Lôi Đình thì chuông reo.

Người gọi đến chính là giao hàng từng liên lạc với cô.

 

“Cô Thời Cẩm, đang ở ngay trạm xe buýt đây, nhưng hình như xảy tai nạn.

Cô đang ở ?”

 

đang ở hiện trường.”

Trong lúc , ánh mắt Thời Cẩm tìm kiếm khắp nơi, chẳng mấy chốc thấy một đàn ông đang cầm điện thoại, gọi dáo dác quanh.

 

Thời Cẩm bước về phía đó.

 

“Cô ở ?”

 

Cô vỗ nhẹ lên vai .

Người thanh niên , thấy vết m.á.u cánh tay cô, liền kinh ngạc:

“Cô là… Thời Cẩm?”

 

, là . Vừa ?”

Thời Cẩm trầm giọng hỏi.

 

Người giao hàng ngượng ngùng, đầy áy náy:

“Thực sự xin , nãy khách gọi giục giao ngay.

nghĩ nơi cũng gần, nên tranh thủ một vòng

Thật sự xin .”

 

Anh cúi xin .

 

Thời Cẩm híp mắt, chằm chằm đàn ông mặt, sang chiếc xe tải cách đó xa, cùng vệt m.á.u đỏ tươi mặt đất.

Trong đầu cô bất giác hiện lên cảnh tượng khi Tần Chí Minh gặp tai nạn.

 

Quá giống.

Giống đến mức khiến cô hoài nghi.

Chuyện là trùng hợp, cố ý sắp đặt?

 

Trong lòng cô dấy lên một dấu hỏi lớn.

 

Người giao hàng gãi đầu, thấy cô im lặng, lo lắng :

“Cô thể đừng khiếu nại ?

Tháng phàn nàn ba , nếu thêm nữa,  sẽ mất hết tiền lương mất.”

 

Thời Cẩm trả lời thẳng, chỉ hỏi:

“Gói hàng của ?”

 

“À , đây đây.”

Anh vội vàng đưa một kiện hàng .

“Cô ký nhận giúp .”

 

Thời Cẩm nhận lấy, ký tên lên phiếu.

 

“Anh tên gì?”

Cô đột ngột hỏi.

 

tên Lý Nam. Sau cô cần gì, cứ tìm .”

Anh chút ngượng ngùng đáp.

 

Thời Cẩm cầm lấy kiện hàng, lặng lẽ theo bóng rời .

 

Lý Nam, ?

Tra một cái là ngay thôi, chẳng qua là cô do nghĩ nhiều quá .

 

Không rõ vì chứng kiến vụ t.a.i n.ạ.n vì điều gì khác, đường về, tâm trạng Thời Cẩm rối loạn, cả bất an bồn chồn.

 

Cô rút điện thoại, gọi cho Lôi Đình.

 

“Lôi Đình, giúp tra một . Bên công ty vận chuyển Phong Vận, một nhân viên tên Lý Nam.

Còn cả tình hình của tài xế xe tải trong vụ t.a.i n.ạ.n ở đường Phù Sơn hôm nay.”

 

Lôi Đình lập tức nhận điều bất thường:

“Cô Thời, xảy chuyện gì ?”

 

Thời Cẩm thể cảm giác của , chỉ đáp đơn giản:

“Không gì lớn, chỉ là suýt nữa gặp t.a.i n.ạ.n thôi. Chuyện , nhanh chóng…”

 

Còn kịp hết câu, phía bỗng một lực mạnh mẽ ập đến, trực tiếp đẩy cô ngã chúi về phía .

Loading...