TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 160: Anh là gì của em

Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:07:32
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu trợ lý thấy sắc mặt Phong Cảnh u ám khó coi, vội :

“Anh, đừng vội xúc động, tiên hỏi cô Thời Cẩm xem chuyện thế nào .”

 

 

Phong Cảnh liếc xéo một cái, ánh mắt rõ ràng như đang :

ngốc lắm ?”

 

 

Anh đang chuẩn bấm gọi thì rút tay về.

Giờ còn sớm như thế, chắc cô vẫn đang ngủ.

Phong Cảnh lặng lẽ mở nhật ký trò chuyện, gửi một tin nhắn.

 

 

“Đinh đông”

Tiếng chuông tin nhắn vang lên.

Thời Cẩm âm thầm kéo chăn trùm kín đầu.

 

 

“Đinh đông…”

“Đinh đông…”

“Đinh đông…”

Tiếng chuông liên tiếp vang dồn, ngừng oanh tạc.

 

 

Thời Cẩm bực kéo chăn xuống, nghiến răng nghiến lợi:

“Đứa khốn nào thế, sáng sớm hả!”

 

 

Cô cầm lấy điện thoại, sáu tin nhắn, mở xem thì đến từ hai .

Một là Diệp Thâm.

Một là Phong Cảnh.

lượt mở từng tin theo thứ tự.

 

 

Tin nhắn của Diệp Thâm:

【Chuyện Weibo em cần lo, cho xử lý.

Cứ yên tâm ở nhà, tạm thời cần qua chỗ Diệp Thiển.】

【Số điện thoại của em, thể nhờ Diệp Thiển cài chương trình chặn.】

【Gặp khó khăn việc gì giải quyết , thể với .

Đừng áp lực, em giúp Diệp Thiển nhiều hơn thế nhiều.】

 

 

Tin nhắn của Phong Cảnh:

【Tỉnh ?】

【Tiểu Thời Cẩm, cho em một tin :

Em mạng bôi đen .

đừng lo, còn một tin đây.

thể giúp em giải quyết, vui ?】

【Tỉnh thì nhắn cho nhé. đợi em đó~】

 

 

Nhìn hai phong cách quan tâm trái ngược, cơn giận sáng sớm của Thời Cẩm lập tức biến mất.

Cô nhắn tin trả lời Diệp Thâm , đó mới trả lời Phong Cảnh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-160-anh-la-gi-cua-em.html.]

 

Bên M quốc, đúng lúc nửa đêm, Diệp Thâm mệt mỏi rã rời,  xoa mi tâm, tháo cà vạt.

Điện thoại bàn rung hai , cầm lên xem.

 

 

Tin của Thời Cẩm:

【Cảm ơn.

Chuyện thể tự giải quyết, cần phiền của .

Nếu cần, sẽ với Diệp Thiển.】

 

 

Đọc đến câu cuối, đuôi mày Diệp Thâm khẽ nhướng, im lặng gõ một dòng chữ.

【Em thể trực tiếp với .】

 

 

Tin gửi , ngay đó liền hồi âm.

【Được , tiểu thúc.】

 

 

Diệp Thâm: …

Diệp Thiển, đúng là nên đóng gói gửi trả về Đế Đô thôi.

Nhận “mười vạn điểm sát thương”, vẻ mệt mỏi giữa chân mày Diệp Thâm tan biến, đó là vài phần buồn bực và phiền muộn.

 

 

“Phương Tưởng, bảo bên đó tạm dừng .

Nếu cô xử lý xong thì mới cho tay.

Nhớ theo dõi kẻ đầu tiên tung video, cả kẻ đào bới thông tin và tung tin tức.”

 

 

Phương Tưởng vốn đang chuẩn nghỉ ngơi, đành gật đầu:

“Vâng, Diệp tổng.”

 

 

Bên , Phong Cảnh chẳng buồn ăn sáng, mắt dán chặt màn hình điện thoại.

Khi màn hình sáng, lập tức nhấn mở.

 

 

Tin của Thời Cẩm:

tỉnh . Chẳng lẽ định đăng Weibo ủng hộ ?】

 

 

Đọc tin , Phong Cảnh mới yên lòng.

Tiểu nha đầu dường như ngoại giới ảnh hưởng, còn thể đùa vui.

【Thật cũng là ý kiến đấy.】

 

 

【Đừng! sợ fan của xé xác mất.

Anh mà đích mặt, chỉ khiến chuyện thêm ồn ào.

Cho nên chuyện đừng nhúng tay, tự cách.】

 

 

Phong Cảnh cau mày.

Tiểu Thời Cẩm , là đang xa cách ?

Gương mặt tuấn tú của Phong Cảnh nhăn như bánh bao.

【Tiểu Thời Cẩm, là gì của em?】

Loading...