Hình ảnh chụp  cho thấy   mặc đạo bào, cầm la bàn, tiến  một căn nhà cũ kỹ bỏ hoang.
 
  hề quan tâm đến chuyện của nhà họ Tần, cho đến khi trong một bức ảnh lan truyền  mạng,   thấy một chiếc bùa hình quả bầu  quen mắt.
 
  chằm chằm  nó  lâu, đến mức  nhận    bước đến bên cạnh.
 
Giáo sư lên tiếng:
 
"Em đang  gì mà tập trung ?"
 
 ngẩng đầu lên:
 
"Thầy, em  xin nghỉ phép."
 
"…"
 
17
 
 liên lạc với Tần Hoài Thạc và    khu đất đó xem thử.
 
Rõ ràng gần đây  cũng   chuyện   phiền  ít.
 
Khi    đến,   giấu  sự ngạc nhiên:
 
"Em đến đó  gì? Đừng đến gây thêm rắc rối."
 
Khu đất   phong tỏa, xung quanh  cảnh sát canh giữ,  ai  thể tự ý .
 
Khi  đến nơi, Tần Hoài Thạc đang  chờ bên đường.
 
Lâu   gặp, trông  tiều tụy hơn  nhiều.
 
Anh vẫn  hiểu vì    đến đây.
 
"Diệu Đồng, nơi    để đùa giỡn. Những tin đồn  mạng   là vô căn cứ. Tốt nhất em đừng ."
 
Ánh mắt  chỉ tập trung  căn nhà cũ kỹ sắp sập bên trong khu đất, như  một lực kéo vô hình thúc giục  tiến  gần.
 
Những khúc mắc  từng  giải đáp, dường như câu trả lời đang ở ngay  mắt.
 
Chúng  bước  trong, nơi  lực lượng cảnh sát đặc nhiệm và một  mặc đạo bào đang .
 
Cảnh sát đặc nhiệm mang theo những loại vũ khí kỳ lạ, trong khi vị đạo sĩ  căn nhà với vẻ nghiêm trọng.
 
Khi thấy chúng , họ lập tức yêu cầu rời .
 
 khi ánh mắt  chạm  vị đạo sĩ, ông    một lúc lâu,  thở dài:
 
"Thì  là  hữu duyên."
Hồng Trần Vô Định
 
  hiểu lời ông, nhưng cuối cùng, nhóm chúng   phép ở .
 
Lực lượng cảnh sát  còn ngăn cản nữa.
 
Họ là ai?   rõ.  rõ ràng đây   nhóm  thông thường.
 
Căn nhà cũ kỹ rung rinh theo từng bước chân, mang đến cảm giác như đang gánh   hàng thế kỷ lịch sử.
 
  từng cố tìm hiểu về quê hương cũ của , nơi mà  từng sinh sống, nhưng chiến tranh  biến nó thành đống tro tàn từ lâu, và  đó nó  xây dựng .
 
Nơi   giống bất kỳ nơi nào trong ký ức của .
 
 khi bước  căn phòng đầy bụi  tầng hai,  thấy chiếc bùa hình quả bầu cũ kỹ treo  đầu giường,  nhớ đến một .
 
  từng đến đây, nhưng  lẽ    từng.
 
  thấy những tiếng thì thầm bên , ai đó định ngăn   phòng,  vài từ như "âm khí  nặng" vang lên.
 
Mặc dù đang là ban ngày, căn phòng vẫn tối tăm  ánh sáng.
 
Một chiếc bàn gỗ cũ kỹ  ở góc, mục nát qua thời gian.
 
  căn phòng, trong đầu chợt hiện lên hình ảnh một  đàn ông trẻ mặc sơ mi và quần âu, cúi  bên bàn.
 
Không khí nơi đây nồng nặc mùi ẩm mốc.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-o-thoi-dai-moi/chuong-9.html.]
 bước đến bên giường, chạm  chiếc bùa gỗ hình quả bầu.
 
Làn gió nhẹ bỗng thổi qua khi  chạm .
 
Chiếc bùa nhỏ bằng gỗ đào, sợi dây đỏ  bạc màu qua năm tháng, mỏng manh đến mức chỉ một cú chạm nhẹ cũng đủ khiến nó đứt .
 
  đáy bùa bằng ánh sáng của điện thoại, thấy những vết khắc mờ đến mức gần như   .
 
  vẫn nhận  ba chữ: Tần Diệu Đồng.
 
Đây là chiếc bùa  từng tặng khi chia tay.
 
Chiếc bùa  nhận   cùng  yên nghỉ ở một nơi nào đó.
 
Nước mắt lặng lẽ rơi xuống,  mờ  tầm  của .
 
Những ký ức từng im lặng trong lòng giờ như sôi sục trở .
 
  thấy tiếng bước chân và  thở.
 
 nắm chặt chiếc bùa, chậm rãi  đầu .
 
Trong căn phòng tối tăm,   thấy một bóng hình cao lớn.
 
Cánh cửa dường như  gió khép .
 
  bất động,  bóng hình .
 
"A Tự, là  ?"
 
   rõ khuôn mặt đó, bước lên một bước, nhưng bóng hình  cũng lùi  một bước.
 
"A Tự."  dừng bước, khẽ , "Cho em   một chút,  ?"
 
Anh dừng .
 
 bước tới,  ánh sáng lờ mờ,  thấy vết thương  cổ  – một vết cắt chí mạng.
 
Nước mắt   rơi.
 
Ngước lên, khuôn mặt từng xa vời đến mức  gần như  nhớ rõ giờ hiện   mắt.
 
Đó chính là A Tự của .
 
 đưa tay  chạm , nhưng chỉ chạm   khí.
 
Nỗi đau ập đến, muộn màng nhưng nặng nề, khiến  bật  thành tiếng.
 
"A Tự,    kẹt ở đây bao lâu ?"
 
"Diệu Đồng, đừng ." Giọng  quen thuộc, như từ kiếp  vọng về.
 
 lau nước mắt,   rõ , nhưng bàn tay  giơ lên   thu về.
 
Giống như   thể chạm  ,  cũng  thể chạm  .
 
Anh vẫn như trong ký ức của : đôi mày thanh tú, gương mặt nho nhã.
 
Nỗi buồn trong mắt  khiến  nghẹn ngào.
 
"A Tự, kể cho em  ,   trải qua chuyện gì?"
 
   vì    mắc kẹt ở đây, và vì    tỉnh  trong thời đại .
 
A Tự khẽ :
 
"Diệu Đồng,   nhớ rõ."
 
Anh  giam giữ ở căn nhà  nhiều năm, chỉ nhớ rằng  đang đợi một .
 
Khi thấy ,  mới nhớ   đó chính là .
 
Anh chỉ  gặp  một .
 
  chằm chằm , sợ chỉ cần chớp mắt,  sẽ biến mất.
 
  từng nghĩ rằng  thể gặp   cũ.