Mồ hôi lạnh của Khương lão tam túa , "Tiểu Nguyệt con bé , còn nhớ thù vặt đó chứ? Lúc đó chẳng chú luộc ít quá , nên mới chia cho Tiểu Bảo."
Khương Tiểu Nguyệt lạnh lùng hừ một tiếng: "Vậy tại bớt phần của mấy đứa con trai, bớt phần của chính các , mà cứ nhất định bớt phần của Tiểu Bảo? Đó chẳng là tư tưởng trọng nam khinh nữ đang tác oai tác quái ?"
Khương lão tam lo sốt vó, vội giọng dịu dàng: "Tiểu Nguyệt, Tiểu Du , một nhà nên cãi như thế chứ. Hay là thế , tối nay chú luộc cho mỗi đứa một bát canh trứng gà uống?
Bên trong mỗi một quả trứng chần thì ?"
Khương Tiểu Du lạnh lùng : "Một quả ? Vậy cháu ăn no ."
Lưu Lệ Hà chữa cháy: "Vậy mỗi hai quả? Được ?"
Khương Tiểu Du giờ thấy hai chú thím ba giả tạo là thấy ghê tởm, chút khách khí : "Chúng cháu là kẻ ăn mày, lấy hai quả trứng gà mà đuổi chúng cháu ?"
"Vậy ba quả?"
Lưu Lệ Hà nén đau lòng .
Khương Tiểu Du lườm một cái: "Mấy quả trứng gà đó vẫn là cho kẻ ăn mày thôi, cháu ăn gà."
"Cái gì? Ăn gà? Cô sợ ăn c.h.ế.t cô ?"
Khương lão thái nổ tung.
Khương Tiểu Du : "Vậy chúng cháu chẳng ăn gì nữa, ngày mai sẽ lên huyện đại nghĩa diệt , dù chúng cháu cũng sắp c.h.ế.t đói sống nổi .
Kéo thêm mấy kẻ c.h.ế.t cũng , cùng hủy diệt hết !
Xem rốt cuộc là chúng cháu c.h.ế.t đói ?
Hay là các tù , đến lúc đó thì ai cũng đừng hòng sống yên !"
Nói xong, Khương Tiểu Du cố ý chằm chằm Khương lão đại và Khương lão tam, hai họ sợ đến mức gan mật run rẩy.
Trong cái thời đại đặc biệt , những lời của Khương Tiểu Du đủ sức đ.á.n.h sập phòng tuyến tâm lý của nhà họ Khương.
Nếu nó thực sự tay tàn độc, thể đạp c.h.ế.t cả nhà cũng !
"Ối trời ơi, sống nổi nữa , cả nhà đều ức h.i.ế.p đây ..."
Khương lão thái hết cách, bắt đầu loạn.
Trong tiếng của Khương lão thái, Khương lão đại và Khương lão tam thể yên nữa. Hai em , đồng thời sang cha .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-thon-que-ta-xay-nha-lau-mua-o-to/chuong-36-dai-cat-dai-loi-toi-nay-an-ga.html.]
"Cha ơi, cứ cho Tiểu Du chúng nó ăn con gà ."
" , cơ thể chú hai cũng cần bồi bổ mà."
"Phải đó, mặt chú hôm nay tái mét ."
Lúc Khương lão gia cũng vô cùng chột , thấy hai con trai đều , ông hít sâu một t.h.u.ố.c lào, gọi Khương Tiểu Du và Tiểu Nguyệt , với vẻ hòa nhã: "Tiểu Du, Tiểu Nguyệt đừng , cho các cháu ăn gà, nhưng các cháu tự lấy."
Hai chị em thì dừng bước về, mỉm gì.
Khương Tiểu Du : "Vậy thì cháu cảm ơn ông nội. Trong nhà vẫn là ông nội hiểu đạo lý nhất.
Những khác cũng chẳng học tập ông chút nào, thiển cận đến thế chứ?
Chúng đều vui vẻ, là chuyện đều ?"
Lời của Khương Tiểu Du thành công khiến mặt những khác méo xệch vì tức giận.
Con ranh c.h.ế.t tiệt đúng là voi đòi tiên mà!
"Cúc cu cúc cu —"
Con gà đang ngủ trong ổ hai chị em lôi , đó tay nhấc d.a.o chém, đầu gà rơi xuống đất.
"Gà của !
Mèo Dịch Truyện
Con gà mái già ngày nào cũng đẻ một quả trứng của ! Chúng mày mấy đứa trời đánh, ăn sợ nát ruột nát gan !"
Khương lão thái lóc gào thét trong sân như thể mất ruột.
Mấy con gà đẻ trứng chính là mạng sống của bà .
Đại đội của họ tình hình khá hơn, mỗi năm còn cho phép họ nuôi ba bốn con gà, gà mái đẻ trứng thì quý giá bao, trứng gà đẻ thể đổi bao nhiêu thứ lành chứ.
Khương Tiểu Du bọn chúng chẳng đang chọc tim bà ?
Khương Tiểu Du tiếp tục , câu nào câu nấy tức c.h.ế.t đền mạng: "Bà nội, bà cứ yên tâm , đây các lén lút ăn bao nhiêu thịt gà mà chẳng , chúng cháu ăn một thì tuyệt đối sẽ như bà ."
Cảm ơn bảo bối Tùy Phong tặng sữa trân châu, cảm ơn Tiểu Khả Ái Đoan Mộc Thần ủng hộ bằng tình yêu!
Yêu nhiều lắm ~