Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 82: --- Không chút che giấu
Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:00:07
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xuyên Bách chỉ thở dài.
Ban đầu chỉ nghĩ là thiếu chút duyên phận, giờ , cách biệt thật xa vời!
Tô Thanh Thuyền hỏi một câu: “Được ?” Chắc là chứ? Nướng thêm nữa chắc chắn sẽ cháy hết mất.
Cung Thù Hằng hau háu con Tốn Vũ nướng vàng ươm, chút che giấu sự thèm thuồng của .
Xuyên Bách qua: “Chắc là , ăn !”
Nếu lỡ bên trong chín, thì tiếp tục nướng.
Tô Thanh Thuyền lấy con Tốn Vũ nướng chín khỏi lửa, đặt lên lá cây gỡ một chút, thể gỡ nhưng tốn sức.
Hắn gỡ hai cái đùi gà, một cái đưa cho Xuyên Bách.
Xuyên Bách từ chối: “Các ngươi ăn , đợi con vùi trong bùn hấp chín ăn.”
Tô Thanh Thuyền và Cung Thù Hằng sớm đói cồn cào, cũng khách sáo quá nhiều với .
“Khi nướng thịt, nếu thể ướp , khi nướng sẽ càng tươi mềm và thơm ngon hơn.”
Không như bọn họ bây giờ, vội vàng, chỉ đơn giản rắc một chút muối lên .
Tô Thanh Thuyền là hiếu học, vội vàng hỏi: “Phải ướp như thế nào ạ?”
“Dùng phù lưu đằng, thù du, gừng, hoa tiêu, hồ tiêu và thêm chút rượu, muối, xát kỹ cả trong lẫn ngoài, ướp một đêm mới nướng, khi chín bảy tám phần thì phết thêm chút thạch di tiếp tục nướng.
Thịt nướng sẽ vàng ươm thơm lừng, vô cùng ngon miệng.”
Cung Thù Hằng con Tốn Vũ gặm một nửa, lập tức cảm thấy nó chẳng còn thơm ngon nữa.
Nàng quyết định , ngày mai trời sáng nhất định chỉ cho Xuyên Bách hai nơi tổ linh trùng mà thấy khi rời , nhờ Xuyên Bách giúp lấy hết thạch di bên trong .
Đáng lẽ qua một thời gian nữa nàng tự cũng thể lấy, nhưng ai bảo Xuyên Bách tự đưa tới cửa, dùng thì dùng thật là phí.
Tô Thanh Thuyền : “Xuyên lang trung, thật sự lợi hại, cảm giác như cái gì cũng .”
Xuyên Bách : “Không lợi hại, là sư tôn của lợi hại. Các sư đồng môn của cũng đều lợi hại.
Đời thời gian ngắn, ngoài bản lĩnh lập , luôn một hai điều thích và . Cuộc đời như ý nghĩa thú vị, khiến luôn tràn đầy mong đợi.”
Cung Thù Hằng bất ngờ mở miệng hỏi: “Xuyên lang trung bái sư bao nhiêu năm ?”
Vấn đề …
“Rất lâu , ký ức là ở bên cạnh sư phụ .”
“Ra ngoài tự mở y quán bao lâu ?”
“Sau nạn lụt ở Hưng Châu mới đến Hưng Châu, khám bệnh ở y quán trong châu thành.”
“Ta nhắc đến sư tôn của mấy , lợi hại ?”
“Ừm, lợi hại.”
Nhắc đến Thái Hòa, mặt Xuyên Bách khỏi hiện lên một nét sùng kính.
“Người dễ chuyện như ?” Thực Cung Thù Hằng hỏi Xuyên Bách, hỏi sư phụ Thái Hòa của rốt cuộc là thế nào.
Bởi vì Cung Thù Hằng phát hiện , ba đứa trẻ nàng nuôi dưỡng bao năm, rốt cuộc chẳng hiểu chúng chút nào.
Chỉ là hỏi thẳng như thì quá lộ liễu.
Bất đắc dĩ, chỉ đành vòng vo một chút.
Xuyên Bách ngây , hiển nhiên ngờ nha đầu nhỏ hứng thú với sư tôn của .
“Tại hạ đương nhiên thể sánh bằng sư tôn.” Chẳng là bất kính ?
Thôi , quá vòng vo thì cũng hỏi , Cung Thù Hằng tạm thời từ bỏ.
Hiện tại mà , nàng với tiểu đồ tôn ở chung cũng coi như .
Tạm thời cứ thế .
Xét thấy đối phương tận tâm tận lực dạy bọn họ nhiều điều như .
Chẳng hạn như thế nào để nướng thịt ngon hơn.
Chẳng hạn như, Tốn Vũ chỉ thể nướng ăn, hầm ăn, mà còn thể bọc bùn vùi lửa hấp ăn.
Không thể , ăn kiểu ngon hơn nhiều so với kiểu nướng khô khốc .
Ừm, về nhà sẽ giao cho Tô Thanh Diên, bảo nàng thử xem .
Bụng chút đồ ăn, còn khó chịu như nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-82-khong-chut-che-giau.html.]
Tô Thanh Thuyền dậy thêm củi.
Quay thì thấy Cung Thù Hằng đang bới bới trong đống lá khô, bới một cái hố: “Vào đó ngủ !”
“Muội thì ?”
“Ta canh đêm.”
Tô Thanh Thuyền hé miệng, bảo nàng đừng như ở nhà, tránh để Xuyên Bách thấy mà sinh nghi.
mặt Xuyên Bách tiện , sợ thấy.
Hắn nhiều điểm bất thường, nhưng đặc biệt sợ khác .
“Ta vẫn buồn ngủ, ngủ , canh .”
“ cũng buồn ngủ mà!”
Xuyên Bách lên tiếng, lặng lẽ khoanh chân cạnh đống lửa hai đứa trẻ thì thầm tranh luận chuyện canh đêm.
Dường như quên mất còn một sống sờ sờ như .
Mèo con Kute
Cung Thù Hằng tiếp tục tranh cãi chuyện ai sẽ canh đêm.
Nàng bò dậy từ đất, dường như hứng thú với Xuyên Bách đang khoanh chân nhắm mắt đó, nàng vòng quanh quan sát vài lượt.
Sau đó trở về vị trí cũ của , như thể bắt chước y hệt, cũng khoanh chân xuống, hai tay bấm pháp quyết, nhắm mắt .
Xuyên Bách cảm nhận từng hành động của nàng, cảm thấy vô cùng thú vị.
Hắn mở mắt nàng một cái, cũng vẻ dáng lắm.
Tô Thanh Thuyền ban đầu còn hiểu cử động của Cung Thù Hằng ý gì, nhưng nhanh đó hiểu .
Lục Nhi thật sự quá thông minh.
Như cần lo lắng nữa, cứ yên tâm ngủ .
Cung Thù Hù Hằng hài lòng cong môi, vì nàng đích danh đòi đưa lão nhị cùng lên núi chứ, bởi vì thông minh cẩn thận đấy!
mà, nàng thật sự chỉ khoanh chân đó, chẳng gì cả, ngay cả tinh hoa mặt trăng cũng hấp thụ, đầu óc thả lỏng đó ngủ một giấc.
Ngủ một mạch đến sáng.
Đợi Tô Thanh Thuyền tỉnh dậy, lửa vẫn cháy mạnh, Xuyên Bách săn từ lúc nào, dù Tô Thanh Thuyền còn mở mắt , ngửi thấy mùi thịt thơm lừng .
Không chỉ nướng thịt, còn dùng ống trúc đốm nấu chút nước nữa.
Cung Thù Hằng ở gần đó, chống hông lắc lắc .
Buổi tối quá lâu, chút cứng , cần vận động một chút.
“Được , thể ăn !”
Lần là thịt gì, trông vẻ khá lớn.
Đều là đói bụng sinh cả, thịt là thứ nhất, mặc kệ nó là thịt gì!
Tô Thanh Thuyền cảm thấy chuyến lên núi thật sự quá vui vẻ.
Vừa thể học hỏi, thể ăn uống.
Tuy nhiên bọn họ thể ở mãi núi.
Xuyên Bách cũng thể ở mãi núi cùng hai bọn họ, đặc biệt là khi từ chối nhận tử.
Sau khi thu thập đủ d.ư.ợ.c liệu cho Trang Cảnh An, Xuyên Bách chuẩn xuống núi.
Hắn ngoài quá lâu, nên trở về .
Cung Thù Hằng hỏi : “Xuyên lang trung, thể giúp chúng một việc ?”
“Muội !” Xuyên Bách bất ngờ.
“Chúng đều từng ăn thịt nướng phết thạch di bao giờ.”
“À, , nếu tới các ngươi đến châu thành, thể mời các ngươi ăn một bữa. Ăn no thì thôi.”
Hắn nhớ đầu tiên tiểu cô nương Hồi Xuân Đường, cõng theo hai quả hồ lô thạch di.
Chắc hẳn là để đổi lấy chút tiền bạc, vất vả lắm mới cũng chẳng nỡ ăn chút nào.
Chỉ là thịt nướng thôi, đối với mà thì chẳng đáng là gì.
“Cũng chẳng cần phiền phức đến thế, chúng thể tự thử nướng, nhưng liệu thể phiền ngươi một chút, giúp hái hai thứ to lớn xuống ?”
Xuyên Bách thuận theo hướng ngón tay nàng chỉ mà tới…