Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 50: --- Ăn Thịt Rồi!

Cập nhật lúc: 2025-11-06 10:59:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tăng Hiền hỏi một tiếng: “Có cần phụ giúp thu dọn ?”

 

Tô Thanh Lương từ chối: “Chúng cứ từ từ , chậm trễ chuyện ở tối . Trời cũng còn sớm nữa, Tăng lão bá cứ tranh thủ lúc trời còn sáng mà nấu cơm .”

 

Nói xong, nàng vội vã nhà lấy một miếng thịt rắn buộc bằng dây cỏ.

 

Cũng nhiều, chỉ một miếng lớn bằng bàn tay, buộc bằng lá cọ, nàng nhanh chóng đuổi kịp hai ông cháu: “Hôm nay may mắn săn một ít đồ, tặng các ngươi một chút, mang về băm nhỏ nấu lên mà ăn.”

 

Tăng Hiền từ chối: “Sao thể cứ nhận đồ của các ngươi mãi .”

 

Mèo con Kute

“Đều là hàng xóm láng giềng, khi dư dả thì qua giúp đỡ . Nếu chúng , cho cũng cho .”

 

Tăng Hiền và Tăng Hòe vội vã cảm ơn.

 

“Các ngươi thật quá khách khí. Món vẻ lâu năm, e là khó nấu, cố gắng băm nhỏ , thêm nhiều nước hầm, xem thể hầm thành cháo thịt .”

 

Có nấu nát cũng khó .

 

Trông thì là thịt, nhưng thịt và thịt cũng khác biệt.

 

Tuy nhiên, dù nữa, uống canh cũng , dù già đến mấy thì cũng là thịt.

 

Còn về phía Trang Cảnh An, lúc khi trả d.a.o găm gửi .

 

Trang Cảnh An chống gậy dùng nước trong chậu đất rửa sạch, cố gắng cắt thành từng miếng nhỏ cho cái lịch hầm , cái mùi tanh nồng khiến thực sự chịu nổi, còn đến hỏi Tô Thanh Lương xin chút d.ư.ợ.c thảo để khử mùi.

 

Đường Du vác củi vác rau rừng về đến nhà ngửi thấy mùi.

 

Cũng là từng ăn ít món ngon, nhưng bây giờ thèm đến chịu nổi, một chút mùi thịt từ xa cũng thể ngửi thấy.

 

Đường Du đặt củi bên ngoài, xách giỏ đến cửa: “Thiếp hình như ngửi thấy mùi thịt thơm, lang quân, ?”

 

“Huynh nhà Tô bên cạnh cho một miếng thịt rắn, là rắn già , sợ hầm nát nên hầm .”

 

Đây thứ hai thêm nước , quả đúng như câu da dày thịt lão.

 

Thật khi nào mới chín, nhưng dù nữa, trong canh vị là .

 

Đường Du thở dài, phủi những vụn cỏ bám : “Cứ mãi chiếm tiện nghi của mấy đứa nhỏ nhà họ, khiến trong lòng thấy áy náy quá.”

 

Trang Cảnh An nóng bốc lên từ cái lịch: “Chờ chân khá hơn một chút, sẽ từ từ trả , thế nào cũng trả .”

 

Tô Thanh Lương và bọn họ thì hầm trực tiếp như , là Cung Thù Hằng dùng rìu đặt lên tấm gỗ chặt nhỏ , đó giã thành như thịt bùn trực tiếp bỏ cái lịch thêm nước nấu.

 

Những thứ cần thêm nàng cũng tiện tay cho hết, Tô Thanh Uyên chỉ cần chờ hầm gần xong, vớt d.ư.ợ.c thảo bên trong , rửa sạch rau rừng cần thêm , đợi gần thì cho lương thực nấu một chút thêm rau.

 

Tô Thanh Ngọc đang khoe tấm da rắn nàng lột : “Ghê gớm ! Hôm nay các ngươi ở nhà, chúng nhàn rỗi một khắc nào .”

 

Tô Thanh Chu ừ một tiếng: “Không nhàn rỗi, đúng là nhàn rỗi, còn lật cả mái nhà lên . Đừng ở đó khoe khoang nữa, mau đến đây giúp một tay.”

 

Mấy khiêng cái giường bên sang phòng bên cạnh, bảy tay tám chân dọn dẹp một lượt.

 

Cung Thù Hằng đang loay hoay với từng đoạn xương rắn, m.á.u rắn đông , nàng định khô nghiền thành bột, để đó từ từ dùng dần.

 

Mật rắn và tuyến độc cũng , tìm cách luyện chế cất .

 

Những thứ , tùy tiện lấy một món, mang đến tiệm t.h.u.ố.c trong thành đều thể đổi ít tiền.

 

Cả xương rắn cũng thế.

 

Thế nhưng nàng ý định đổi lấy tiền.

 

Một lý do là vì nàng thấy quá chướng mắt. Một lý do khác, những thứ xem như khá hiếm , giữ đây tự dùng, thế nào cũng lúc dùng đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-50-an-thit-roi.html.]

 

Cơ thể của nàng vốn dĩ , gặp thứ cũng coi như một cơ duyên.

 

Mấy đứa nhỏ thể chất cũng , cần bồi bổ.

 

Những miếng thịt một bữa thể ăn hết, thì cứ từ từ mà ăn.

 

Đợi khi ăn gần hết thịt, cũng sẽ thấy hiệu quả.

 

Sau đó, căn cứ hiệu quả mà điều chế các loại t.h.u.ố.c khác .

 

Mấy thứ tương đối quan trọng nàng đều để riêng : “Mấy thứ đừng tùy tiện động , độc đó, dính là xong đời.”

 

Lát nữa tìm cách sắp xếp một nơi thích hợp.

 

Tô Thanh Chu cùng Tô Thanh Thần rủ phía , bới đống củi che bên ngoài , cái hang tối đen như mực, lòng còn sợ hãi: “Bên trong sẽ còn thứ gì nữa chứ?”

 

“Không .” Tô Thanh Ngọc : “Dù nữa, chắc cũng chạy . Con rắn lớn c.h.ế.t , lấy nhiều củi khô hun khói cả buổi chiều ở đó.”

 

Thật thứ gì thì cũng hun khô hết .

 

Nàng thật là thông minh quá mất, Cung Thù Hằng lúc đó đang bới ở phía , nghĩ đến chuyện , khói từ bên trong phụt .

 

Cả nàng như một cái ống khói lớn, sặc đến suýt nữa thở .

 

Mắt thấy sắp thấy gì nữa, mới thấy Tô Thanh Uyên gọi: “Ăn cơm thôi! Ăn cơm thôi!”

 

Mấy đói meo bụng cũng nghĩ ngợi nữa, ba chân bốn cẳng che chắn chỗ đó chạy bếp.

 

Ở bên ngoài cứ cái cái liên tục, cảm thấy khí lạnh nặng nề là bao.

 

Vừa đến gần bếp lửa ấm áp, mới muộn màng nhận bên ngoài lạnh đến mức nào.

 

“Cơn mưa đợi đến bao giờ mới chịu đổ xuống.”

 

“Đã thấy mây , chắc là sắp !”

 

Tô Thanh Thần kêu oai oái một tiếng: “Thịt mà dai thế, nấu lâu như mà hình như vẫn còn khó nhai quá.”

 

“Chủ yếu là uống canh, thịt mà nhai nổi thì ngươi đừng ăn nữa, nhỡ ăn bụng tiêu hóa thì ?”

 

Cũng quá khoa trương như , Cung Thù Hằng đặc biệt xử lý qua , đúng là già một chút, nhưng nấu lâu thì vẫn thể ăn .

 

“Con rắn lớn đó, rốt cuộc là từ chui ?”

 

Chỗ phía mà Cung Thù Hằng bới , bọn họ đều xem , lúc nhỏ chui chui từ đó thì thể , lớn thì khó.

 

Vả chỗ đó hẳn là ở đỉnh hang, thà là rơi từ đó một cách tình cờ, còn hơn là thể từ đó.

 

Chắc chắn còn lối khác.

 

“Hay là, ngày mai xem thử?”

 

Tô Thanh Lương : “Chuyện ngày mai để ngày mai . Nếu trời đổi, ngày mai lên núi đốn gỗ, sớm mang gỗ về, đóng cọc chôn xuống, chống đỡ xà nhà lên . Nếu , phía dù tạm thời dùng củi che chắn cũng kế lâu dài, quá lộ liễu .”

 

“Vậy thì đốn gỗ thôi!” Công cụ của bọn họ hạn, chuyện đối với bọn họ cũng là một việc vô cùng khó khăn.

 

Cung Thù Hằng gì, ăn cơm xong lặng lẽ bên bờ sông, cụp mắt như đang suy tư điều gì.

 

Đêm đó, gió bên ngoài vi vút thổi, Cung Thù Hằng hiếm hoi xếp bằng tấm đá của nàng, vì trăng.

 

Thế nhưng nàng cũng nhà ngủ, dựa chân tường, m.ô.n.g lót một đống cỏ khô, trông hệt như một loài chim nhỏ nào đó đang tổ.

 

Nàng đại khái cái hang động phía thông đến , nhưng chắc chắn vị trí cụ thể, nên vẫn xem.

Loading...