Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 46: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:31:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngươi ở với
Rõ ràng dốc hết sức nhưng vẫn bại, ngũ tạng lục phủ tựa hồ xung kích đến tan tác.
Nó cao giọng gọi Lam Phù: “Ngươi và vốn cùng nguồn gốc, hôm nay nếu ngươi khoanh tay liên thủ với g.i.ế.c y, trong lòng vẫn còn giữ chút may mắn, thì hôm nay của chính là ngày mai của ngươi.
Có lẽ còn đợi đến ngày mai, y thể g.i.ế.c cũng thể g.i.ế.c ngươi.”
Miệng như , nhưng thực nó chẳng chút tự tin nào về việc Lam Phù tay giúp đỡ , thể lao vút về phía đông với tốc độ nhanh nhất.
Phong Tị cho dù tu vi định và liên tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t hai vị Yêu Thần, nhưng vẫn thiếu kinh nghiệm thực chiến.
Hơn nữa cảnh giới cũng chênh lệch quá nhiều, bản cũng hao tổn ít.
Lam Phù vốn rút lui, nó hiếu chiến như Đại Phong, nhưng những gì Đại Phong cũng lý.
Hôm nay liên tiếp c.h.ế.t hai vị Yêu Thần, nếu c.h.ế.t thêm một Đại Phong, là ba vị.
Đã g.i.ế.c ba , còn bận tâm thêm một nó ?
Thế là nó bước tới chặn đường Phong Tị: “Ngươi g.i.ế.c nó, hà cớ gì cố chấp.”
“G.i.ế.c , thử sẽ , tránh !”
Lam Phù cản , ngọn gió hung bạo còn thấy tăm .
Phong Tự cũng còn hung hãn như , nhưng sát cơ trong đôi mắt đỏ ngầu vẫn giảm nửa phần.
Mèo con Kute
Lam Phù chắn phía nhúc nhích: “Ta cố ý gây thù chuốc oán với ngươi, năm xưa cũng chẳng yêu tộc, nhưng phận trêu ngươi, âm sai dương thác mà cùng ngươi đọa yêu.
Vì để sống mà thể tạm bợ ở đây, thoát khỏi, nhưng ngoài cái c.h.ế.t chẳng nghĩ cách nào khác.
Ta thể hiểu sự bất cam và oán hận trong lòng ngươi.
Chúng năm xưa đều gia đình, bạn bè, chúng nào gì sai, thế mà chỉ trong sớm tối mất hết thảy. Nhà thể về, những tháng ngày vui vẻ qua bao giờ trở .” Ban đầu dám nghĩ nhiều, mỗi khi nghĩ đến chút kiềm chế bản .
Ta vì khi đọa yêu ngươi trở nên mạnh mẽ đến mức , lẽ là liên quan đến huyết mạch Long tộc và Nhân tộc của ngươi.
một sự thật ngươi đối mặt. Dù ngươi mạnh mẽ đến , Vân Khuyết Sơn ngươi cũng thể về nữa. Thần linh của Tứ Tượng Sơn tuyệt đối sẽ cho phép yêu tộc bén mảng đến địa bàn của nó.
Từ nay về , Yêu Vực mới là nhà của ngươi.
Yêu tộc đông đảo, ngươi thể nào g.i.ế.c sạch hết thảy. Kẻ hại ngươi đọa yêu quả thật là nó sai, nhưng cũng thể gánh chịu tất cả trách nhiệm.
Nếu ngươi lén lút trốn khỏi bộ lạc mà chạy Yêu Vực, sẽ nó phát hiện, cũng sẽ vô chuyện .
Những lời lẽ ngươi thích , nhưng đây là sự thật thể đổi.
Ngươi g.i.ế.c Xích Diễm, nơi đó, ngươi nên xem .”
Nó vô khả nại hà, chỉ vì để sống.
Còn Phong Tự, là vì điều gì?
Theo Lam Phù thấy, Vân Khuyết Sơn thần linh che chở là một vùng tịnh thổ hiếm khó tìm.
Ở trong đó sống yên ?
Mọi chuyện ngày nay, đều là Phong Tự tự chuốc lấy, tự tự chịu.
Phong Tự nào ý định đến địa bàn của Xích Diễm.
Nơi khác dùng qua hiếm lạ, vả còn sót nhiều con trùng lớn như , dọn dẹp quả là một việc phiền phức.
Không dọn dẹp thì thấy bẩn.
Hắn tính sẽ tìm một nơi gần Đại Trạch để ở .
Ở Yêu Vực thì chứ? Hắn vẫn thể sống như một bình thường.
Lam Phù dứt lời, mắt Phong Tự đột nhiên về phía Tây Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-46.html.]
Cách nơi bọn họ vẫn còn một đoạn, phát tiếng sột soạt đúng lúc, là tiếng chuyện.
“Đánh đ.á.n.h đánh, lũ yêu tộc khốn nạn , c.h.ế.t sớm , đ.á.n.h khắp nơi, suốt ngày ngừng nghỉ, đất đai đều lật tung mấy lớp . Thế giới sớm muộn gì cũng chúng đ.á.n.h cho tan nát!”
Lão già lẩm bẩm c.h.ử.i rủa, mặt mũi xám xịt, đầy lấm lem chật vật bò từ đống đổ nát mới sụp đổ.
Phong Sinh chẳng qua là tìm một chỗ tránh gió đ.á.n.h một giấc chôn sống, nó thể tức giận.
Đáng tiếc , ở Yêu Vực, ngay cả tức giận cũng dám lớn tiếng, chỉ thể nhỏ giọng than vãn bày tỏ bất mãn của .
Nó thậm chí còn nghĩ, nếu nó cũng thực lực như Bách Minh thì đến nỗi như thế , đại khái thể đường đường chính chính , tìm cũng .
Vẻ mặt Phong Tự trong khoảnh khắc đó trở nên dịu xuống, sát khí trong mắt nhất thời biến mất sạch sẽ.
Hắn cũng né tránh Lam Phù, bộ áo bào đỏ như m.á.u thành một bộ áo bào vải gai thô mộc thanh nhã, trong chốc lát sạch sẽ tinh tươm như đứa trẻ ngây ngô bồng bột khi khỏi Vân Khuyết Sơn.
Sau đó nhấc chân theo tiếng động mà tìm đến.
Phong Sinh mặt mũi xám xịt vẫn còn đang nhỏ giọng lẩm bẩm c.h.ử.i rủa, tiện thể lén lút quan sát xung quanh, dám mạo hiểm lộ diện.
Lỡ như vẫn đ.á.n.h xong vạ lây, nó nào c.h.ế.t một cách uất ức như .
“A Công!”
Tiếng Phong Tự kinh ngạc vang lên.
Phong Sinh tưởng tai vấn đề.
Cái tiểu tử đó vì về, thà tay độc ác đ.á.n.h lén bỏ chạy, trốn còn kịp, chủ động lộ mặt đưa dâng đến tận cửa.
Nó vươn tay móc móc tai , cảnh giác quanh, nín thở ngưng thần định dùng đống đổ nát giấu kỹ hơn một chút.
Tiếng Phong Tự truyền đến: “A Công, đừng trốn nữa, thấy ngươi .”
Phong Sinh chấn động thôi, vội vàng bò , mặt mũi xám xịt, vồ lấy Phong Tự, sợ chạy mất.
“Tiểu tử, ngươi đúng là giỏi chạy. Xương già của sắp tan rã , cuối cùng cũng bắt ngươi.”
Phong Tự : “Không chạy nữa chạy nữa, A Công ngươi đừng sợ. Cho dù chạy nữa chắc chắn cũng sẽ tự chạy, nhất định sẽ mang theo ngươi.”
Phong Sinh tỉ mỉ đ.á.n.h giá hồi lâu, thấy nguyên vẹn chút tổn thương mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Chưa thả lỏng là vì bọn họ sâu Yêu Vực, bất cứ lúc nào cũng nguy cơ yêu quái lợi hại phát giác mà ăn thịt.
Sau đó quanh, thần thức lén lút tỏa , cảm thấy nguy hiểm, lúc mới kéo Phong Tự bỏ chạy: “Nhanh lên nhanh lên, chúng về , nơi thể ở .”
Phong Tự để nó kéo một đoạn khá xa mới mở lời: “A Công, tạm thời vẫn về, đến đây . Ngươi cùng xem Đại Trạch một chút ?”
Phong Sinh khựng , mặt : “Ngươi Đại Trạch gì?”
“Chỉ là xem thôi.”
Phong Sinh chằm chằm hồi lâu, cuối cùng thở dài thỏa hiệp: “Vậy ngươi lời ? A Công bản lĩnh mạnh, ở Yêu Vực bảo vệ ngươi, việc lấy sự an nguy của bản trọng.”
Phong Tự gật đầu đáp ứng, ngoan ngoãn đến mức khiến Phong Sinh cảm thấy chân thực.
Một già một trẻ nắm tay về phía Đại Trạch, đường nhật thăng nguyệt lạc, bình yên vô cùng.
Phong Sinh lẩm bẩm: “Thật kỳ lạ, đột nhiên yên tĩnh như .”
Phong Tự đầu: “A Công ngươi gì ?”
“Ta một đường tìm ngươi đó, đường gặp yêu quái đ.á.n.h , đ.á.n.h đến ngươi sống c.h.ế.t, long trời lở đất. Theo lý mà , những thứ cũng giống , đều dựa nơi nước mà sống.
Càng gần Đại Trạch lượng yêu quái đáng lẽ càng nhiều mới đúng, lâu như yên tĩnh thế , gì cả ?” Cứ cảm giác điều gì đó lớn đang kìm nén: “Chẳng lẽ gần đây thứ gì đó đặc biệt lợi hại ?”
Nói chung chỉ khả năng .
Có yêu quái đặc biệt lợi hại tồn tại, xung quanh dám tiểu yêu nào càn, đều trốn xa, tránh cho sơ ý một cái là mất mạng.