Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 4: Khách nhân đặc biệt ---
Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:31:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lại còn là một sinh linh vô cùng mạnh mẽ.
"Đến đây một chuyến dễ, hãy ở thêm hai ngày . Trong núi tiểu sơn tinh đời, hai ngày nay náo nhiệt. Mọi đều sẽ đến chúc phúc, ngươi cũng thể xem."
Phong Xưởng chút bối rối: "Ta, cũng thể ?" Cho đến giờ vẫn dám ngẩng đầu đối phương khi chuyện.
"Đương nhiên thể." Cung Thù Hằng phất tay áo, ống tay áo dài màu trắng ngà cuốn lấy bay vút lên trung, hướng về Lưỡng Nghi Cung.
Phong Xưởng dám nhắm mắt, thậm chí dám chớp mắt, sợ rằng sẽ bỏ lỡ dù chỉ một chút.
Trích Tinh Đài cách Lưỡng Nghi Cung đối với Cung Thù Hằng mà hề xa, chỉ một cái chớp mắt là đến nơi.
để tiếp đãi Phong Xưởng vị khách nhân đặc biệt , nàng liền dẫn lượn mấy vòng .
Trong mắt Phong Xưởng, những ngọn núi vốn cao thể với tới giờ đều hiện rõ, mây mù lượn lờ.
Có đủ loại chim hoặc đậu vách đá cheo leo, hoặc vỗ cánh bay vút từ cành cây.
Có những sơn tinh xinh hóa thành hình , khoác lên những chiếc váy lộng lẫy mà từng thấy, nhẹ nhàng bay lượn mây mù mà múa.
Trên núi, đủ loại hoa đua nở rực rỡ vô cùng khi khí lạnh còn tan hết.
Quá nhiều, tất cả đều là cảnh mà từng chiêm ngưỡng.
Người hạ xuống đất, nhưng đầu óc vẫn còn lơ lửng .
Hắn nghĩ, một ngày, khi thành việc của , cũng thể như , tự do ngao du khắp trời đất, sông núi biển cả đều thu tầm mắt!
Trận đại chiến tranh giành con giữa Phong Dung và Lương Cừ kết thúc.
Lương Cừ trông nhỏ bé, bình thường lộ vẻ gì, nhưng khi hung dữ lên thì cũng khá lợi hại.
Lần Phong Dung chọc tức nó , nếu vỏ trứng của Phong Dung đủ chắc chắn, con Lương Cừ đang phát điên vì con thật sự sẽ lật tung ổ chim của nó.
Chỉ vì chơi đùa mà tổn thất nặng nề, Phong Dung cả con chim đều mất hết tinh thần.
Hóa về nguyên hình, nó chán nản rũ cánh dài trong tổ của , xung quanh một bãi chiến trường ngổn ngang.
Cung Thù Hằng vươn tay xoa xoa cái đầu lông lá của nó: " là ngốc mà, dù cũng ở ngọn núi , thích thì đợi khi nào nó tự chạy khắp nơi ngươi hãy đến. Lương Cừ thể canh chừng nó mãi ."
Phong Dung mắt sáng rỡ, đúng , nó nghĩ nhỉ!
Sau đó mới thấy ở nơi xa thêm một khoác bộ da thú lốm đốm, trông đen nhẻm...
"Rồng?"
Phong Dung thích những thứ đẽ, đối với sự vật xinh đều mang hứng thú vô cùng.
Hiển nhiên, dung mạo của Phong Xưởng trong phạm vi hứng thú của nó.
mà, rồng đấy!
Chủng tộc đôi khi cũng thể thắng nhan sắc.
Phong Xưởng kinh ngạc con chim đang trong tổ mà chuyện.
Không là chim thể hiểu, là thể hiểu chim .
Cung Thù Hằng "ừ" một tiếng, đó giơ ngón tay lên "suỵt" một cái: "Đừng ầm ĩ. Hắn bây giờ tính là rồng, là ."
"Ta , ." Phong Dung chật vật bò khỏi tổ, rớt hai chiếc lông trắng mà : "Chính là loại sống trong cái khe núi chân núi . Ta từng thấy ."
"Ngươi xuống núi ?" Cung Thù Hằng nghi hoặc nó.
Phong Dung cùng nàng đến thế gian , là tọa kỵ của nàng, là bạn sinh thần thú của nàng.
Nàng thể rời khỏi Tứ Tượng Sơn, Phong Dung cũng .
Tứ Tượng Sơn tuy lớn, nhưng trong mắt bọn họ chẳng qua chỉ là một tấc đất vuông.
Mà bọn họ giam cầm trong tấc đất vuông , ngày qua ngày, năm qua năm, tự ý rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-4-khach-nhan-dac-biet.html.]
Rời sẽ thế nào Cung Thù Hằng , nhưng nàng dám tùy tiện thử, nàng sợ cái giá đó gánh vác nổi.
Cũng chính vì , nàng đối với Phong Dung xưa nay đều khá dung túng.
Phong Dung thỉnh thoảng chút bướng bỉnh, nhưng cũng thể nắm giữ chừng mực .
"Không , chỉ thỉnh thoảng bay một vòng phía , tình cờ thấy thôi." Thứ từng thấy, trông vẻ lạ lùng, nên thêm vài .
"Hơn nữa, Vân Khuyết Sơn cũng là một phần của Tứ Tượng Sơn. Chỉ là thể tùy tiện xuống núi, chứ thể rời khỏi chủ phong !"
Đâu giam cầm.
Cái miệng chim léo nhéo, đến ba bốn phần đạo lý.
Có lẽ cảm thấy dáng vẻ như mà chuyện mặt Phong Xưởng chút phù hợp, nó liền biến thành hình .
Khác thường lệ, nó ép lớp lông trắng đầu trong, trông mơ hồ chút sắc bạc, kết hợp với bộ bào tay rộng màu xanh băng, càng thêm vài phần trang trọng hơn thường ngày.
Nó vẫn theo thói quen chắp tay lưng, xoay quanh Phong Xưởng mấy vòng để đ.á.n.h giá .
"Vân Khuyết Sơn cách đây xa như , ngươi bén rễ ở nhân tộc, tại đến nơi ?"
Chủ phong tuy nhỏ, nhưng đều chia cắt.
Một con rồng, nơi cần nhỏ, dễ an cư.
"Ta đây tế tự, mỗi cảm ứng thiên ý, luôn thấy cái cây cổ thụ núi, luôn thấy thứ gì đó từ trời giáng xuống rơi cây cổ thụ đó.
Mà chỉ một ban đêm từ xa thấy cây cổ thụ phát ánh sáng như nguyệt hoa.
Cho nên, cho nên đến xem thử."
Phong Dung tiếp tục hỏi: "Xem cái gì? Xem thật sự thần linh ở đây ?"
Phong Xưởng thành thật gật đầu: " ."
Phong Dung lớn, xòe tay áo xoay một vòng mặt : "Ta chính là vị thần linh ngươi đang tìm, mau chóng bái lạy ."
Phong Xưởng mảy may lay động, ngốc cũng mù, đây rõ ràng là một con chim phá tổ.
"Thôi , tạm thời sẽ , ở đây vài ngày. Con của Lương Cừ ? Mang về ?"
"Mang về , cái dáng vẻ bảo vệ con của nó thật đáng sợ, gì Tiểu Lương Cừ ."
"Ngươi gì nó, mà là nhét nó trong hang của ngươi, cùng với những vật phẩm trân quý mà ngươi cất giữ mà sắp xếp thật ngăn nắp." Không là cái tật gì lạ, chỉ cần nó trúng cái gì thì đều giấu .
Nói xong, nàng phất tay, một cây cỏ mọc phần kỳ lạ mà Phong Xưởng từng thấy bay từ trong hang.
"Này, Cung Thù Hằng, ngươi gì đó?" Lấy đồ của nó chẳng khác nào nhổ lông của nó, Phong Dung lập tức nhảy dựng lên.
“Lương Cừ vui mừng khôn xiết, cũng tỏ chút lòng thành. Cây Cửu Tuệ Hòa tặng cho nó, thể dùng cho tiểu Lương Cừ. Yên tâm, sẽ với nó là lấy từ chỗ ngươi.”
Phong Dung keo kiệt một cây bất tử thảo, chỉ là chịu thiệt mất đồ vật, thiệt thòi càng thêm nặng.
Vội vàng theo: “Ta đặt tên cho đứa con của nó.”
Nói xong, y mới sực nhớ hỏi Phong Tiêu: “Ngươi tên gì?”
“Phong Tiêu.”
Phong Dung ngẩn một chút: “Chúng chút giống .” Nó sinh cái tên , còn Phong Tiêu thì ?
Phong Tiêu gật đầu: “Quả đúng như .”
Cung Thù Hằng dẫn Phong Tiêu khỏi Lưỡng Nghi Cung, thấy xa một con đại điểu giống như Tốn Vũ đang dùng cái mỏ sắc nhọn và móng vuốt để bới đất.
Mèo con Kute
Nói giống Tốn Vũ mà giống, cánh trắng, chân vàng, so với Tốn Vũ thì cường tráng hơn nhiều, nhưng bằng màu sắc của nó.
“Đó là Bạch Nghệ, nó thích sưu tập các loại linh trùng, chỗ nó mổ chắc chắn côn trùng, hơn nữa đều là những thứ nó coi là bảo bối.”
Phong Dung sốt sắng lao tới, đó là nơi chúng nó khó khăn lắm mới tạo , chôn nhiều linh thực tìm từ khắp nơi trong núi, nếu mọc côn trùng thì còn thể thống gì nữa?