Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 31: --- Huynh Trưởng Tô Gia
Cập nhật lúc: 2025-11-06 10:59:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giữa đống đá lởm chởm nổi lên một đống lửa, những kẻ run rẩy trong gió lạnh thêm chút ấm.
Tô Thanh Lương vòng qua tảng đá lớn, men theo hướng Cung Thù Hằng rời mà , nhưng vẫn thấy bóng dáng của đối phương, lòng như lửa đốt, là sự bất an.
Mèo con Kute
Trong lòng mấy phen giằng xé, y đầu với Tăng Hiền: “Các ngươi cứ ở đây, tìm của .”
Lương thực quan trọng, liên quan đến sinh mệnh cả nhà trong mùa đông .
Thế nhưng con cũng quan trọng kém.
Huống hồ lương thực đó là Cung Thù Hằng tự kiếm tiền đổi .
Y hối hận , nhưng giờ đây trong tâm trí y quyết định như .
Tuy nhiên cũng khiến y quá khó xử.
Vừa mới một đoạn ngắn, từ đằng xa vẫn thể thấy nơi lửa trại bốc lên thì thấy tiếng Cung Thù Hằng: “Đại ?” Gọi như sai chứ?
Mấy đứa trong nhà gọi Tô Thanh Chu là nhị , đây chính là Đại . Dù từ khoảnh khắc đăng ký hộ tịch, bọn họ đều theo Tô Thanh Lương mang họ Tô.
Tô Thanh Lương nàng gọi một tiếng Đại mà ngây giây lát, chống gậy dò dẫm trong bóng tối, loạng choạng bước tới gần.
Trăng còn ló rạng, trời xuất hiện sớm lạ thường, nhưng chẳng tác dụng gì.
Cả thế gian tối om om, ngã là nhờ kinh nghiệm lăn lộn trong sơn lâm từ .
Cung Thù Hằng tới gần, ném chiếc hồ lô đeo bên hông cho y: “Kiếm chút gì đó, trì hoãn mất một lúc.”
Tô Thanh Lương ngửi thấy mùi tanh.
“Muội săn ?”
“Ừm, vận khí tồi, gặp một con vượn nhỏ xíu, bắt lột da, tối nay thể cần chịu đói mà ngủ .”
Nàng cứ như thể chuyện thật nhẹ nhàng đơn giản.
Tô Thanh Lương thể tin chứ?
tin thì còn thể gì?
Cung Thù Hằng săn một mà là hai con, hai con nhỏ cũng buông tha.
Dù thì nàng ăn khá khỏe, ba còn cũng đói bụng cồn cào, cấp thiết cần ăn.
Đặc biệt là Tô Thanh Lương, y vẫn còn bệnh.
Tuy c.h.ế.t, nhưng cũng thập tử nhất sinh.
Có thể c.ắ.n răng kiên trì một đoạn đường dài như là ý chí kinh .
Không ăn lấy sức lực, mà lành bệnh chứ?
Nàng đưa hồ lô cho Tô Thanh Lương, giảm bớt cho y đôi chút gánh nặng.
Nàng hai tay mỗi tay xách một con vượn, dẫn đầu về phía đống lửa trại đang cháy.
Tăng Hiền và Tăng Hoè vẫn bên đống lửa, tiếng bước chân, Tăng Hoè liền bật dậy.
“Họ về !”
Tăng Hiền thở phào nhẹ nhõm cũng lên, đó liền thấy tiểu nha đầu dẫn đầu , hai tay mà xách theo đồ vật.
“Là thịt!”
Bất kể là thịt gì thì cũng là thịt, Tăng Hiền kinh ngạc thôi, kìm mà Cung Thù Hằng thêm vài .
Cung Thù Hằng hào phóng ném cho một con: “Ngươi tự nướng .”
Sau đó ném con còn lớn hơn một chút cho Tô Thanh Lương: “Ngươi .”
Khi còn nghĩ Tô Thanh Lương là bệnh, cần ăn nhiều chút mới mau khỏi. Giờ sai bảo y như thể quên mất đối phương còn đang bệnh.
Quan trọng nhất, nàng .
Việc cần nàng hết . Mồi mang về, nàng cố gắng hết sức sạch sẽ, thậm chí còn tiện tay bỏ thêm một chút thứ gì đó để tăng hương vị và khử mùi tanh.
Tuy muối, nhưng cố gắng hết sức .
Nói thật, việc lột da thế là khi xuống núi, nàng mới học đường.
Nàng tỉ mỉ như những , cũng sẽ rửa sạch những thứ ăn trong bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-31-huynh-truong-to-gia.html.]
Trực tiếp khoét một lỗ từ hậu môn, một tay kéo hết những thứ bên trong sạch sẽ.
Tô Thanh Lương nhận lấy, suy tư nếu cứ nướng như thì liệu chín , cần bao lâu mới chín .
dường như cũng còn cách nào khác.
Y tìm một cành cây tươi to bằng cánh tay, từ hậu môn xuyên .
Tăng Hoè mang hai tảng đá lớn đến, cần ai chỉ dẫn, tự tìm chỗ thích hợp đặt xuống.
Vừa là kinh nghiệm nướng đồ.
Trong mắt thiếu niên lấp lánh ánh sáng, ngọn lửa trại phản chiếu trong đó ngừng nhảy múa.
Thỉnh thoảng y đ.á.n.h giá Tô Thanh Lương, Cung Thù Hằng, cảm nhận ấm từ đống lửa trại, mới thể phân biệt rạch ròi giữa mơ và thực.
Đói bụng là , đói quá lâu thì mơ cũng thấy đói.
Cung Thù Hằng ném một cái hồ lô cho Tăng Hiền: “Canh năm liền xuất phát, tiếp tục .”
Hai hồ lô nước, một cái cho hai ông cháu họ, một cái cho Tô Thanh Lương.
Nướng thịt cần sự kiên nhẫn chờ đợi.
Cung Thù Hằng bên lửa nướng một lúc, vầng trăng dần dần nhô lên.
Khi trăng khuyết, nó luôn xuất hiện càng lúc càng muộn.
Cung Thù Hằng dậy trèo lên tảng đá lớn, khoanh chân xuống.
Ánh lửa soi sáng cả một vùng, so với việc Tô Thanh Lương quen thuộc thì Tăng Hiền và Tăng Hoè đầu thấy nàng như khỏi kinh ngạc đôi chút, nhưng vẫn hỏi gì thêm.
Người nướng thịt là khổ sở nhất, đặc biệt là khi đang đói.
Tăng Hiền nhận lớn tuổi , mà còn bằng tiểu tử Tô Thanh Lương .
Hai đối mặt, ai nướng phần của nấy.
Tô Thanh Lương vẫn còn bệnh, thể suy yếu lắm, nếu mùi thịt ngừng kích thích, e là sớm hôn mê .
Còn Tăng Hiền và Tăng Hoè thì chủ yếu là đói, ngửi mùi thịt, quả thật sắp phát điên .
Chẳng qua miếng thịt vẫn chín kỹ, dù thế nào cũng nướng chín thấu, bên trong còn rỉ m.á.u mới .
Cuối cùng Tăng Hoè nhịn , kêu lên một tiếng: “A Ông, chắc chứ?”
Tăng Hiền thở dài: “Chắc là .” Đừng đến cháu trai, ngay cả y cũng chịu nổi nữa.
Hai ông cháu động đậy, tinh thần Tô Thanh Lương mới trở .
Suốt thời gian dài như , y lật trở đồ nướng dựa ý chí và bản năng.
Y gạt con vượn cháy xém vàng ruộm bên ngoài khỏi lửa, đặt lên tấm đá bên cạnh, tản bớt nóng, vươn tay kéo thử một cái, cảm thấy thể xé .
“Lục Nhi!” Y gọi một tiếng: “Chắc thể ăn .”
Cung Thù Hằng mở mắt, trực tiếp nhảy xuống từ tảng đá.
Bốn đói bụng cồn cào ăn sạch hai con vượn non, những khúc xương thể gặm nát cũng nhai nhai một lượt.
Tăng Hiền ăn nước mắt chảy dài, lẽ nghĩ đến con cháu quyến mất.
Khiến Tăng Hoè cũng cùng theo.
Tô Thanh Lương bày tỏ sự thấu hiểu và tôn trọng, nhưng bất kể nội tâm biểu cảm đều chút gợn sóng.
Y sống nhiều năm như , trong ký ức căn bản thứ gọi là tình .
Chỉ đói rét khốn cùng, chỉ đòn roi và mắng nhiếc.
Còn về Cung Thù Hằng, cho dù trong thời gian theo Tô Thanh Chu và bọn họ nhiều cảm ngộ, cũng dần dần giống một bình thường.
nhiều thứ mà bình thường nên , nàng vẫn thể cảm nhận .
Ăn xong, Cung Thù Hằng còn trèo lên tảng đá để tắm trăng nữa, nàng bảo Tô Thanh Lương ngủ, còn thì khoanh chân một bên giả vờ ngủ.
Trước hết đến ban đêm nguy hiểm gì , quan trọng nhất là đống lửa trại mặt họ thể tắt, thỉnh thoảng đều thêm củi .
Nơi hoang sơn dã lĩnh, nếu lửa tắt, đó là một chuyện đáng sợ.