Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 27: Thèm Chảy Nước Bọt ---

Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:31:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nếu thì Hạ Hộ và Túc Sa cũng sẽ rời khỏi bộ lạc đến những nơi xa xôi như .

 

Ai ngờ khi đến đó, ở đó ai cũng chào đón bọn họ, xảy mâu thuẫn là điều tất yếu.

 

Cuối cùng chỉ thể dùng vũ lực trấn áp, thu phục bộ lạc nhỏ. Hai mỗi trở thành thủ lĩnh tạm thời của một bộ lạc nhỏ, cùng thuộc quyền quản lý của Vân Khuyết Sơn.

 

Đại Phong ngẫm nghĩ trong chốc lát, lời dối tuôn như nước chảy, còn nhanh nhảu hơn cả con Ngạc Thú Phong Sinh : “Ta cũng , chung là ít. Số lượng của bọn cũng khá nhiều, cũng dễ chọc , những yêu quái dám dễ dàng ức h.i.ế.p bọn .”

 

cũng dối, nó ở yêu tộc cũng chút uy danh, trướng tiểu yêu vô . Đến cảnh giới như nó, hầu hết đều chiếm cứ địa bàn của để bế quan, một bế quan là lâu, đối với chuyện thế gian từ đến nay đều mấy bận tâm.

 

Trừ phi đe dọa đến tính mạng của bọn chúng, hoặc gặp chuyện khiến bọn chúng vô cùng hứng thú, nếu sẽ dễ dàng tay.

 

Giữa bọn chúng càng dễ dàng chọc ghẹo lẫn , nếu sẽ long trời lở đất.

 

Mèo con Kute

Chuyện , Phong Khỉ chút hiểu: “Vậy ngươi nông nỗi ?”

 

“Ta lén lút lẻn ngoài chơi, một lạc đàn, gặp nguy hiểm.” Đại Phong xong, nhịn mím môi nuốt nước bọt.

 

Nó đói .

 

Chủ yếu là sự cám dỗ từ thức ăn.

 

Đã nhiều năm , nó quên cảm giác đói là gì, căn bản nhớ cuối cùng ăn uống là khi nào.

 

cảm thấy hiếm khi gặp hai món đồ chơi nhỏ bé thú vị, tươi mới như . Nếu trực tiếp ăn luôn thì phí. Cứ chơi đùa một chút , khi đến Tử Ngọ Sơn, dù cũng sẽ chui bụng nó thôi.

 

“Vậy bọn đưa ngươi về , nếu về thì đừng một lén lút lẻn ngoài nữa, bên ngoài vẫn nguy hiểm.”

 

Đại Phong vốn dĩ tính toán như , Phong Khỉ chủ động mở lời còn giúp nó đỡ bịa đặt lý do một cách tùy tiện.

 

Sau đó khỏi cảm thán, nhân tộc thật sự là quá đơn thuần, quá dễ lừa .

 

Sau khi đạt sự đồng thuận, Phong Khỉ kéo trưởng khiến yên tâm sang một bên thì thầm: “Bộ lạc của bọn họ chắc hẳn mạnh, ngay cả yêu quái cũng dám chọc . xem y ngoài vẫn suýt c.h.ế.t đó thôi. A , chúng đưa y về, tiện thể xem xét một chút về ?”

 

Phong Tị tính toán riêng của . Bộ lạc mạnh đến mức ngay cả yêu tộc cũng dám chọc ? Vậy thì xem một chuyến. bề ngoài vẫn đồng ý với đứa lải nhải : “Được!”

 

nữa, cứ đưa về tính.

 

Tiếng thì thầm của hai rõ ràng lọt tai Đại Phong.

 

Nó khẽ nhếch môi, lộ nụ nắm chắc phần thắng.

 

Yêu tộc là nơi thì , về thì về ?

 

Đã , thì chuẩn tinh thần ở đó mãi mãi.

 

Hai mơ mơ hồ hồ bước lên con đường tiến về yêu tộc, nhưng trong bộ lạc chia thành mấy đường, ngoài tìm kiếm bọn họ. Phong Sinh và Tiêm Tiêm lượt rời khỏi bộ lạc.

 

Phong Hoắc với tốc độ nhanh nhất sắp xếp thỏa việc trong bộ lạc, giao phó cho Hạ Huệ và Khương Hối.

 

Hạ Hộ về phía bắc, trưởng tử của y là Hạ Huệ cũng vô cùng dũng, là thể gánh vác trọng trách lớn.

 

Khương Nguyên tuổi tác cao , cho dù thể vẫn khỏe mạnh, nhưng đôi khi chút hồ đồ. Y thể trấn giữ bộ lạc, nhưng nhiều chuyện cần lo liệu.

 

May mắn là y hai con trai đều vô cùng xuất sắc.

 

Trưởng tử Khương Khang dũng mãnh, ấu tử Khương Hối vô cùng thông tuệ, phong thái của y, thậm chí còn khí thế 'thanh xuất ư lam'.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-27-them-chay-nuoc-bot.html.]

 

Một vô cùng điềm đạm, thể gánh vác trọng trách.

 

Y cùng Hạ Huệ một văn một võ, Phong Hoắc lo lắng.

 

Huống chi, trong bộ lạc còn Bách Minh vị sát thần trấn giữ.

 

còn thần thông, Bách Minh vẫn lấy hình tượng nữ tử gặp . vì tính cách nóng nảy, chiêu thức sắc bén, ở trong bộ lạc vẫn khiến khác e sợ.

 

Sau khi sắp xếp thỏa, y liền dẫn Tự Âm cưỡi Thừa Hoàng rời khỏi bộ lạc.

 

Bách Minh từng , Tự Âm một kiếp nạn, là đại kiếp sinh tử, vốn dĩ mất mạng khi sinh con.

 

Vì sự can thiệp của Tứ Tượng Sơn mà tạm thời giữ một mạng. vận mệnh thể dễ dàng đổi .

 

Tử kiếp cuối cùng vẫn sẽ đến, chỉ là bọn họ kéo dài thời gian mà thôi.

 

Thế nên chuyến của Phong Hoắc sẽ dài, căn bản yên tâm để nàng một ở trong bộ lạc. Chỉ mang theo bên mới là vững nhất.

 

Bọn họ cùng trải qua phong ba bão táp, đều là chỗ dựa của đối phương thế gian , ai thể rời xa ai.

 

“Chúng nên về hướng nào đây?”

 

Tự Âm kể từ khi di cư đến Vân Khuyết Sơn, từng xa bao giờ.

 

Đây là đầu tiên nàng và Phong Hoắc hai độc hành viễn xứ, vốn dĩ nên mong chờ và vui sướng, nhưng vì lo lắng cho hai đứa trẻ, ngoài sự lo lắng sâu sắc, sự mong chờ còn chỉ là mong thể sớm tìm thấy hai tiểu quỷ .

 

“Tính theo thời gian, bọn chúng chắc hẳn là theo đội ngũ về phía nam, Phong Bá và Tiêm Tiêm chắc hẳn đuổi theo . Chúng …” Phong Hoắc cảm nhận tiếng gió gào thét bên tai, về phía xa: “Chúng về phía đông một chút, tiên xem bên ngoài rốt cuộc là tình hình thế nào.”

 

“Chỉ hai chúng về phía đông ? Bên đó là lãnh địa của yêu tộc. Vạn nhất gặp yêu tộc cường đại là một chuyện nguy hiểm.”

 

Phong Hoắc đưa tay khẽ vuốt tóc nàng: “Có ở đây, nàng cứ yên tâm. Ta sẽ những chuyện chừng mực. Huống hồ, còn Thừa Hoàng, nơi nào thể , nơi nào thể , nó đều chừng mực.”

 

Nói thật, Thừa Hoàng những lời áp lực khá lớn.

 

giống Bách Minh bọn chúng cánh, yêu tộc cũng thích bạn bè của nó, nó căn bản từng rời khỏi Tứ Tượng Sơn.

 

Nơi nào thể , nơi nào thể , trong lòng nó thật sự khái niệm gì.

 

Rời khỏi vùng trung tâm Vân Khuyết Sơn, một đường về phía đông, với tốc độ của Thừa Hoàng, chỉ cần nửa ngày rời khỏi vùng núi, tiến cánh đồng hoang vu bát ngát.

 

Trên cánh đồng hoang vẫn là cây cối xanh um tùm, cùng với các loại cỏ dại mọc um tùm. Thỉnh thoảng thể thấy những dấu vết khá rõ ràng, đó là do dã thú hoặc yêu thú hoặc giao tranh tạo thành.

 

Mà giờ khắc , hai Phong Tị và Phong Khỉ Đại Phong lừa gạt thành công, đang đường đến Tử Ngọ Sơn.

 

Giữa đường, bọn họ gặp nguy cơ đầu tiên khi rời nhà.

 

Gặp một con yêu thú hình to lớn và sắp hóa hình.

 

Đại Phong thu liễm yêu thần khí tức, lúc khác gì thường.

 

Trong mắt con yêu thú còn hóa hình , ba bọn họ trông thật da mềm thịt non, thật sự dễ gặm nhấm.

 

Đặc biệt là hai trong đó, khắp nơi tỏa mùi hương khiến yêu quái thèm chảy nước bọt. Đó là món ngon mà nó suốt nhiều năm yêu sinh từng gặp qua.

 

Phong Tị vẫn từng đích đối đầu với loại vật , đầu đầy lông, nhưng vảy, tứ chi thô tráng phát triển nhưng một đôi cánh khổng lồ. Lập tức vô cùng hưng phấn.

 

 

Loading...