Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 14: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-06 10:58:53
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kim Ti Hổ Trả Về Tổ Tiên
“Có lẽ thể đợi thêm một chút.”
Tô Thanh Uyên trầm mặc , hiện giờ chỉ còn cách chờ, chờ Oanh Hồi tự phá giới mà .
Kẻ ứng kiếp, thể dễ dàng c.h.ế.t ?
“Tiểu sư thúc cần tự trách, chuyện thế gian, khắp nơi đều đầy biến cố, ai thể thực sự nắm giữ .”
Đưa giới lịch luyện, cũng chủ trương của một Tô Thanh Uyên, mà là kết quả khi bọn họ thương nghị.
Địa Tâm Chi Hỏa thu, vầng thái dương đỉnh đầu đều trở nên trắng bệch, chiếu lên còn cảm nhận chút ấm nào nữa.
Không còn cảm giác nóng cháy như thiêu đốt, theo mặt trời lặn xuống, màn đêm buông xuống, theo là luồng hàn khí khó lòng chống đỡ.
Oanh Hồi hề cảm thấy chút nào.
Hiện giờ trong cơ thể nàng cất giữ Địa Tâm Chi Hỏa, trực tiếp biến thành một cái lò sưởi nhỏ, cảm thấy quả thực mạnh đến đáng sợ.
Con đường phía rốt cuộc bao xa, dẫn đến nàng cũng bận tâm chuyện , cứ bước nào tính bước đó.
Dù lúc cũng chuẩn đầy đủ, trong Khí Trữ Vật tất cả thứ.
Quần áo cũng cần , cũng cần tắm rửa.
Nếu bụng đói, hiện giờ thể phóng hỏa, gặp gì nướng đó, dù cũng c.h.ế.t đói .
Huống chi còn nhiều đan d.ư.ợ.c như , đủ .
Vừa , đường bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.
Có lẽ vì mất Địa Tâm Chi Hỏa, càng chân càng ẩm ướt, dần dần xuất hiện màu xanh lá cây.
Đây tiểu thế giới gì, Oanh Hồi cảm thấy nơi so với thế giới chân thực nàng từng sống khác biệt là bao.
Chỉ là thấy bóng nào.
Mèo con Kute
Rêu xanh chân mềm mại, khiến một loại xúc động mãi xuống ngủ một giấc.
Tô Thanh Uyên nghĩ sai, Địa Tâm Chi Hỏa quả thực là chí bảo, là thứ nhất trong giới đó.
Sau khi luyện hóa, giới đó liền biến mất.
Chúng sinh bên trong sẽ tự động giải thoát.
, vì đây từng tiền lệ. Cho nên, thật khi đều ở vị trí ban đầu khi .
Ví dụ, Oanh Hồi lúc đang ở cực đông Vô Khải Chi Địa.
Đó là nơi bao nhiêu yêu tộc mơ cũng đến.
Bởi vì truyền thuyết kể rằng, cực đông Vô Khải Chi Địa từng là phát tường địa của yêu tộc.
Oanh Hồi tự , nàng nghĩ vẫn còn ở trong tiểu thế giới .
Tuy nhiên, cũng , kẻ vô tri vô ưu.
Nếu thật sự rõ chuyện, chừng dọa mất mật.
Bên ngoài, Vô Tận Hoang Nguyên sớm khôi phục yên tĩnh.
Viêm Ngọc mang theo học sinh về phía Bắc tiếp tục du ngoạn.
Phía Bắc Vu tộc thần bí, đối với nhân tộc mà , Vu tộc vẫn luôn là một tộc quần thần bí.
Nhiều năm như , vì duyên cớ gì, lượng luôn nhiều, nhưng năng lực vượt xa sức tưởng tượng.
Đừng học tử hiếu kỳ, ngay cả Viêm Ngọc vị thầy giáo cũng tò mò.
Bách văn bất như nhất kiến, y dự định xem thử.
Còn về Đoạn Hồn Lĩnh, thỉnh thoảng tin tức truyền về, nhưng hiện tại, vẫn đến lúc thực sự giải quyết.
Trước mắt chỉ thể đây đó tìm kiếm cơ duyên, nâng cao thực lực.
Con phố Thủ Quan từng náo nhiệt một thời trở nên yên tĩnh.
Cánh cửa quán ăn vẫn hé mở như xưa, đường ít qua , đều đang bận rộn việc của .
Trời từ lạnh trở nên ấm áp, chớp mắt, xuân tế cũng qua một thời gian khá dài.
Hoa mơ trong quán ăn vẫn luôn nở, hoa mơ phố Thủ Quan cũng từng tàn, khiến cảm nhận sự đổi của mùa.
thật sự qua lâu , trời rõ ràng nóng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-14.html.]
Thế nhưng Oanh Hồi vẫn trở về.
Tô Thanh Uyên mất liên lạc với nàng, nàng còn sống .
Tô Thanh Chu ở Thiên Đô bói cho Oanh Hồi một quẻ, quẻ tượng rõ.
Y là đầu tiên gặp quẻ tượng như thế , quẻ hỏi cát hung thì hoặc là cát hoặc là hung, ở giữa hai điều thì là tình huống gì? Cát hung kiêm bán?
Tuyệt cảnh và sinh cơ cùng tồn tại?
Tô Thanh Uyên đợi thêm một tiết Trung Thu, cuối cùng vẫn đợi .
Nàng quyết định, một chuyến Thiên Đô.
Bởi vì, phía Đoạn Hồn Lĩnh thể đợi nữa.
Âm khí của Quỷ Vực ngừng tiến sát về phía Đông.
Ngay cả gần Thiên Đô âm khí cũng tăng thêm ít.
Không thiên tai cũng nhân họa, nhưng Khí ngày càng quỷ dị.
Tô Thanh Uyên quyết định Thiên Đô, nhưng quán ăn vẫn tiếp tục mở cửa.
Có Tiểu Đao và những khác ở đó, cũng cần lo lắng.
Ngược , nàng mới là khác lo lắng.
Hào Cửu hỏi nàng: “Thật sự ?”
Bàn tay của nàng nhiều năm như từng dùng.
Không là từng thử, bàn tay lành lặn , dù thế nào cũng cầm vững đồ vật, cầm vững bất cứ thứ gì,
Càng thể chính xác phối hợp với bàn tay để thổi một khúc nhạc chỉnh.
Bàn tay nàng thần linh chi lực phục hồi, nhưng m.á.u thịt thể tái sinh, tâm cảnh vẫn hề niết bàn trọng sinh.
Mặc dù nàng cố gắng nhiều năm, tự tay sửa chữa cây sáo đứt, đó thử vô , nhưng hiệu quả vẫn ít.
Tô Thanh Uyên : “Ta nên ngoài một chuyến. Cứ cố thủ ở đây, e là vĩnh viễn cũng thể hồi phục .”
Hoặc ngoài một chút, tự ép một phen, chừng hiệu quả bất ngờ!
Gặp lúc sinh tử nguy nan, nếu thể phá cảnh thì tự sẽ sống, nếu thể thì sẽ c.h.ế.t.
Tổng vẫn hơn là cứ tiếp tục sống một cách tầm thường vô vị thế gian .
“Vậy cùng ngươi .” Hào Cửu cũng là một âm tu, sở dĩ ban đầu chọn ở quán ăn là vì trong quán hai vị Đông gia đều là âm tu.
Y mấy phen thỉnh giáo, chỉ cảm thấy thu hoạch lớn.
Nhiều năm như , y thật sự tiến bộ ít.
Vì đồng là âm tu, y hiểu rõ tình hình của Tô Thanh Uyên hơn khác.
Tô Thanh Uyên từ chối.
Hào Cửu cùng , nếu gặp chuyện gì, lẽ còn thể phát huy tác dụng bất ngờ.
Tiếng cốt tiêu chứa đựng linh lực vang lên, Kim Ti Hổ lang thang ở Vô Tận Hoang Nguyên lâu suýt nữa phản ứng kịp.
Nó mấy chục tuổi , là một con hổ lớn vô cùng uy mãnh và đẽ.
Bởi vì từ sớm dấu hiệu phản tổ, lưng mọc đôi cánh, nghi ngờ huyết thống Cùng Kỳ, nên nó ít khi quanh quẩn ở phố Thủ Quan, phần lớn thời gian đều ở trong yêu vực.
So với yêu thú Cùng Kỳ hung tàn trong truyền thuyết, Kim Ti Hổ mặt vẫn giữ tính cách như xưa, đặc biệt là mặt quen thì giống như một đứa trẻ.
Mặc dù việc săn bắt vô cùng dễ dàng.
nó kén ăn thịt, nhất là lột da lóc xương cho nó, tiện thể cắt lát, như ăn mới tiện.
Trên cổ nó đeo một chiếc chuông nhỏ tròn trịa, nhưng hiếm khi vang lên.
Chiếc chuông là một Khí Trữ Vật, bên trong chỉ hai loại đồ vật, một là con mồi nó bắt .
Loại còn là con mồi trong quán ăn cắt lát sẵn cho nó.
Chỉ khi con mồi tích trữ quá nhiều, hoặc khi còn gì để ăn, nó mới chạy về phố Thủ Quan.
Mỗi trở về nó đều cẩn thận giấu đôi cánh của .
Tuy là một loài thú, cũng hóa hình, thể tiếng , nhưng dường như nó hiểu rõ thứ.