Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 108: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:00:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trưởng Thành Thật Nhanh

Mèo con Kute

 

Đến đây lâu như , gần nhất cùng việc nặng là lúc đốn cây.

 

Lúc đó ai nấy đều cảm thấy sức lực tương đương, vì ăn đủ no, nhiều sức. Đốn gỗ cũng dám chặt cây quá to, sợ mang về .

 

Mới qua bao lâu?

 

À, cũng mấy tháng .

 

Thế nhưng chỉ vỏn vẹn mấy tháng, sức lực của mấy đứa trẻ nhà họ Tô bây giờ mà lớn đến chứ?

 

Không đến Tô Thanh Lương, trông như lớn, cũng đến Tô Thanh Chu bằng tuổi Tăng Hòe, chỉ riêng Tô Thanh Ngọc và Tô Thanh Thần, trông vẫn còn khá nhỏ, mà sức lực lớn đến thế?

 

Thân hình bé tí tẹo, hai gánh đồ che khuất cả , chất đầy ắp, mà bước vẫn thoăn thoắt như bay, thật là quá đáng.

 

Tăng Hòe cả đều đờ đẫn.

 

Mãi một lúc mới hồn, mới nhận Tô Thanh Chu bằng tuổi hình như cao lên, mà cao một chút.

 

Cảm giác cao gần bằng trưởng Tô Thanh Lương .

 

Đợi khi Tô Thanh Thần tới, Tăng Hòe để lộ dấu vết mà nhích sang bên cạnh y, đó cả kinh ngạc.

 

Tô Thanh Thần cũng cao lên, gần bằng .

 

Phải rằng bọn họ hơn kém vài tuổi đó!

 

“Ngươi gì mà lạ ?”

 

Tăng Hòe : “Ta phát hiện các ngươi âm thầm đều cao lên, mà cao nhanh quá!”

 

Tô Thanh Thần ha hả: “Trước đây bọn ăn đủ no, mặc đủ ấm, đặc biệt là mấy tháng thiên tai, chỉ còn treo một tàn.

 

Sau dần dần khá hơn, đồ ăn, thỉnh thoảng còn ăn thịt, thì đương nhiên sẽ bắt đầu lớn nhanh .

 

Không thể nào cứ mãi lớn , lùn bẩm sinh.”

 

Nói xong y Tăng Hòe gầy gò ốm yếu, da vàng vọt: “Sẽ dần dần khá lên thôi, đợi khi ngươi ăn no, ngươi cũng sẽ cao nhanh thôi.”

 

Đương nhiên đây bộ nguyên nhân, nhưng đây cũng là bộ nguyên nhân y thể .

 

Bọn họ mới ăn no mấy ngày.

 

Y cảm thấy nguyên nhân chính yếu là do bọn họ mỗi ngày đều tranh thủ thời gian luyện công.

 

Không tiện thì , sức thì thêm một chút.

 

Mấy bây giờ tìm bí quyết, dù là lúc vận chuyển đất lúc dùng cuốc đào đất, đều từ từ vận khí theo động tác và sức lực bỏ , sẽ đạt hiệu quả gấp đôi.

 

Không đây coi là nhất tâm nhị dụng .

 

, từng chút một, từ phương diện, bọn họ đều cảm nhận lợi ích của việc luyện công.

 

Nước trong núi thật sự lạnh thấu tim, dù lúc buổi trưa ấm áp lắm , yếu ớt như Tăng Hòe, mặc áo đơn giữa trưa nắng cũng thấy lạnh.

 

dòng nước chảy từ khe núi xuống vẫn cảm thấy lạnh thấu xương.

 

May mà thứ bùn cần nhiều như khi đắp tường đất nện gạch đất.

 

Đỡ cởi giày giẫm trong bùn nhão.

 

Chỉ cần nửa ngày là vận chuyển hết bùn cần dùng về.

 

Về nhà nghỉ một , ăn cơm xong, buổi chiều tiếp tục bận rộn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-108.html.]

 

Cần gánh nước nhào bùn, việc thể dùng gậy để khuấy, nhưng cần một sức lực mạnh mẽ.

 

May mắn , lúc , mấy em nhà họ Tô ai nấy đều sức lực dồi dào.

 

“Ta , !” Tô Thanh Ngọc nhanh chóng bao hết công việc .

 

Lần , là Tô Thanh Lương, Tô Thanh Chu và Trang Cảnh An , những khác đều tham gia.

 

Đây là đầu tiên bọn họ thật sự tham gia nung gốm, vẫn còn mới mẻ.

 

Trang Cảnh An : “Đừng vội, tiên nhào đất cho , cái đỉnh .”

 

Đã nung lò thì thể chỉ nung một món đồ gốm, nên cố gắng nhiều món nhất thể, lẽ đều sẽ dùng đến.

 

Vả , theo kinh nghiệm ít ỏi , món nào cũng thành công, dù bọn họ chuyên nghề , lúc sai sót, ngựa lúc vấp ngã.

 

Công việc cần nhiều như , Tô Thanh Lương, Tô Thanh Chu cộng thêm Trang Cảnh An là đủ, Tăng Hòe ở bên cạnh giúp việc, lẽ là học hỏi chút.

 

Những thứ , tinh xảo cỡ nào để thợ thủ công, nhưng nó thực sự là một nghề.

 

Không thể sống bằng nghề , nhưng ít nhất khi tự dùng thì gặp khó khăn, thể tự tìm cách .

 

Tô Thanh Chu ở nhà mấy ngày, trong nhà sắm thêm kha khá đồ gia dụng mới.

 

Khi lên núi, mang theo một cái đỉnh (quỷ).

 

Cũng thể sẽ dùng đến, chủ yếu là cái khuôn do chính , vô cùng tinh xảo, thể là cái nhất trong bọn họ.

 

Chàng cho Cung Thù Hằng xem.

 

Chàng đặt cái đỉnh và vò gốm cạnh , đó tung nhảy vút lên, từ vách đá bên thác nước nhẹ nhàng vọt lên, dừng ở cửa động dây leo che khuất, do dự một thoáng, cuối cùng vẫn mạo hiểm .

 

Không bên trong gì, Lục nhi rốt cuộc ở bên trong , cũng nếu mạo như phiền nàng .

 

dứt khoát lui xuống.

 

Cũng vội lên núi săn bắn.

 

Lúc thời tiết càng ngày càng ấm áp, đồ vật càng ngày càng khó bảo quản, qua đêm là mùi nhàn nhạt .

 

Sau khi hạ xuống đất, giơ tay lên, khí quanh liền vận chuyển, những chiếc lá khô mặt đất đều bay về phía lòng bàn tay , đó theo động tác của cùng múa lượn, đ.á.n.h tan, rơi về chỗ cũ.

 

Tự tại, thuận lợi, tùy tâm…

 

Những điều chỉ là lời suông, một khi trong lòng thực sự cảm ngộ , tự nhiên sẽ khác biệt.

 

Chính lúc , nhẹ nhàng nhắm mắt, thể cảm nhận rõ ràng sự khác biệt giữa nơi núi.

 

Nếu Cung Thù Hằng ở gần, nàng thể cho , thật sự cảm nhận linh khí, cuối cùng cũng nhập môn .

 

31_Sau đó, nhạy bén cảm nhận , trong khoảnh khắc đó, khí tức xung quanh đổi, luồng khí khác biệt với núi mà đó cảm nhận đột nhiên trở nên nồng đậm hơn.

 

Việc khác thường ắt điềm lạ.

 

Chàng đột nhiên mở mắt, phát hiện, từ một cây dù màu đỏ rực từ từ che đầu .

 

Mặt dù đỏ rực, cán và xương dù màu trắng ngà, trông vẻ đơn giản, nhưng toát lên sự đơn giản ở khắp nơi.

 

Giọng Cung Thù Hằng vang lên bên tai : “Nhị ca, chúc mừng , cuối cùng cũng chạm đến cánh cửa của khí , cây dù coi như là phần thưởng tặng , những diệu dụng trong đó, còn cần tự dụng tâm lĩnh hội.”

 

“Lục nhi!” Tô Thanh Chu quanh một lượt nhưng thấy bóng dáng ai: “Muội bận xong ?”

 

“Ta còn cần thêm mấy ngày nữa, khi bận xong, vẫn cần tự chuyên cần tu luyện. Ta đặc biệt sáng tạo một bộ công pháp cho và Xích Vũ, hãy từ từ lĩnh ngộ. Huynh cũng cần lúc nào cũng ở đây, thể về nhà thăm nom, cũng thể sâu hơn rừng núi .”

 

 

Loading...