Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 105: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:00:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sư phụ dẫn lối , tu hành tại bản
Có Cung Thù Hằng chỉ điểm, mấy tìm phương hướng.
Tô Thanh Thần khi lên núi mang theo chiếc ná của , ngờ thu hoạch.
Săn hai con gà gô.
Tô Thanh Thần khỏi tự đắc tới mức nào, tinh thần luyện tập càng thêm sung mãn.
Cung Thù Hằng bảy ngày chính là bảy ngày.
Mùa xuân mưa nhiều, trời tạnh mấy ngày lất phất đổ xuống.
Tráng Cảnh An cửa nhà Tô gia, Cung Thù Hằng xổm đó, dùng tay từng chút một ấn chân của , linh lực lặng lẽ bao quanh đầu ngón tay, đó thấm bắp chân .
Cái cảm giác nhói và tê dại từ còn rõ ràng như , nhưng Tráng Cảnh An vẫn cảm thấy vô cùng dễ chịu.
“Được , lên cảm nhận một chút.”
Đây là lời mà Cung Thù Hằng mỗi ngày khi ấn chân cho mấy ngày nay.
Tráng Cảnh An theo bản năng đưa tay định sờ chiếc gậy mà quen dùng, nhưng Cung Thù Hằng ngăn : “Đừng cầm gậy, tự lên , thử dùng sức, vài bước.”
Tráng Cảnh An sững , đó dậy ánh mắt khích lệ của mấy .
Mặc dù, cái chân đó vẫn dám dùng sức, chủ yếu dựa chân , nhưng đây là đầu tiên bao lâu nay vứt bỏ cây gậy mà dậy .
Bước đầu tiên căng thẳng chút quen, còn chút sợ hãi.
cuối cùng vẫn bước .
Mỗi bước chân đều cố gắng tăng thêm lực.
Dù cũng dám dồn sức như chân còn , nhưng mãn nguyện , cảm thấy đau, thể , còn việc chút linh hoạt, chút cao thấp chân, thì chẳng thấm .
Hắn thể !
Khoảnh khắc đó, cả bỗng chốc bừng tỉnh, ánh sáng trong mắt hiện rõ.
Quay đầu Đường Du đang rưng rưng nước mắt, đôi mắt trong khoảnh khắc đó cũng kìm mà nhòe .
Sau đó lảo đảo bước tới mặt Cung Thù Hằng, chắp hai tay vái sâu một cái: “Đại ân đại đức của cô nương, tại hạ vô cùng cảm kích! Sau nếu việc gì cần đến, kẻ hèn nguyện gan óc lấm đất, tùy bề sai khiến!”
Cung Thù Hằng hư ảo nâng tay lên, mỉm đáp , nhưng để trong lòng.
“Vẫn cần luyện tập nhiều hơn, tuần tự tiệm tiến, dù cái chân của lâu dùng sức bình thường .”
Tráng Cảnh An liên tục gật đầu.
Đường Du gần như kìm những giọt nước mắt đang chực trào, nắm tay Cung Thù Hằng liên tục lời cảm ơn.
“Vốn dĩ ngày tháng khó khăn, còn thương ở chân cử động , thể một lời nặng nề, còn luôn an ủi , nhiều đều cảm thấy thể trụ vững nữa.”
Tuy là con gái nhà thương nhân, cũng trải qua nhiều rèn luyện, nhưng từ nhỏ nàng từng chịu đựng sự khổ nạn như .
Cung Thù Hằng thở dài: “Thân thể luôn khỏe, nếu sớm hơn một chút thể hơn, Tráng lang quân cũng cần chịu đựng sự giày vò lâu như . Bây giờ khởi sắc, là cơ duyên của cũng là cơ duyên của .”
Nàng thật lòng, còn tin thì đó là chuyện của khác.
Vợ chồng Tráng Cảnh An cảm ơn nữa, đó đội nón lá, dìu trở về nhà .
Tô Thanh Lương những giọt nước tí tách rơi từ mái hiên: “Trận mưa bao giờ mới tạnh, ẩm trong núi e rằng càng nặng thêm .”
Hắn đến chuyện Cung Thù Hằng định núi.
Ngày tháng cứ trôi qua, vị trụ cột gia đình chuyện càng lúc càng uyển chuyển hơn.
“Đợi trời quang nắng chúng hãy núi.”
“Mùa xuân năm nay mưa vẻ nhiều, lúc nhớ mang theo nón lá và áo tơi.”
Cung Thù Hằng lên trời: “Không , tiếp theo sẽ một thời gian dài mưa. Hơn nữa, chúng thể tìm nơi trú mưa.”
Nói xong nàng Tô Thanh Lương: “Trời mưa việc gì, đại ca nên luyện tiêu ? Nếu chỗ nào hiểu, ở ngay cạnh, lúc thể giải đáp nghi hoặc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-105.html.]
Tô Thanh Lương chỉ hiểu, luyện khúc nhạc rốt cuộc tác dụng gì.
Không đợi mở lời, Cung Thù Hằng liền : “Tiếng sáo cửu thiều thể triệu hồi trăm thú, luyện đến cửu trọng, thể triệu hồi Cửu Thiên Thần Phượng.
Mà tiếng tiêu bát phong, thể trấn áp trăm yêu, luyện đến bát trọng liền thể rút cạn yêu thần chi lực.”
Nói xong nàng : “Hiện giờ thế đạo bất bình, yêu vật hoành hành, sống sót, liền chỗ dựa.
Mèo con Kute
Có sống , thì xem chính các ngươi .”
Thức ăn miệng, nhai nuốt thế nào, đó đều là việc của chính .
Mấy lúc đó há hốc mồm kinh ngạc sững tại chỗ.
Ngay cả Tô Thanh Lương vốn trầm , cũng âm thầm cấu lòng bàn tay.
Dù đau, nhưng vẫn cảm thấy chân thật, trong đầu hỗn loạn, như một giấc mơ hão huyền.
Mưa xuân liên miên hai ngày, đến tối ngày thứ hai thì trời tạnh.
Ánh hoàng hôn đỏ rực cả chân trời, giống hệt biển lửa mây.
Tô Thanh Lương sáng sớm như một cha già lẩm bẩm ngớt: “Vẫn mang áo tơi , nhỡ khi mệt mỏi ngủ một giấc thể lót để ngăn ẩm.”
Cung Thù Hằng từ chối: “Chúng ngủ.”
Tô Thanh Lương chợt hiểu .
Thôi , đúng là , ngay cả mấy bọn họ bây giờ buổi tối cũng ít ngủ .
Luôn cảm thấy ngủ là đang lãng phí thời gian.
Học điều tức luyện khí, một đêm ngủ sáng hôm dậy vẫn tinh thần sảng khoái, còn hơn cả ngủ một giấc.
Cái nồi đất vẫn còn bỏ núi, Cung Thù Hù Hằng bây giờ nhóm lửa đến cả hỏa lân thạch cũng cần nữa, chỉ cần động ngón tay là .
Thế là từ nhà lấy hai cái hồ lô đựng nước, mang theo một chút muối, ngoài gì khác.
Những lời như chăm chỉ khổ luyện nàng cũng thể .
Người đời, dù gì cũng là một loại tu hành, thể đạt đến trình độ nào, tùy thuộc bản .
Nếu tu đến một trình độ nhất định, thì cây cửu tuệ hòa đó sẽ phúc mà hưởng.
Không dưỡng thể bất lão bất tử, thì cũng chỉ vỏn vẹn vài chục năm mà thôi.
Bọn họ cam nguyện như , khác cũng tiện cưỡng cầu.
Đến nơi, Cung Thù Hằng đặt chiếc giỏ tre xuống, dạy Tô Thanh Thần chiêu thứ hai của Vạn Diệp Thiên Hoa.
Chiêu giống chiêu thứ nhất, liên kết càng khăng khít hơn với thở quanh .
Nói tóm , nó sức sát thương, nếu thể dung hợp hảo với khí, thì cả sẽ thăng hoa.
Lượng thải tạp chất trong cơ thể sẽ tăng lên một bậc, cả sẽ trở nên càng thêm thanh thoát. Tuy đạt đến trình độ phi lướt vách, nhưng mượn lực vút lên cao mấy trượng thì vẫn .
Nàng trình diễn một , tận mắt Tô Thanh Thần chiêu một , chọn hai động tác mấy chuẩn xác giảng một nữa những điểm mấu chốt cho .
Cung Thù Hằng lúc mới xách giỏ tre chuẩn .
Vẫn săn, nhưng Tô Thanh Thần cũng tự lực cánh sinh.
“Cũng luyện mãi, cũng thể nghỉ ngơi, trong vũng nước nhiều thứ ăn , thể thử tìm cách.”
Đương nhiên, cũng thể trông cậy Tô Thanh Thần, những gì cần chuẩn vẫn chuẩn .
Dù bế quan của nàng sẽ mất một thời gian dài hơn.
Cho nên khi trở thì là hai canh giờ .
Cung Thù Hằng hung hãn vác một con dê rừng, xách theo một chuỗi diều hâu để cho , đó xoay biến mất còn bóng dáng.
Lần nàng sẽ ở trong hang động lâu, luyện hóa yêu đan của Hỏa Vũ, dung hợp yêu huyết lấy với m.á.u của mãng xà, để một ít dự phòng, còn cùng yêu đan dùng cho chính , hy vọng thể thể khế hợp sâu hơn với thần hồn của nàng.
Rồi nghênh đón cuồng phong mà lao xuống, tới tận đáy hàn đàm để thu thập Hàn Băng Linh Tủy.