Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 1: --- Nhân Tộc

Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:31:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Rất nhiều năm về , cái gọi là Thiên Khuyết, Hữu Hộ, Thượng Ngu phân chia, ngay cả Yêu Vực cũng Vô Tận Hoang Nguyên và Vô Khải Địa Vực.

 

Khi đó Đại Trạch, Tòng Cực Chi Uyên.

 

Khi đó địa thế trái ngược với , phía Tây cao phía Đông thấp, núi non trùng điệp, những nơi tựa núi gần sông cũng là dấu vết sinh mạng.

 

Tương truyền trong núi sâu thần linh cư ngụ, nhưng ai từng gặp qua, trái những loài thú mang theo đủ loại thần thông thì tùy ý thấy .

 

Nhân tộc cư trú trong thung lũng phía Tây, an phận ở một góc như các loài thú khác.

 

Dưới sự dẫn dắt của bậc trí giả, họ nỗ lực mà gian nan sống sót.

 

Một tai ương ập đến bất ngờ kịp đề phòng, Thần Ma Đại Chiến, dời vật đổi, dời núi lấp biển.

 

Cuộc tàn sát kéo dài suốt mấy năm khiến cả vùng đất liền tứ phân ngũ liệt.

 

Bất luận là thần linh trong truyền thuyết, Thần Thú tùy ý thấy , đều biến mất dấu vết.

 

Biển xanh hóa nương dâu, đất bằng nổi đỉnh cao.

 

Nhân tộc trong trận tai ương suýt diệt tộc.

 

Bậc trí giả do Hoàng Long hóa thành là Phong Thước , dẫn dắt nhân tộc may mắn sống sót phiêu dạt xuôi dòng trong sóng lớn ngút trời suốt mấy tháng, đợi khi lũ rút , liền tìm một nơi đặt chân, tạm thời an cư, từ đó về , họ bén rễ tại nơi .

 

Mặt trời xiên xiên từ phía Đông mọc lên, xua tan chút lạnh trong núi.

 

Hoa hạnh trong núi còn nở, nhưng những đầu cành mang sương giá thể thấy những nụ hoa đỏ tươi.

Mèo con Kute

 

Ánh nắng ấm áp sẽ rải xuống tan chảy sương giá, hóa thành nước chảy xuôi theo cành cây.

 

Trong thung lũng giữa Kỷ Sơn và Vân Khuyết Sơn, giữa vùng đất trống trải, một hàng rào lớn dựng lên bằng những cọc gỗ vạt chéo, bên trong hàng rào, hơn mười đàn ông khoác da thú, chân trần đang bận rộn.

 

Trong đó một hình đặc biệt cao lớn vạm vỡ.

 

Cánh tay và gương mặt lộ ngoài của đen đến mức quá đáng như những bên cạnh, trông vẫn còn trẻ, sương gió năm tháng trong núi để quá nhiều dấu vết gương mặt .

 

Mái tóc đen nhánh rũ lòa xòa lưng, đầu đội chiếc vương miện kết nối từ dây leo, lông chim bay và xương thú chạy.

 

Chàng chính là Phong Thước, là thủ lĩnh của bộ bộ lạc Hoàng Long thị.

 

Lúc đang chỉ huy tộc nhân tu sửa tế đàn, dùng nước trộn với đất vàng gắn kết các tảng đá.

 

Tế đàn chia ba tầng, mỗi tầng đều cao vài trượng.

 

Thời gian xây dựng còn ngắn nữa, mỗi năm khi hàn khí sắp tan và thời tiết dần ấm áp trở , Phong Thước sẽ đích chủ trì một buổi tế lễ long trọng, sáng nay cũng ngoại lệ.

 

Tế đàn cao ngất sừng sững bãi đất trống trong núi, Phong Thước dẫn theo những tộc nhân khai trí trong bộ lạc cùng tu sửa, tiện thể hề phiền hà mà kể cho họ một vài chuyện.

 

"Sở dĩ tế đàn dựng ở đây, là vì cây cổ thụ ."

 

Đứng tế đàn, Trưởng lão bộ lạc Khương Viên ngẩng mặt lên, chỉ đại thụ che trời ngọn núi cao trong tầm mắt.

 

"Cây cổ thụ đó lẽ thể thông lên trời, mỗi khi tế lễ Trời sẽ thông qua cây cổ thụ đó ban cho chúng vài chỉ dẫn."

 

Những trẻ tuổi bên cạnh dù khai trí nhưng vẫn còn ngây thơ, hiểu rõ ý trong lời của trưởng lão.

 

Tế đàn cách cây cổ thụ đó xa như , cho dù cây cổ thụ đó thật sự thể thông thiên, thì quan hệ trực tiếp gì với vị trí của tế đàn ?

 

Trưởng lão cũng giải thích rõ ràng, chỉ rằng mỗi tế lễ xong tộc trưởng sẽ sự lĩnh ngộ mới, dạy cho những trong bộ lạc những điều mới mẻ.

 

Ban đầu họ sống như dã thú ăn lông ở lỗ, họ học cách dùng lửa, học cách chuyện đơn giản, khác với cách thể hiện bằng cử chỉ và tiếng gào thét.

 

Sau đó họ học cách nướng, đun nước, lượng tộc nhân c.h.ế.t bắt đầu giảm dần.

 

Họ học cách tích trữ thức ăn, còn những hang ổ khác so với đây, tất cả đều do hai tay họ tự xây dựng nên.

 

Càng ngày càng hơn .

 

Chàng mong chờ buổi tế lễ , sẽ mang đến cho họ điều gì.

 

"Lúc rảnh rỗi thể ngẩng đầu nhiều hơn, ngẩng đầu trời, lẽ ngươi sẽ hiểu ." Cậy tuổi tác, Khương Viên tha thiết để một câu nửa như nửa như như , đó tiếp tục bận rộn.

 

Những phụ nữ trong bộ lạc giúp đỡ, đặt những bông hoa ít ỏi hái trong núi lên phía cùng của tế đàn.

 

Đó là thứ đẽ nhất mà họ cảm thấy thể mang .

 

Đến khi màn đêm buông xuống, đống lửa bập bùng cháy, chiếu sáng cả thung lũng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-1-nhan-toc.html.]

 

Mọi trong bộ lạc đều ngoài.

 

Những đàn ông trẻ tuổi dũng mãnh trong bộ lạc ban ngày săn, lúc trở về khi mặt trời lặn.

 

Những con mồi tươi sống săn về vặn đặt ở phía cùng của tế đàn.

 

Máu tươi của con mồi chảy xuôi theo t.h.i t.h.ể chúng ngấm trong đất vàng.

 

Các trưởng lão phía Phong Thước lấy những bảo bối của , chiếc còi từ trống tay, sáo, tù và từ sừng thú, cùng với vài thứ hình thù kỳ dị khác trong tay.

 

Họ bước lên tầng tế đàn thứ nhất, lưng về phía tế đàn.

 

Cách đó xa, một chiếc trống da khổng lồ từ da thú.

 

Phong Thước đích hai tay cầm chùy, "đùng" một tiếng, đ.á.n.h vang trống lớn.

 

Các trưởng lão theo sát phía , hẹn mà cùng thổi vang bảo bối trong tay.

 

Tiếng trống xuyên thấu cả thung lũng, còi xương và sáo xương phối hợp nhịp nhàng, âm thanh thanh u kéo dài, truyền thật xa.

 

Khoảnh khắc , nam nữ già trẻ quanh tế đàn đều nín thở tập trung, hẹn mà cùng ngẩng mặt lên bầu trời.

 

Ngay cả Phong Thước đang đ.á.n.h trống cũng lên bầu trời, vầng trăng cao vặn ở chính giữa trung, một đạo ráng chiều nhẹ nhàng lướt qua từ mặt trăng, nhập trong đại thụ cao ngất trời ở đằng xa.

 

Khoảnh khắc , Phong Thước thấy đặc biệt rõ ràng, trong lòng thêm chút lĩnh ngộ. Giống như đến cuối con đường, gặp sương mù dày đặc che khuất phương hướng phía , đó trong khoảnh khắc sương mù tan hết, thể tiếp tục tiến về phía .

 

Mỗi năm những buổi tế lễ long trọng rầm rộ đều là vì khoảnh khắc .

 

Một khúc ca kết thúc, còn chính là cuồng hoan.

 

Mọi trong bộ lạc cùng gào thét, lớn, phát đủ loại âm thanh cao vút để giải tỏa niềm vui của họ.

 

Bọn trẻ ngươi đuổi chạy nô đùa.

 

Những phụ nữ mang những con mồi đàn ông xử lý xong đặt lên lửa nướng.

 

Đêm nay sẽ vô cùng náo nhiệt.

 

bỗng nhiên điều khác biệt so với khi.

 

Thần dụ của Trời ban xuống, tiếng trống và nhạc còn dứt, một âm thanh vốn thuộc bất kỳ loại nhạc cụ nào của họ mơ hồ truyền đến từ đằng xa.

 

Âm thanh nhanh chóng hòa một với tiếng nhạc họ đang tấu, vặn bổ sung chỉnh chỗ còn thiếu sót của khúc nhạc mà họ đang .

 

Phong Thước ngẩng đầu theo âm thanh, một nữa thấy đại thụ cao ngất trời , cây mơ hồ ánh sáng trắng lấp lánh, tựa như nơi đó ẩn giấu một vầng trăng sáng .

 

Chàng dám chậm trễ, với thái độ vô cùng thành kính, theo tiết tấu của khúc nhạc tiếp tục đ.á.n.h trống.

 

Trong lòng y chợt nảy sinh một ý nghĩ, y leo lên đỉnh núi để ngắm cây thần thụ thông thiên, xem rốt cuộc bên trong ẩn chứa bí mật gì.

 

Ngọn núi Phong Hoành thấy tên là Tứ Tượng Sơn, cây thần thụ Trích Tinh Đài, nơi cao nhất của Tứ Tượng Sơn.

 

Tay thể hái trời, chính là Trích Tinh Đài.

 

Đứng đó, thể phóng tầm mắt bao quát cảnh Tứ Tượng Sơn.

 

Mây trắng vờn quanh.

 

Chỉ khi trời quang mây tạnh, bầu trời vạn dặm mây mới thể rõ phong cảnh chân núi.

 

Trong Tứ Tượng Sơn, chim muông thú dữ nhiều kể xiết, loài sống đơn độc, cũng loài sống bầy đàn.

 

Đặc biệt nhất chính là một quần thể "" ở sâu trong thung lũng phía đông.

 

Đây là loài sinh vật đặc biệt nhất Cung Thù Hằng từng gặp, khác biệt so với các sinh linh khác.

 

Ngoại hình đại khái của họ đặc biệt giống .

 

Bởi khiến nàng tự nhiên nảy sinh cảm giác cận.

 

Những "" là sinh linh quần cư, di cư từ phía tây đến, tồn tại từ khi Cung Thù Hằng sinh thế gian , ban đầu sống trong các hang đá hai bên thung lũng, lượng quá nhiều.

 

Người đầu giống nhất, y thông minh hơn những "" khác, suy nghĩ, cũng chút bản lĩnh.

 

Y sợ lửa, còn dạy những thu thập Thiên Hỏa, thu thập củi gỗ mượn Thiên Hỏa để đốt, giữ mầm lửa, nấu nước, nướng thịt...

 

 

Loading...