Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 1: Chúng ta đã, rất lâu không gặp ---

Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:32:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đoạn Hồn Lĩnh về phía tây nữa chính là Quỷ Khốc Quan kẹp giữa Âm Dương Sơn.

 

So với Tiềm Long Quan ở phía đông do Nhân Hoàng đời đầu hóa thành, Quỷ Khốc Quan càng thêm thần bí, ai thể rõ nó xuất hiện sớm nhất lúc nào.

 

Chỉ , Quỷ Khốc Quan một con đường vong hồn thể , gọi là Bất Hồi Lộ, cũng gọi là Hữu Khứ Vô Hồi Lộ ( về).

 

Tất cả vong hồn đều tự nguyện bước con đường , còn những hồn thể hồn lực yếu ớt, gần như thể hết con đường tiêu tán hết.

 

Tận cùng của Bất Hồi Lộ chính là chiến trường chính của trận đại chiến năm xưa, những từng đặt chân đến nơi đây gọi là Táng Thần Cốc. Toàn là xương trắng, xương trắng chất chồng thấy tận cùng, đều là di vật của trận đại chiến năm đó để .

 

khi đặt chân lên nơi , dù sống lâu đến mấy, dù tu vi cao đến , cũng khỏi kinh ngạc cảnh tượng thấy.

 

Đây là di vật của bao nhiêu vong hồn lưu .

Mèo con Kute

 

nghĩ kỹ , cũng lấy gì hiếm lạ, dù truyền thuyết kể rằng khi trời đất sơ khai, khắp nơi đều là thần, về , thế gian còn thần nữa.

 

Trong Táng Thần Cốc cuồng phong, thổi từ tới, từ xa tựa như tiếng quái dị, cực kỳ rợn .

 

nếu thể men theo tiếng động đó mà đến gần, sẽ phát hiện, quả thật chỉ là tiếng gió, thật sự tiếng .

 

Tiếng phát từ một khúc xương sọ đang lóe lên tia sáng đỏ mờ ảo.

 

Thút thít nức nở, bi thương đến cực điểm, cũng khủng bố đến tột cùng, khiến những hồn thể tiêu tán khỏi run rẩy.

 

Vùng đất c.h.ế.t chóc , còn hồn thể ý thức sống động đến !

 

Không chỉ sống động, mà còn là một hồn thể mới.

 

Chịu đựng qua Bất Hồi Lộ, đến nơi đây, nó bản năng bám khúc xương quỷ dị .

 

Khúc xương bảo tồn hảo, tuy chỉ là một mảnh, nhưng hề dấu vết phong hóa, trắng như những khúc xương khác, còn mang theo vẻ sáng bóng mà những khúc xương , tựa như mài giũa cẩn thận, ẩn chứa một tia linh uẩn.

 

Có lẽ nên là một thần cốt, và là xương của một vị thần thể phách cường đại đến cực điểm khi còn sống.

 

Nếu , sẽ thể khi trải qua hàng ngàn năm ngày đêm tử khí bào mòn, mà vẫn còn lưu thần uẩn.

 

Một tia đỏ thẫm như m.á.u ẩn hiện, khiến nó càng thêm quỷ dị đáng sợ.

 

Không bản ở đây bao lâu , nó đột nhiên động đậy một chút, đó lảo đảo mà dịch chuyển về phía xa.

 

Mỗi khi dịch chuyển một lát dừng một lát, tại chỗ đổi phương hướng, như thể đang tìm kiếm khắp nơi .

 

Ai cũng thể ngờ , vùng đất c.h.ế.t chóc xương trắng chất chồng , từng tráng lệ huy hoàng đến nhường nào.

 

Thế gian mới là lực lượng mạnh nhất, ai thể phản kháng.

 

Không đến trận đại chiến mấy ngàn năm , cũng đến trận chiến giữa Hoàng Long và Yêu tộc những năm đầu, chỉ đến trận đại chiến giữa và yêu gần đây nhất thoắt cái cũng qua mấy năm.

 

Tiềm Long Quan và Đại Trạch từ đó chỉ còn tồn tại trong ký ức.

 

Một ngọn núi hùng vĩ sừng sững bên cạnh Tòng Cực Chi Uyên, xuyên suốt nam bắc, ngăn cách nhân tộc và yêu tộc.

 

Thiên Đô Tứ Tượng Sơn vẫn là Thiên Đô, cung điện hùng vĩ vẫn sừng sững vùng Vân Khuyết Sơn.

 

Những sống sót, bất kể là yêu, đều còn thấy Đại Tế Ti Cung Thù Hằng và con chim lớn tên Phong Dung , cũng còn thấy vị Yêu Hoàng chỉ là một thoáng chốc giơ tay hủy thiên diệt địa .

 

, năm đó trong trận chiến , Đại Tế Tư Cung Thù Hằng và Yêu Hoàng Phong Tị đồng quy ư tận ở Yêu Vực, sớm còn thế gian .

 

, Su Thanh Lương tin.

 

Lão Nhị vẫn còn sống, Lão Ngũ cũng vẫn còn sống.

 

Vậy thì Lão Tam, Lão Tứ, Lão Lục chắc chắn cũng còn sống.

 

Chỉ là quá xa, lẽ nhất thời tìm đường về nhà.

 

Chàng ở nhà chờ, bọn họ nhất định sẽ trở về.

 

Chàng ở Bảo Phong Sơn, một chờ chính là mấy chục năm.

 

Chờ đến vật đổi dời, chờ đến cố nhân già , nhưng thấy ai trở về.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-1-chung-ta-da-rat-lau-khong-gap.html.]

“Chúng , xuống núi thôi!”

 

“Sư phụ đột nhiên nghĩ tới việc xuống núi?”

 

Su Thanh Lương : “Đi gặp một cố nhân.”

 

Tiếng chuông lớn bên ngoài Dương Hòa Cung ở Thiên Đô đột nhiên vang lên, một vị tu sĩ trẻ tuổi khoác y phục vải gai, từng bước một bước lên bậc thang.

 

Trên một bên đeo một cây tiêu trắng ngà hình trăng lưỡi liềm, một bên đeo một hồ lô.

 

Vị đế vương trẻ tuổi sớm chờ đợi bên ngoài điện, từ xa bước tới, ánh mắt tức khắc đỏ hoe.

 

Không đợi tu sĩ bước lên bậc thang cuối cùng, y sốt ruột lao tới: “Đại ca!”

 

Su Thanh Lương đặt bước cuối cùng, đang đón chào .

 

Khuôn mặt hằn chút phong trần giờ phút giãn nhiều.

 

Sau đó cung kính vái lạy.

 

“Bái kiến Ngô Hoàng!”

 

Su Thanh Chu đỡ tay , tay y vẫn còn run rẩy: “Đại ca, hà tất ?”

 

Nói đoạn, y nắm lấy tay , cho từ chối, cùng Dương Hòa Cung.

 

Hai quây quần khoanh chân quanh một cái bàn nhỏ.

 

“Đại ca, cuối cùng cũng chịu tới thăm .”

 

Su Thanh Lương Su Thanh Chu, dung mạo vẫn như xưa nhưng toát lên đế vương uy nghiêm: “Ta đợi chừng năm, một cũng đợi . Thế nên mới nghĩ ngoài dạo một chút, lẽ giống như, giống như…”

 

Giống như bọn họ từng gặp gỡ ?

 

lời , thốt đến bên miệng vô thức cảm thấy hợp lúc.

 

Ngày , đó là chuyện từ lâu .

 

“Hơn nữa, A Yến và Tiểu Hồi còn nhỏ, luôn ngoài đây đó mới trưởng thành .”

 

Su Thanh Lương hai tử, một là cháu trai của Trang lang quân và Du nương tử, tên Trang Yến. Một nữa là nha đầu nhận nuôi, tên Doanh Hồi.

 

Đều là những đứa trẻ .

 

“Những gì thể dạy dỗ chúng rốt cuộc cũng hạn. Hiện giờ Yêu Vực thái bình, nhưng Quỷ Vực mấy yên , lòng cũng luôn bất an.

 

Chưa đến chúng, ngay cả cũng thể tiếp tục cố chấp giậm chân tại chỗ, cần tinh tiến hơn nữa.”

 

Chàng mặt, nhiều năm trôi qua như , vẫn cảm thấy chân thật!

 

Sao y trở thành hoàng đế của nhân tộc chứ?

 

Chàng nghĩ, nuôi chúng lớn khôn, nơi an lập mệnh, cơm ăn áo mặc.

 

Nếu cái may mắn, cái duyên phận, bạn lữ, con cái, cũng coi như thực sự một mái nhà.

 

Vậy thì đời của cũng coi như sống uổng phí.

 

ai ngờ cuộc sống cứ thế trôi đổi , rẽ sang một con đường mà mơ cũng từng thấy, kéo cũng thể kéo .

 

Nhắc đến Quỷ Vực, lông mày Su Thanh Chu cũng thể giãn : “Các tu sĩ Đoạn Hồn Lĩnh và Âm Dương Sơn vài tra xét, nhưng đều phát hiện bất kỳ dị thường nào. Nơi đó, thể huyết nhục thể ở lâu, thời gian dài sẽ trở về . Cho nên rốt cuộc là chuyện gì, hiện giờ cũng thể rõ.”

 

Chỉ là hồn chung của Đoạn Hồn Lĩnh phát cảnh báo, hồn thể, cách khác là quỷ từ Táng Thần Cốc trốn thoát, ký sinh phàm nhân.

 

Đợi thần hồn hòa hợp, căn bản thể phân biệt rõ ràng rốt cuộc là là quỷ.

 

Lấy thể huyết nhục của phàm nhân, những chuyện tà ác của quỷ mị, quả thực khiến thể phòng .

 

Su Thanh Lương một hồi lâu mới lấy hết dũng khí mở lời hỏi: “Có từng, từng đến Tứ Tượng Sơn, hỏi một chút ?”

 

Su Thanh Chu lắc đầu: “Từ khi chiến sự bình , liền đến Thiên Đô, còn đến Tứ Tượng Sơn nữa. Ta lâu, còn gặp nàng.”

 

 

Loading...