Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 235

Cập nhật lúc: 2025-03-28 01:23:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ Sương Bạch vươn tay xoa đầu nàng , trong niềm vui để lộ sự u buồn: “Toàn bộ Định Quốc Công phủ lẽ cũng chỉ một nàng là hy vọng bình an vô sự.”

“Cô gia đừng buồn.” Liên Diệp chăm chú hai mắt của gã, trái tim mềm nhũn: “Ta hiểu ngài mà. Hiện giờ ngài tìm con đường của , tương lai chắc chắn sẽ hơn bây giờ nhiều.”

“Vậy thì đành mượn lời của nàng.” Kỳ Sương Bạch rút tay : “Ta đây, chỗ nương tử giao hết cho nàng.”

“Ta .” Liên Diệp hứa hẹn.

Kỳ Sương Bạch rời khỏi Định Quốc Công phủ, cũng nán Trường An lâu, chẳng mấy chốc dẫn thương đội của lên đường nữa.

Dư gia.

Dư Thục Nhã đập hết những thứ thể đập trong phòng, Thúy Kiều sai các nha khác việc bên ngoài, để trong dọn dẹp.

là ngu xuẩn, ngay cả một cái phòng cũng dọn nhanh .” Dư Thục Nhã bực bội mắng một câu, tiếp tục hất sách kệ xuống.

Đám nha bên ngoài tiếng chửi rủa thì lo sợ yên, ai cũng dám bước trong.

Khoảng hai khắc , các nàng thấy Thúy Kiều ngoài, vội vàng chạy tới hỏi thăm: “Thúy Kiều, ngươi ?”

“Ta .” Thúy Kiều lắc đầu, tay nàng chỉ một mảnh sứ cắt trúng, hôm nay đánh đập: “Các ngươi việc hết , sắp tới giữa trưa , tâm trạng cô nương , tới lúc đó các ngươi nhớ việc nhẹ nhàng chút.”

“Được.” Đám nha thấy nàng thật thì vội vàng việc của .

Đợi tới khi cô nương ăn xong cơm trưa, nghỉ ngơi, Thúy Kiều mới rảnh rỗi ăn miếng cơm.

Nàng bưng một chén cháo trắng tới chỗ Trân Châu, tự đút cho nàng xong mới : “Ta nhờ mua thuốc , ngươi cố gắng thêm chút nữa, uống thuốc xong sẽ lên thôi.”

Trân Châu thấy nàng quan tâm , lòng cũng ấm áp vô cùng: “Thúy Kiều, cảm ơn ngươi.” Nếu nhờ Thúy Kiều thì nàng thể sống tới tận bây giờ. Hai nha phân công việc chung với nàng còn, chỉ sót một nàng mà thôi.

“Nếu ngươi cảm ơn thì mau khỏe .” Thúy Kiều : “Không còn sớm nữa, , ngươi cứ nghỉ ngơi tiếp .”

Tối đó, Thúy Kiều quả thực mang thuốc tới cho Trân Châu như .

Thuốc là thuốc chữa cảm lạnh, ngoài Thúy Kiều còn lén bôi chút thuốc mỡ cho Trân Châu.

“Thúy Kiều, cái là…” Nàng nhớ thứ là của cô nương.

“Suyt.” Thúy Kiều hiệu cho nàng im lặng: “Thứ giúp tan m.á.u bầm , ngươi còn nhỏ, cố gắng đừng để di chứng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-235.html.]

Hai mắt Trân Châu ướt đẫm: “Thúy Kiều…”

“Được , uống thuốc xong thì ngủ sớm , nhanh chóng khỏe lên đó.” Thúy Kiều .

Có lẽ là nhờ uống thuốc, sáng hôm , sắc mặt Trân Châu hơn ít. Nàng dậy việc nhưng Thúy Kiều cản : “Cơ thể của ngươi còn yếu, đợi mặt trời lên cao, nắng ấm hơn hắng dậy, lộ mặt một chút là . Chỉ cần ngươi nghỉ ngơi đủ, lẽ ngày mai sẽ khỏi bệnh thôi.”

Trân Châu thì chui ổ chăn, chỉ để lộ nửa gương mặt Thúy Kiều rời .

Kết thúc một buổi sáng bận rộn, đợi Thúy Kiều bưng cơm tới cho cô nương thì cô nương : “Ta tuyệt thực.”

Thúy Kiều quen với chuyện , đây cứ mỗi khi cô nương thấy vui với việc gì đó đều dùng việc tuyệt thực để uy h.i.ế.p phu nhân và lão gia.

Nha đặt thức ăn lên bàn, cũng khuyên nhủ nhiều, chỉ : “Chút nữa nô tỳ sẽ bưng đồ ăn còn nguyên về phòng bếp.”

Phòng bếp là nơi thể giữ bí mật, cũng vì nơi quá nhiều , nha rời , tới nửa ngày, bộ trong phủ đều Thát cô nương tuyệt thực.

Dư Thục Nhã hài lòng gật đầu: “Trong các nha , chỉ ngươi là thấy thông minh nhất. Nếu như thể thoát khỏi mối hôn sự , tương lai chắc chắn sẽ dẫn ngươi theo nha hồi môn.”

Thúy Kiều cúi đầu cảm ơn: “Nô tỳ là của cô nương, tất nhiên chuyện đều lời cô nương .”

Dư Thục Nhã : “Ngươi thế là .”

Hai khắc , Thúy Kiều bưng mâm đồ ăn còn nguyên về phòng bếp, “thuận miệng” chuyện Thất cô nương tuyệt thực cho .

Sáng hôm , Dư phu nhân tới.

Thúy Kiều hai mẫu tử chuyện với , ở bên ngoài nhớ tới phụ mẫu bán đây.

Nàng trách phụ mẫu, ít nhất hiện giờ nàng vẫn ấm no. “Thúy Kiều.” Bên cạnh gọi nàng.

Thúy Kiều đầu thấy Trân Châu. Sắc mặt của nàng vẫn còn khó coi, nhưng bây giờ xuống giường , vẻ hơn hôm qua khá nhiều.

“Ngươi bưng ngoài là .” Chủ yếu chỉ cần để lộ mặt, tránh cô nương nghi ngờ: “Nếu thể gì thì đừng gì cả.”

“Được.” Trân Châu nhỏ giọng đáp. Nàng mở miệng cảm giác lồng n.g.ự.c đau nhói, lúc chuyện cũng đưa tay lên ôm n.g.ự.c theo bản năng.

Thúy Kiều thấy tất cả nhưng chẳng thể , chỉ hy vọng thuốc mỡ của cô nương chút tác dụng.

Trân Châu liên lụy tới , cắn răng phòng hầu hạ suốt một ngày, đợi tới buổi chiều, sắc mặt nàng càng lúc càng khó coi, Thúy Kiều ép về phòng nghỉ ngơi.

Thúy Kiều nếu cứ kéo dài như thì là cách, tối đó khi hầu hạ cô nương ngủ, nàng bắt đầu dọn dẹp trong phòng.

Loading...