Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-03-28 01:20:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau giờ trưa là thời gian nghỉ ngơi, hai từ từ trò chuyện với , đề tài cũng càng lúc càng riêng tư hơn.

Tế Nữ hỏi Chu Thừa Tự: “Lúc mù, từng oán hận ?”

Hai mắt của Chu Thừa Tự là bẩm sinh mù, mà do kẻ khác hạ độc. Vụ việc đó cũng chút quan hệ sâu xa, tóm , chỉ là vô tội liên lụy.

Chuyện giờ đều cấm nhắc tới trong Chu gia, về cơ bản ai dám hỏi, chứ đừng tới việc hỏi mặt Chu Thừa Tự.

“Không ngờ nàng hỏi chuyện .” Chu Thừa Tự .

“Bởi vì tò mò, một vô tội liên lụy, từng hận thù những đau khổ gặp .” Nếu đôi mắt của Chu Thừa Tự vẫn sáng, tương lai của chắc chắn rạng rỡ. mù, đừng tới tương lai, ở một khía cạnh nào đó còn là tảng đá kéo chân của Chu gia.

“Tất nhiên từng oán hận.” Chu Thừa Tự cũng giấu giếm: “Ngay khi khả năng sẽ mãi mãi thấy nữa, hận thể c.h.ế.t chung với bọn chúng. Sau khi khuyên nhủ suốt nhiều ngày đêm, nghĩ, chuyện may xảy với chứ, rõ ràng từng gì sai cả.

thế giới vốn chuyện công bằng tuyệt đối, đúng ? Ta sống trong giàu sang, sống nghèo hèn, đây cũng xem như là một loại bất bình đẳng . Nếu khác thể chấp nhận sự khác biệt thì chắc chắn chuyện sẽ thuận lợi theo ý ?

Trên đời nhiều kẻ mù lòa, bọn họ đều thể sống , thì chịu nổi? Mỗi khi tưởng tượng tới đó, dường như thấy cuộc sống đến mức khó khăn tới .”

Tế Nữ gương mặt ánh mặt trời ấm áp bao phủ giờ trưa, làn da của trắng nõn như trong suốt, gương mặt khi chuyện của bình tĩnh và thản nhiên, cho dù đôi mắt sáng , dường như cũng đều thể chấp nhận.

“Ta .” Tế Nữ : “Đêm giao thừa, sẽ tặng một món quà, xin đừng từ chối .”

“Không .” Chu Thừa Tự : “Ta cũng chuẩn quà cho nàng, tới lúc đó chúng đưa cùng lúc.”

Tế Nữ , đáp .

Giao thừa tới chỉ như cái chớp mắt.

Đây là thứ ba đạo quan đón giao thừa, từ sáng sớm, Triệu Hưng Thái và Dương đầu bếp bận rộn trong bếp, Giang chưởng quầy với đôi phu thê béo gầy thì theo giúp đỡ, Tam Nương đón tiếp khách hành hương lên núi thắp nhang, Phó Yểu và Chung Ly thì chịu trách nhiệm câu đối xuân dán tường.

Trước chỉ Phó Yểu câu đối xuân, năm nay đổi cho Chung Ly cầm bút. Thư pháp của y như du long uốn lượn, vững chắc lực, khí thế hào hùng, Phó Yểu cảm thấy chữ quá là sắc bén, sợ rằng sẽ dọa vận may, nên cưỡng chế bắt y đổi sang kiểu chữ khác.

“Ngươi cho nó mượt mà hậu chút .” Phó Yểu ở cạnh chỉ trỏ: “Tết mà, vui vẻ hào phóng chút chứ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-227.html.]

Chung Ly xong cũng thấy phù hợp lắm, lập tức đổi sang thể chữ Khải. Ai ngờ Phó Yểu ở cạnh cầm câu đối bỏ đó giao cho Tam Nương, sai nàng xuống núi hỏi Lục An rằng cái bán bao tiền.

Tam Nương nỡ quan chủ nhà , Chung Ly thì bốn chữ “ngũ cốc mùa”* dán thẳng lên trán Phó Yểu: “Nếu ngươi trông mong câu đối xuân bán tiền thì bằng mong cho rương công đức của ngươi thêm chút tiền .”

Phó Yểu mang cái trán dán “ngũ cốc mùa”* mà : “Cho thêm một cái “lục súc tranh công”* , cầm dán kín quanh rương công đức luôn.”

*Ngũ cốc bao gồm 5 loại hạt: Mè, gạo nếp, gạo tẻ, lúa mì và các loại đậu.

*Lục súc gồm sáu loại động vật: Ngựa, trâu, dê, chó, lợn, gà.

Cả hai câu đều ngụ ý là mong cho năm mới thu hoạch , gia súc khỏe mạnh.

Chung Ly cũng thỏa mãn mong của nàng.

Sau khi dán câu đối xong, đợi thêm tầm nửa buổi chiều, cơm giao thừa chuẩn xong, bọn họ thể bắt đầu đón giao thừa .

Triệu Hưng Thái cơm tất niên phong phú, chân dê nướng mang từ thảo nguyên về, còn sốt thịt bò và cơm chiên hải sản lấy từ Đông Hải, điều đối với hải sản, Triệu Hưng Thái vẫn thấy hài lòng lắm: “Vốn dĩ định một nồi canh sủi cảo hải sản cơ, nhưng tại thế nào cũng nấu mùi vị thơm ngọt như ăn ở bờ biển .”

Hắn vốn cho rằng với bản lĩnh của thì chỉ cần nghiên cứu thêm một chút là thể , dù đạt tới trình độ đó thì cũng sẽ nếm chút mùi vị mới đúng. vẫn , dù cố gắng cỡ nào cũng .

“Ngươi nấu mùi vị giống đó hả?” Phó Yểu : “Vậy thì cả đời ngươi cũng .”

“Tại ?” Triệu Hưng Thái hề thấy quan chủ đang khinh thường , trong đó chắc chắn lý do riêng.

“Vì nó còn liên quan tới nguyên liệu nấu ăn.”

“Nguyên liệu nấu ăn?” Triệu Hưng Thái cũng nghĩ tới điều , nhưng đó hưng phấn, nguyên liệu nấu ăn mặt đất đa đều từng qua, nhưng nguyên liệu biển sâu, đối với , thậm chí là đối với tất cả những đầu bếp đời đều mù mịt: “Ta hiểu .”

Hắn dường như thấy một con đường khác.

Phó Yểu thèm để ý tới tên đầu bếp si mê nấu nướng , bảo cùng ăn cơm, ăn xong nàng còn việc .

Trong khí vui vẻ của đạo quan, Chu gia cũng đang chuẩn cơm tất niên.

Người phương nam quen ăn sủi cảo đêm giao thừa, khi bái lễ, cả nhà cùng xuống ăn cơm tất niên.

Loading...