Tam Nương nào chỉ .
“Không gặp.” Nàng trực tiếp từ chối.
Thương nhân ngờ nàng thẳng thắn từ chối như : “Thế tử Định Quốc Công mà cô nương cũng gặp ? Nếu thể tạo quan hệ với đó, chúng chắc chắn sẽ kiếm nhiều hơn nữa kìa.”
“Không gặp.” Tam Nương vẫn đổi ý định: “Nếu ngươi mượn sức bọn họ thì cứ hợp tác với bọn họ . Đống hàng của tất nhiên cũng thể hợp tác với khác.”
Nàng khống chế nguồn cung cấp, hơn nữa nguyên vật liệu vốn rẻ, hề sợ bán , nhiều lắm thì nàng kiếm ít hơn một chút mà thôi. Nàng bất kỳ quan hệ nào với Định Quốc Công phủ nữa, cho nên cũng vì chút lợi ích mà liên quan gì tới bọn họ.
Thương nhân tuy tiếc nhưng nghĩ , Trường An nhiều quý tộc, Định Quốc Công phủ cũng sẽ nơi khác, tới lúc đó hợp tác với khác cũng .
Hắn nghĩ thế, vẻ mặt chẳng mấy chốc bình thường như cũ.
Tam Nương đồng ý Định Quốc Công phủ mấy hài lòng, cho rằng nàng .
Tiếc rằng dù bọn họ vui thì cũng chẳng còn cách nào khác. Một quý tộc thực quyền khác nào hổ dữ mất răng nanh, chỉ cái vẻ ngoài là dọa thường mà thôi.
“Cha.” Ngũ Nương ở bên cạnh : “Nếu thì chúng tự chuyện luôn? Hiện giờ chỉ mới tháng mười, vẫn còn kịp. Từ Trường An tới quan ngoại vẫn còn dư chút thời gian, cũng kịp một vụ lớn cuối năm.”
Thế tử thì do dự.
Từ khi phân gia, tiền trong phủ Quốc Công chẳng khác nào nước chảy ngoài, lão nhị và lão tam đều bỏ tiền mua quan, mấy chục vạn lượng nhanh chóng biến mất hết. Càng tệ hơn nữa là từ khi lão tứ rời , các chưởng quầy tài giỏi cũng theo lão tứ, phủ Quốc Công bây giờ thì vẻ vẫn cao sang quý phái, nhưng thật bên trong sắp miệng ăn núi lở .
Cũng chính vì việc nên ông mới bắt đầu nghĩ cách kiếm tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-225.html.]
“Cha, nếu ngài còn do dự, cơ hội kiếm tiền cũng biến mất luôn đấy.” Ngũ Nương tiếp tục khuyên nhủ.
Cuối cùng thế tử quyết định lấy ba ngàn lượng bạc , dùng danh nghĩa nữ nhi bắt đầu thử buôn bán.
Mặc dù nhiều như dự đoán nhưng Ngũ Nương vẫn vui vẻ, ít nhất thì phụ bắt đầu ý kiến của nàng .
Hành động của đại phòng thể qua mắt hai phòng còn , ai cũng kiếm tiền, thế là hai phòng khác cũng bỏ ba ngàn lượng, nhập vốn chung với .
Sau khi gom đủ tiền, việc tiếp theo là chọn tới Gia Dục Quan. Lần , ai ngờ Kỳ Sương Bạch chủ động xin , rằng trực tiếp mặt chuyện .
Thế tử thích con rể lắm, trong lòng cũng thấy vui, nhưng Kỳ Sương Bạch một điều kiện khiến bọn họ thể động lòng… Kỳ gia đồng ý bỏ bộ tiền vốn, cần Định Quốc Công phủ bỏ tiền mua hàng, nhưng tiền lời kiếm sẽ một nửa thuộc về Định Quốc Công phủ.
Chuyện như , bộ Định Quốc Công phủ đều vui mừng, ngoại trừ lão gia tử.
Ích lợi đánh bại thành kiến của bọn họ.
Thế là, tới giữa tháng mười, Kỳ Sương Bạch mang danh nghĩa của Định Quốc Công phủ rời khỏi Trường An.
Vào ngày Kỳ Sương Bạch rời khỏi Trường An, Phó Yểu tường thành, hài lòng bóng dáng dần xa của gã .
Cuối cùng thì nàng cũng thu lưới .
…
Thời gian thấm thoát thoi đưa, tháng mười tới tháng mười hai chỉ như một cái chớp mắt.
Ngay lúc Tam Nương bán hết chỗ da thú, kiếm vô vàng bạc thì Kỳ Sương Bạch qua Gia Dục Quan hai , kiếm về cho Định Quốc Công phủ ít tiền lời, việc đám trong Định Quốc Công phủ cũng tỏ nhiệt tình hơn với gã hơn nhiều.