Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-03-27 02:55:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chủ tiệm ngẩng đầu, đôi mắt nàng trợn tròn, màu xanh lam trong con ngươi càng thêm sáng trong.

Từ khi đôi nam nữ bước cửa hàng, nàng nhận hai bình thường. Không tính tới vẻ mặt và y phục, chỉ riêng việc một thể bước như bay khác nào bình thường cũng khác biệt , điều nàng ngờ rằng đối phương thể nhận phận thật của .

“Đừng căng thẳng.” Phó Yểu : “Chỉ cần ngươi một cuộc giao dịch với chúng , thể giúp ngươi thành mong , khiến con bao giờ thể phát hiện phận của ngươi.”

Chủ tiệm gì, sắc mặt càng thêm đề phòng.

là một cô nương cảnh giác quá mức, chỉ là cũng nhờ mà ngươi thể sống bình yên tới tận bây giờ.” Phó Yểu xuống chiếc bàn trong phòng, hiệu cho nàng cũng xuống theo: “Chúng tâm sự một chút .”

Chủ tiệm Phó Yểu một hồi, cuối cùng vẫn xuống đối diện với nàng.

“Ta ngươi đang cảnh giác điều gì, cứ yên tâm, cần cái mạng của ngươi, chỉ một thứ ngươi thôi.” Phó Yểu thẳng: “Để trao đổi, sẽ thực hiện một nguyện vọng của ngươi.”

Chủ tiệm hề để lộ một chút vui vẻ kinh ngạc nào, chỉ : “Sao điều kiện của ngươi là thật giả?”

“Ta thể thực hiện nguyện vọng cho ngươi , đó mới nhận thứ .” Chỉ cần nàng chấp nhận cuộc giao dịch , khi thành, Thiên Nhất Kiếm chắc chắn sẽ thuộc về nàng.

“Ngươi gì?” Nàng hỏi.

“Ta thanh kiếm đó, chính là thanh kiếm tới nay vẫn yên đáy biển.” Phó Yểu .

Nàng tìm một món đồ đáy biển thì dựa duyên phận. Dù Thiên Huyền Tử và Thẩm quỷ tìm cỡ nào cũng thể xuống biển tìm .

Chủ tiệm nàng nhắc tới kiếm, mặt lập tức tỏ vẻ hiểu, nữ nhân đối diện nàng quả nhiên đơn giản.

Thanh kiếm đáy biển sâu, chỉ một nàng chuyện . Chỉ cần nàng , thì chắc chắn cả đời ai thể .

“Ta suy nghĩ một lát.” Chủ tiệm đáp.

Nàng tiếc thanh kiếm, chỉ là đột ngột tới với nàng rằng thể thực hiện mong , dù thì nàng cũng cần chút thời gian suy nghĩ.

“Được.” Phó Yểu cũng ngại chờ thêm chút thời gian đó. Chủ tiệm hỏi tiếp: “Nếu như trao đổi thì ?”

“Con một câu là “Tiên lễ hậu binh”. Ta nghĩ ngươi sẽ hiểu ý nghĩa của nó thôi.” Phó Yểu đáp.

Nàng tất nhiên thể trực tiếp đoạt lấy, nhưng nếu nàng cố chấp mang sẽ dính một vài nhân quả cần thiết. Trước mắt nàng còn như , cho nên cũng cố gắng bỏ chút sức để .

“Ta hiểu .” Chủ tiệm đáp: “Ta sẽ nghĩ thật kỹ.”

“Vậy hy vọng ngươi sẽ đồng ý sớm.” Phó Yểu . Sau chuyện , Phó Yểu rời khỏi cửa hàng.

Ngày hôm , nàng với Chung Ly đến tiệm, chủ tiệm rằng nàng suy nghĩ xong cả .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-219.html.]

“Ta gả cho một .”

“Chính là nam nhân mù hôm qua?” Phó Yểu hỏi.

“Phải. Hắn là đại nhi tử của phú thương trong thành, họ Chu, mỗi tháng đều khỏi nhà một để trị mắt.” Cửa hàng của nàng mở ở đây một nửa lý do là vì , chỉ vì nó con đường mà sẽ ngang qua.

“Ngươi chắc chắn nghĩ kỹ ?” Phó Yểu điều kiện của nàng , hỏi nữa.

Chủ tiệm gật đầu: “Phải. Còn nữa, tên là Tế Nữ. Ta họ, các ngươi thể tùy ý lấy cho một cái, đừng là họ Cao là .”

Phó Yểu Chung Ly, đáp: “Ta họ Phó, tên Yểu. Ngươi cứ lấy họ của , gọi là Phó Tế, nhũ danh Tế Nữ.” Nàng quan sát Tế Nữ một lát, tiếp: “Tục ngữ rằng ngẩng đầu gả nữ, là nương gả nữ nhi thì cũng nên quá khó coi. Đi thôi, đổi chút.”

Tế Nữ hiểu ý, trong lòng nàng bổi rối, lẽ là vì che giấu phận suốt nhiều năm cho nên nàng thích khác chú ý tới.

Cuối cùng nàng vẫn lấy tráp tiền của , cầm ngoài.

Sau khi dán giấy tạm nghỉ bán, ba bọn họ bước cửa, Tế Nữ phát hiện ca ba xuất hiện ở một nơi xa lạ.

Người ở đây quá đông đúc, âm thanh cũng ồn ào, náo nhiệt hơn nhiều so với phủ thành Lâm Hải. Cửa hàng hai bên đường san sát , tấp nập, ai nấy cũng đều giàu cao quý.

Mặc dù bình thường nàng luôn nghiêm túc và lạnh lùng, lúc cũng nhịn mà trợn tròn hai mắt.

“Đây là ?” “Trường An.”

Bọn họ thật sự tới Trường An?

Ngay lúc Tế Nữ vẫn đang kinh ngạc, Phó Yểu dẫn nàng một cửa tiệm bán y phục.

Sau đó là một đợt đổi lớn.

Người vì lụa, lúa vì phân, chỉ cần tiền, chưởng quầy ở thành Trường An chỉ mất một buổi sáng biến Tế Nữ từ nha đầu xí ở nông thôn thành một vị thiên kim cành vàng là ngọc.

Mái tóc của Tế Nữ vấn lên , để lộ vầng trán trơn bóng, đôi mắt xanh thẳm tất nhiên cũng lộ mắt .

Nàng thấy quen cho lắm, khép mắt trong vô thức.

“Đừng lo gì cả.” Phó Yểu : “Các bá tánh thành Trường An kiến thức rộng rãi, nước ngoài tóc vàng mắt xanh bọn họ còn gặp qua , sẽ thấy quá tò mò với đôi mắt của ngươi . Từ hôm nay trở , ngươi là một nữ tử làng chài ở Đông Hải nữa, mà là nghĩa của Phó Yểu . Nếu nhận họ của thì hãy thẳng lưng lên, ai dám bắt nạt ngươi .”

Tế Nữ hít sâu một , ngẩng cao đầu, ưỡn ngực, cố ép bản tỏ sợ hãi.

Sau đó Phó Yểu dẫn Tế Nữ hoàng cung, nhờ Hoàng hậu dạy lễ nghi cho nàng : “Không cần yêu cầu quá cao, chỉ cần khác phát hiện .”

Dạo trong cung sóng yên biển lặng, ai ồn ào gây chuyện nên Hoàng hậu cũng rảnh rỗi, vui vẻ đồng ý giúp đỡ.

Nửa tháng , ngày chín tháng chín, Tế Nữ thành việc học, trở phủ thành Lâm Hải.

Loading...