TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 124

Cập nhật lúc: 2025-02-04 14:51:03
Lượt xem: 4

Nàng nhìn chăm chú vào Quốc sư một hồi, sau đó nghiêm túc nói: “Ngươi hẳn là chưởng môn giả của Chính Nguyên Giáo.” Nhìn bộ dạng có vẻ tiên phong đạo cốt, sao mỗi một câu chữ đều giống với… con buôn?

“Quan chủ nghi ngờ ta thì ta có thể lấy lệnh bài chưởng môn tới cho ngươi xem. Ta chỉ là tự mình hiểu được, đồ vật mà quan chủ muốn, dù ta có từ chối thì cũng đâu thể ngăn người quang minh chính đại cướp đi được.” Quốc sư cười: “Nếu đã vậy thì thà rằng đừng có phản kháng, tranh thủ kiếm lấy chút lợi ích.”

Người ta đã nói rõ ràng như vậy rồi, Phó Yểu cũng chỉ cần có được thứ mình muốn, cũng lười nghĩ xem thân phận của đối phương là thật hay giả.

“Vậy ngươi muốn gì?”

“Tạm thời ta chưa nghĩ ra, đợi khi Phó quan chủ trả đồ, ta nói cho ngươi biết cũng không muộn.” Quốc sư đáp.

“Cũng được.” Phó Yểu đồng ý: “Thế đồ ta muốn đâu?” “Những thứ mà người thấy trong căn phòng này.”

Phó Yểu gật đầu: “Vậy ta đây mang đi hết đấy.” Nàng nói xong, vung tay áo lên, toàn bộ đồ bằng giấy trong phòng đều biến mất.

Quốc sư kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ đây là tay áo càn khôn?” “Cũng không khác lắm.”

Quốc sư “A” một tiếng: “Xem ra Phó quan chủ còn lợi hại hơn ta nghĩ.” Phó Yểu đáp lại ông một câu: “Ngươi thì tệ hơn tưởng tượng của ta chút.”

“Không còn cách nào khác, người sống vẫn cần ăn cơm.” Quốc sư bất đắc dĩ.

“Được rồi. Thứ ta muốn đã lấy được, ta đi trước. Ngươi có thể tranh thủ thời gian này nghĩ điều kiện của mình.”

Phó Yểu nói xong, dẫn theo Tam Nương rời đi.

Quốc sư nhìn bóng dáng hai người, thở phào một hơi.

Lúc Phó Yểu trở về đạo quan đã thấy cục đá trước cửa được bốn năm con nữ quỷ quay quanh. Không biết cục đá kia nói gì mà khiến các nàng cười khanh khách không ngừng.

“Ngày nào hắn cũng sống thế hả?” Phó Yểu hỏi. Tam Nương gật đầu: “Tối nay ít quỷ hơn chút.”

“Xùy.” Phó Yểu đi tới, dùng chân đá cục đá lăn xuống chân núi: “Cuối cùng cũng được yên tĩnh.”

Tam Nương: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-124.html.]

Vào đạo quan, vì phòng không lớn mà sách vở từ chỗ Quốc sư lại quá nhiều, Phó Yểu sai Tam Nương giữ nhà, bản thân nàng thì qua nhà hàng xóm bên dưới.

Đại sảnh của Chung Ly vừa hay rất phù hợp.

Nàng tới chỗ Chung Ly, vừa vào đã thấy một đống người ngồi bên trong, à không, là một đống quỷ.

Phó Yểu nhìn cái đám đang chè chén rượu thịt đó, nhìn lướt qua khắp nơi trong cổ mộ, lại quay đầu về phía đám đại hán đang nhìn nàng: “Chung Ly đâu?”

Vừa dứt lời, Chung Ly cầm bầu rượu đi tới.

Hôm nay y thay sang một bộ y phục bó tay áo, tóc cũng được cột cao, dùng phát quan giữ chặt, điệu bộ trông thoải mái hơn nhiều. Tất nhiên là vẫn đẹp như thế.

“Khó có lúc thấy chỗ này của ngươi có khách.” Phó Yểu nói. Nàng quen biết Chung Ly lâu tới vậy, đây là lần đầu tiên thấy ở đây có quỷ.

“Là mấy thợ thủ công quen biết từ lâu.” Chung Ly đáp: “Mấy thứ ngươi giao cho ta, chỉ dựa vào mình ta thì không thể làm được. Ta đã mời mấy người ta quen biết tới, cùng nhau nghiên cứu.”

“Ồ. Vậy thì các ngươi cứ tiếp tục, ta chỉ tới mượn ngươi một căn phòng để gửi đồ thôi.”

“Ngươi cứ tự nhiên.”

Hai người nói xong, Phó Yểu đi vào nơi sâu nhất trong mộ cổ, đám thợ thủ công bên ngoài thấy cô nương đã rời đi, sôi nổi trêu chọc nhìn Chung Ly: “Lần đầu tiên chúng ta nhìn thấy bên cạnh ngươi xuất hiện nữ nhân đấy.”

“Chung Ly đại ca c.h.ế.t lâu như vậy, cuối cùng cũng thông suốt rồi sao?” “Đợi hắn thông suốt đúng là không dễ, đã bao nhiêu năm rồi chứ.”

Lúc các nam nhân ngồi với nhau thì đề tài chắc chắn phải có nữ nhân. Chung Ly biết tính tình của bọn họ, nói nhiều sai nhiều, y dứt khoát không nói, để mặc bọn họ trêu chọc.

Sau một hồi cơm no rượu say, thợ thủ công bắt đầu vào phòng nghiên cứu, Chung Ly nhìn về hướng Phó Yểu, cuối cùng quyết định không tới làm phiền nàng.

Thế là Phó Yểu bắt đầu “ở lại” cổ mộ. Sách vở của Chính Nguyên Giáo rất nhiều, nàng không thể xem hết trong một thời gian ngắn được. Nhưng thứ mà nàng muốn tìm rất có thể được ghi chép trong đôi câu vài lời, nàng chỉ đành phải tìm từng quyển.

Đọc sách lâu, thỉnh thoảng nàng cũng qua xem thử phía Chung Ly.

Nhiều lần gặp mặt, nhóm thợ thủ công bắt đầu thân quen với nàng, còn sẽ kể chuyện xưa của mình cho nàng nghe.

Đúng vào lúc đó, một thợ thủ công thành công khiến Phó Yểu để ý.

Thợ thủ công này nói khi trước bản thân bị chôn sống, trùng hợp hơn nữa là, cổ mộ chôn sống hắn đúng là mộ của Tiêu Thái hậu.

Loading...