Trọng Sinh Năm 80 Có Không Gian Tích Trữ Trăm Tỷ, Mang Con Nắm Thắng - Chương 83:-: Khả năng thực thi và hiệu quả công việc của lính giải ngũ đều là hàng đầu ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:25:45
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trước đây, mấy làng chài nhỏ ven biển của họ đều sống bằng nghề đ.á.n.h bắt cá, nhiều thấy cuộc sống khó khăn, sống nổi, đều lén lút chạy sang Cảng Thành.

 

Hiện tại, mấy thôn lân cận , mỗi thôn hơn một trăm đang việc bên Cảng Thành.

 

Sau khi đặc khu thành lập ở đây, ít thôn dân tìm cách thủ tục qua Cảng thăm , sang Cảng Thành tìm kết hôn hoặc tìm việc trở về nữa.

 

Người như Thẩm Dư, tìm ruột là đại gia, những định cư ở Cảng Thành, mà ngược còn đưa ruột đại gia về đây đầu tư, thì chỉ một cô!

 

Hai con cô mở mấy nhà máy ở đây, chỉ giải quyết vấn đề việc cho mấy thôn xung quanh họ, mà còn kéo theo mấy thôn đó cùng phát triển.

 

Dân làng của mấy thôn lân cận , ít nhờ họ mà việc , trong lòng đều ơn họ.

 

Bí thư chi bộ trò chuyện với họ một lúc, nhanh đó còn việc cần cáo từ về.

 

Thẩm Dư ở nhà cũ một lúc, kể cho bố chồng chuyện xong hộ khẩu cho các con ở Cảng Thành, để những món quà mua cho họ, cả, chị dâu và các cháu trai, đó cũng về nhà.

 

Lương Tam Muội vội hỏi cô, "Tiểu Dư , cần sang trông Tiểu Thư và mấy đứa nhỏ ?"

 

Thẩm Dư cũng khách sáo với bà , "Mẹ, nếu thời gian, thì qua giúp con trông chừng bọn nhỏ nhé, kẻo chúng nó nghịch ngợm phá phách. Con sẽ bữa trưa, và bố, cùng với Tiểu Vinh và mấy đứa nhỏ trưa nay cứ ăn ở nhà con. Chiều con sẽ qua công ty xem ."

 

Lương Tam Muội lập tức : "Vậy bây giờ sẽ cùng con. Ông lão , ông cứ cất mấy thứ , để về dọn dẹp ."

 

Ông Thạch đáp bà , "Biết , bà cứ với Tiểu Dư ."

 

Thẩm Dư cũng dặn dò Ông Thạch, "Bố, lát nữa bố đưa Tiểu Vinh và mấy đứa nhỏ qua ăn cơm nhé."

 

Ông Thạch tủm tỉm đáp cô, "Biết mà."

 

Thẩm Dư và Lương Tam Muội về đến nhà, thấy thằng cả ngoan ngoãn học bài bên trong, hai đứa nhỏ đang xem TV.

 

Tiểu Khang Khang và Tiểu Thư thấy Thẩm Dư về, lập tức gọi, "Mẹ ơi..."

 

Thấy Lương Tam Muội theo , hai đứa nhỏ lập tức dậy, vui vẻ nhào tới ôm chầm lấy chân bà, nũng : "Bà nội ơi, con nhớ bà nhiều lắm ạ..."

 

Hai đứa trẻ vẫn tình cảm với Lương Tam Muội, trông nom chúng suốt thời gian qua.

 

Lương Tam Muội cũng dang tay ôm lấy chúng, hôn lên má chúng, "Ôi chao, mấy đứa bé ngoan của bà, các con về từ Cảng Thành ? Cảng Thành vui ?"

 

Hai đứa trẻ tranh đáp lời bà: "Vui lắm ạ, vui lắm, thật nhiều tòa nhà cao thật cao đó ạ..."

 

"Với còn nhiều cá to lắm ạ..."

 

Hai đứa trẻ khoa tay múa chân, chọc cho Lương Tam Muội phá lên.

 

Thẩm Dư một bếp, lấy một ít sơn hào hải vị từ kho nông trại, chuẩn một bữa trưa thịnh soạn cho .

 

Bây giờ cớ là ruột đại gia ở Cảng Thành, Thẩm Dư dám lấy dùng nhiều đồ trong kho nông trại, cần sợ hãi lo lắng nữa.

 

Hải sâm om hành, tôm kho tàu, bò hầm khoai tây, mực xào cần tây, nấm tùng nhung chiên bơ, dưa chuột trộn, rau cải xào tóp mỡ, và một nồi canh bào ngư hầm nấm hầu thủ, bong bóng cá tươi thơm.

 

Đợi Thẩm Dư xong mấy món , Ông Thạch cũng đưa ba đứa cháu trai đến.

 

Hai em Thạch Tử Hiên và Thạch Tử Vinh mấy ngày gặp Thạch Tử Thần cũng khá nhớ thằng bé, ba đứa con trai ôm đùa ầm ĩ, vui vẻ.

 

Khi chúng thấy Thẩm Dư nhiều món ngon như , kêu lên, vội vàng rửa tay, lên bàn ăn cơm.

 

Bữa trưa thịnh soạn và ngon miệng như , ăn đến mức miệng đầy dầu mỡ, thể ngừng .

 

Thẩm Dư khá nhiều món, may mà mấy đứa con trai đều đang tuổi lớn, ăn uống ngon miệng, cuối cùng vẫn ăn hết sạch.

 

Thẩm Dư cho Thạch Tử Thần buổi chiều chơi với hai họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-nam-80-co-khong-gian-tich-tru-tram-ty-mang-con-nam-thang/chuong-83-kha-nang-thuc-thi-va-hieu-qua-cong-viec-cua-linh-giai-ngu-deu-la-hang-dau.html.]

 

Trước khi Cảng Thành, trường của bọn trẻ bắt đầu nghỉ hè, mấy đứa con trai ngoài việc học bài giờ quy định, thời gian còn thì cứ chạy chơi khắp thôn.

 

Thẩm Dư nhờ chồng trông Tiểu Thư, còn cô thì đến nhà máy xem mấy hôm nay nhà máy việc gì cần cô về xử lý .

 

Hướng Hồng, thư ký mới tuyển tuần , thấy Thẩm Dư về, lập tức báo cáo tình hình công việc cho cô.

 

"Chủ tịch Thẩm, Trương Binh, quản lý kho, phản ánh rằng kho đồ uống sắp đầy , cần tìm cách bán bớt ? Nếu thì còn chỗ để nữa."

 

Thẩm Dư gật đầu, "Được, , cô thông báo cho ban quản lý nhà máy nước giải khát và nhà máy thực phẩm, ba giờ rưỡi đến họp."

 

Hướng Hồng lệnh, "Vâng, thông báo ngay đây ạ."

 

Bây giờ còn đến ba giờ chiều, cô nhanh chóng gọi điện thoại nội bộ thông báo cho các quản lý, bảo họ nhanh chóng đến họp.

 

Chủ tịch Thẩm thích đến muộn.

 

Mèo Dịch Truyện

Ba giờ rưỡi, tất cả ban quản lý đều tề tựu trong phòng họp, chờ Thẩm Dư chủ trì cuộc họp.

 

Thẩm Dư cũng canh giờ, phòng họp năm phút.

 

Thấy đều mặt đầy đủ, Thẩm Dư hài lòng.

 

Ban quản lý và nhân viên của nhà máy nước giải khát và nhà máy thực phẩm, phần lớn đều là lính giải ngũ.

 

Khả năng thực thi và hiệu quả công việc của họ đều là hàng đầu.

 

Thẩm Dư vẫn luôn quý trọng họ.

 

Một nhân viên nhà máy là dân làng lân cận, cũng là để cân bằng vấn đề việc ở địa phương nên mới tuyển họ .

 

Nếu thì Thẩm Dư thực sự tất cả nhân viên đều là lính giải ngũ, họ quá tự giác, cơ bản cần cô bận tâm.

 

Thẩm Dư tìm hiểu vấn đề của hai nhà máy từ Hướng Hồng.

 

Chủ yếu là hiệu suất sản xuất quá cao, dẫn đến việc tiêu thụ kịp thời, năng suất phần dư thừa.

 

Dưới sự khuyến khích của Thẩm Dư, cũng mạnh dạn phát biểu ý kiến riêng.

 

Cuối cùng, vẫn là Thẩm Dư chốt : "Các đồng nghiệp ở phòng kinh doanh, ngoài việc nhanh chóng mở rộng kênh bán hàng ở các cửa hàng bách hóa, thì các cửa hàng nhỏ ngày càng nhiều hiện nay cũng thể bỏ qua."

 

"Ngoài , phía sẽ lập tức liên hệ với báo chí và đài truyền hình, chuẩn quảng cáo để quảng bá đồ uống Hạnh Phúc của chúng ."

 

"Chờ quảng cáo lên sóng, doanh chắc chắn sẽ tăng lên, đến lúc đó, phía bộ phận sản xuất e rằng bận rộn ."

 

Các quản đốc phân xưởng của bộ phận sản xuất đều vui vẻ, "Chủ tịch Thẩm, chúng sợ bận, chỉ sợ việc thôi ạ."

 

Nhà máy trả tiền thêm giờ cao, nhiều gia đình họ đều nghèo, hễ việc cần thêm giờ là từng một tranh giành để thêm.

 

Người ở thời đại , ai cũng kiếm tiền điên cuồng, ai cũng nhanh chóng thông qua nỗ lực của bản để giúp và gia đình cuộc sống hơn, chứ hề ý nghĩ an phận, lười biếng ngay từ khi còn trẻ như đời .

 

Tan họp, Thẩm Dư cũng bắt đầu gọi điện thoại tìm mối quan hệ, xem ai quen ở đài truyền hình tỉnh .

 

Người đầu tiên cô tìm vẫn là Tổng giám đốc Nghiêm Bằng Phi của Cục Thương mại Hoa.

 

Mạng lưới quan hệ của ông mạnh nhất, việc gì tìm ông giúp đỡ thì chắc chắn sai!

 

Thẩm Dư gọi điện đến Cục Thương mại Hoa, nhưng tìm thấy Nghiêm Bằng Phi.

 

Minh Diên Niên với cô, Tổng giám đốc Nghiêm Kinh Thành !

 

 

Loading...