Trọng Sinh Năm 80 Có Không Gian Tích Trữ Trăm Tỷ, Mang Con Nắm Thắng - Chương 3:-: Bà nội bị say nắng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:23:17
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Thư Thư, đây, bế em..."

 

Thạch Tử Thần, xuống giường , vươn tay ôm lấy em gái đang bò đến mép giường.

Mèo Dịch Truyện

 

Thư Thư bé nhỏ dang đôi tay bé xíu, ôm lấy cổ trai, miệng nhỏ hé , "Anh bế, mau ăn mì thôi..."

 

Lần cô bé thật rõ ràng.

 

Từ khi A-má tỉnh , tâm trạng Thạch Tử Thần đây như mây mù bao phủ cũng trở nên tươi sáng, con cũng trở nên rạng rỡ hơn.

 

Cả gia đình vốn cưng Thư Thư, đứa con út , giờ thấy Thư Thư bé nhỏ rạng rỡ, vui vẻ như , Thạch Tử Thần cũng theo.

 

Cậu bé hôn lên má em gái, "Tiểu Thư ngoan quá~"

 

Thư Thư bé nhỏ hôn nhột nhột, cũng khúc khích .

 

Thấy cả ba đứa trẻ đều ngoài, Thẩm Dư mỉm với chúng: "Mau xuống ăn , lát nữa A-má sẽ ngoài mua thêm ít rau, tối nay món ngon cho các con ăn."

 

Thẩm Dư theo thói quen của nguyên chủ, cố gắng học cách một .

 

Ba đứa trẻ ngoan ngoãn chỗ của .

 

Thẩm Dư đặt từng bát mì gạo nấu trứng chần mặt chúng, dặn dò thêm vài câu: "Mì còn nóng, các con ăn cẩn thận nhé, thổi nguội ăn, đừng để bỏng."

 

"Dạ , con ..."

 

Thẩm Dư thấy chúng bắt đầu ăn, cô cũng bắt đầu ăn, trong lòng vẫn còn tính toán, lát nữa ngoài mang những gì về?

 

đây mua nhiều bí quyết ẩm thực đa dạng trong hệ thống nông trường, kỹ năng nấu nướng của cô cũng luyện thành thạo, sánh ngang với đầu bếp hàng đầu.

 

Trong thời hiện đại, cô dựa hệ thống nông trường, xây dựng nên một tập đoàn ẩm thực khổng lồ, dùng công ty thương mại điện tử của để vận hành và kinh doanh.

 

Lợi nhuận từ việc tự sản xuất tự tiêu thụ là vô cùng đáng kể, nhờ đó cô mới thể tích lũy khối tài sản khổng lồ chỉ trong vòng mười năm ngắn ngủi.

 

Nghĩ đến việc cô đột ngột qua đời vì tai nạn, những chị em cùng cô phấn đấu liệu còn đoàn kết, cùng tiếp tục điều hành công ty ?

 

Kiếp , cô , cũng con cái, để phòng ngừa bất trắc, cô lập di chúc từ sớm.

 

Nếu cô may qua đời, bộ tài sản cố định danh nghĩa của cô sẽ hiến tặng cho một quỹ từ thiện mà cô tin tưởng.

 

Còn về công ty, sẽ giao cho Phó Tổng Giám đốc Trình Tinh, luôn theo cô từ khi khởi nghiệp, nắm quyền điều hành và thừa kế 50% cổ phần của cô .

 

Phần cổ phần còn , sẽ chia cho các vị lãnh đạo cấp cao khác của công ty theo cô nhiều năm.

 

cố gắng hết sức để sắp xếp thỏa đáng.

 

Còn việc họ thể tiếp con đường mà cô vạch , thì chỉ thể xem năng lực của họ.

 

Bây giờ cô quản cũng quản nữa.

 

Trong lòng Thẩm Dư một nỗi buồn man mác và sự mất mát nhẹ.

 

Điều cô đối mặt bây giờ là để nuôi lớn ba đứa trẻ đáng yêu , để chúng vui vẻ hạnh phúc đồng thời cũng đào tạo chúng thành những nhân tài ích.

 

Kiếp gây dựng sự nghiệp thì vấn đề gì, nhưng từng nuôi trẻ con, cũng khó ?

 

"A-má, con ăn no ạ."

 

Thạch Tử Thần con trai cả đặt đũa xuống, mỉm với Thẩm Dư.

 

Thẩm Dư hỏi bé, "Thần Thần, con xin nghỉ bao nhiêu ngày ? Ngày mai nên học ?"

 

Thạch Tử Thần ngoan ngoãn đáp: "Con xin nghỉ một tuần ạ, ngày mai con sẽ học."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-nam-80-co-khong-gian-tich-tru-tram-ty-mang-con-nam-thang/chuong-3-ba-noi-bi-say-nang.html.]

Nếu hôm nay A-má tỉnh , lẽ bé còn tiếp tục xin nghỉ.

 

Thẩm Dư gật đầu: "Vậy thì . Con nghỉ học một tuần, nhanh chóng bù những bài lỡ. Có chỗ nào hiểu, con cứ hỏi thầy cô, hoặc về hỏi , sẽ dạy con."

 

Thạch Tử Thần gật đầu mạnh, tự tin với Thẩm Dư: "Mẹ ơi, đừng lo, điểm của con lắm, con chắc chắn sẽ đuổi kịp bài vở những ngày qua."

 

Thẩm Dư : "Con đừng quá kiêu ngạo. Tục ngữ câu, cẩn tắc vô áy náy, nếu con cẩn thận, chừng ngày sẽ gặp chuyện may đấy."

 

Thạch Tử Thần lời, ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, con , . Con sẽ cố gắng."

 

Trong lúc hai con trò chuyện, Thạch Tử Khang, đứa con thứ hai, cũng ăn xong.

 

Cậu bé đặt đũa xuống, dùng giấy ăn lau miệng, với Thẩm Dư: "Mẹ ơi, bao giờ con mới học cùng trai ạ?"

 

Thẩm Dư đáp: "Con bây giờ tròn sáu tuổi, đợi đến tháng chín là thể lớp mẫu giáo lớn, học cùng trai ."

 

Thạch Tử Khang toe toét : "Vậy thì quá, lúc đó con thể học cùng , cùng đến trường chơi !"

 

Thạch Tử Thần với vẻ mặt nhỏ nhắn nghiêm nghị với em trai: "A Khang, chúng đến trường để chơi, mà là để học kiến thức."

 

Thạch Tử Khang ấm ức : " con A Long , đến trường chơi thôi..."

 

Thạch Tử Thần hừ một tiếng: "Con đừng bậy, cũng đừng bận tâm chơi . Con nhớ, chăm học, tiến bộ mỗi ngày, ?"

 

Thạch Tử Khang khẽ "Ồ" một tiếng: "Biết ạ."

 

Thẩm Dư một bên, mỉm Thạch Tử Thần như một ông cụ non dạy dỗ em trai, cảm thấy khá thú vị.

 

sang Tiểu Thư Thư vẫn đang cố gắng ăn bún.

 

Không ai đút cho bé, cô bé hơn hai tuổi tự cầm đũa ăn bún, mà ăn khá thuần thục.

 

Cái miệng nhỏ nhắn chóp chép ăn bún trông đáng yêu đến mức khiến Thẩm Dư đưa tay véo má bé.

 

Thẩm Dư nghĩ đến những video từng xem đây, những đứa trẻ ở tuổi Tiểu Thư Thư vẫn cần lớn chạy theo đút ăn.

 

Tiểu Thư Thư dường như cảm nhận đang , bé ngước mắt Thẩm Dư một cái, với cô.

 

Ánh mắt cong cong, trông thật sự quá đáng yêu!

 

Thẩm Dư cảm thấy, nuôi một bé con đáng yêu như , cô thể! Thật sự thể!

 

"Tiểu Dư, em tỉnh ?"

 

Thẩm Dư tiếng, đầu cửa.

 

Đứng cửa nhà cô là một phụ nữ hơn ba mươi tuổi, dáng vẻ chất phác thật thà, da đen, đầu đội nón lá, mặt còn lấm tấm mồ hôi.

 

Trên tay cô còn xách một cái giỏ đựng cơm canh.

 

Đây là Tô Xuân Hồng, chị dâu của nguyên chủ.

 

Thẩm Dư vội vàng dậy, chào cô : "Chị dâu, chị đến đây? Mau ạ."

 

Tô Xuân Hồng bước , liếc những cái bát rỗng bàn, khẽ thở dài, : "Tiểu Dư, mấy đứa ăn ? Vốn dĩ em bệnh, bình thường bà nội sẽ qua mang cơm cho các cháu, nhưng hôm nay bà nội đồng say nắng, ngất xỉu, chị và trai em, cùng bố em vội vàng đưa bà nội bệnh viện. Đến khi chúng về cơm xong thì muộn , các em đừng trách nhé!"

 

Thẩm Dư bà nội say nắng, vội vàng : "Không , hôm nay em đỡ nhiều , nên dậy nấu cơm. Em bà nội say nắng, nếu , chắc chắn sẽ qua thăm. Bây giờ bà nội ạ? Đỡ hơn ?"

 

Tô Xuân Hồng đáp: "Bây giờ thì , bác sĩ cho về nhà nghỉ ngơi."

 

Theo ký ức của nguyên chủ, bà nội tính tình , bao dung với hai cô con dâu, bao giờ đ.á.n.h mắng họ.

 

Thẩm Dư dậy: "Chị dâu, chị đợi em một lát, em lấy chút đồ, cùng chị sang thăm bà nội."

 

 

Loading...