Trọng Sinh Năm 80 Có Không Gian Tích Trữ Trăm Tỷ, Mang Con Nắm Thắng - Chương 27:- Mẹ tỉ phú của tôi 2 ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:23:41
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thạch Tử Thần thông minh, Lục Duy Tranh đang bận rộn nhanh nhẹn ở một bên, dường như đoán điều gì đó, khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú thoáng qua một tia rối rắm.

 

chú Lục ý gì đó với ? Mẹ nghĩ thế nào? Mẹ tái giá ?

 

Thạch Tử Thần hỏi Thẩm Dư ngay bây giờ.

 

khi thấy bận rộn đến toát mồ hôi, nỡ hỏi cái câu hỏi mà thấy chút đó.

 

Thôi thì đợi về nhà hỏi !

 

Thạch Tử Thần tuổi còn nhỏ, học cách che giấu cảm xúc của .

 

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi , cái đầu nhỏ của suy tính hàng ngàn , và cũng dứt khoát đưa quyết định.

 

Tiếp theo, cũng hiểu chuyện mà bắt đầu giúp Thẩm Dư bán hàng.

 

Trong thời gian , học thái độ phục vụ khách hàng nhiệt tình của Thẩm Dư, với mỗi khách hàng, đều thể tươi chào đón.

 

“Chú ơi, chú mua gì ạ?”

 

“Cô ơi, đây là đùi gà chiên và cánh gà chiên cô mua, cô cầm lấy ạ!”

 

“Chị ơi, nước cam ngon đó, thể bổ sung vitamin, uống sẽ khỏe mạnh lắm ạ~”

 

Những lời lễ phép đều là những câu từng Thẩm Dư với khách hàng, giờ đây vận dụng lưu loát và trôi chảy.

 

Những vị khách mua đồ, thấy bé đáng yêu đang bán hàng, trai, nụ tươi tắn, miệng lưỡi ngọt ngào như , ai nấy đều yêu thích .

 

Khi mua đồ, họ rút tiền cũng hào phóng hơn nhiều, còn thỉnh thoảng khen vài câu.

 

Thẩm Dư một bên mấy đứa trẻ bán hàng, cũng cảm thấy con trai lớn nhà so với hai họ, thiên phú kinh doanh nhất.

 

Sau thể bồi dưỡng con trai lớn kế nhiệm của .

 

Hôm nay thêm Lục Duy Tranh, một trợ thủ đắc lực, tốc độ bán hàng của họ cũng nhanh hơn nhiều.

 

Đến sáu rưỡi, một xe hàng mà Thẩm Dư kéo đến bán hết sạch.

 

Những vị khách đến muộn, thấy Thẩm Dư chuẩn dọn đồ , còn dặn dò cô: “Bà chủ Thẩm, cô ăn như , ngày mai mang nhiều đồ hơn đến bán nhé, kẻo chúng đến mua .”

 

đó, bà chủ Thẩm, cô xem, chúng còn nhiều mua mà.”

 

Thẩm Dư với họ: “ sợ kéo nhiều hàng quá bán hết. Các vị mua, cố gắng đến sớm một chút nhé. Quán ăn của đang sửa sang , khi mở cửa, các vị thể đến mua bất cứ lúc nào.”

 

Khách hàng cô sắp mở quán, cần vội vàng đến xếp hàng nữa, cũng vui mừng.

 

Mèo Dịch Truyện

“Thật ? Vậy thì quá, bà chủ Thẩm, quán cô mở ở ?”

 

Thẩm Dư chỉ cho họ vị trí: “Ngay chỗ ngã tư cạnh chợ đó.”

 

“Ồ, thì là quán đó, . Khi nào mở quán, nhất định sẽ đến ủng hộ bà chủ Thẩm.”

 

Thẩm Dư đầy vẻ cảm kích với : “Cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Cảm ơn nhiều!”

 

Vị khách đó cũng : “Không gì, đồ bà chủ Thẩm ngon quá, cả nhà chúng ai cũng thích ăn. cũng thật lòng hy vọng cô thể tiếp tục bán những món ăn ngon ở đây, để chúng còn ăn.”

 

Thẩm Dư : “Chỉ cần còn ăn , sẽ bán mãi thôi.”

 

Sau khi dọn dẹp xong, Thẩm Dư lấy một túi lớn đựng bánh hẹ, bánh bao thịt lớn, cánh gà chiên, đùi gà chiên, và một chai nước cam đặc chế lớn, đưa cho Lục Duy Tranh.

 

Cô cảm kích : “Đồng chí Lục, hôm nay vất vả , đây là chút đồ ăn và đồ uống, mang về ăn nhé. Đợi quán mở , sẽ mời ăn một bữa thịnh soạn.”

 

Lục Duy Tranh cũng khách sáo với cô, đưa tay nhận lấy túi đồ lớn đó.

 

Anh còn đùa: “Nhiều đồ thế ? Xem hôm nay còn kiếm lời , bà chủ Thẩm, cảm ơn nhé.”

 

Thẩm Dư hạ giọng với : “Nếu bận công việc thì cần đến giúp , sợ sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của .”

 

Lục Duy Tranh cô thật sâu, hỏi : “Cô sợ ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-nam-80-co-khong-gian-tich-tru-tram-ty-mang-con-nam-thang/chuong-27-me-ti-phu-cua-toi-2.html.]

Thẩm Dư đáp thẳng: “Đồng chí Lục, là góa phụ mất chồng, là trưởng sở xuất sắc, hợp.”

 

Lục Duy Tranh ngờ cô nhạy bén như .

 

Anh còn kịp bày tỏ tình cảm, cô vung kiếm trí tuệ, cắt đứt tơ tình của .

 

Người phụ nữ , quả nhiên là dứt khoát và vô tình!

 

Anh cũng thêm gì nữa, dù cũng sẽ dùng hành động để chứng minh: “ đây, ngày mai gặp!”

 

Nghe dùng ngữ điệu cố ý nhấn mạnh mấy chữ cuối cùng, Thẩm Dư chút bất lực, chỉ đành đáp : “Ngày mai gặp!”

 

Thẩm Dư đưa hai cháu về nhà, đón Tiểu Khang Khang và Tiểu Thư Thư về nhà.

 

Lúc , Thạch Tử Thần kìm thắc mắc trong lòng, hỏi cô, "Má, má và chú Lục..."

 

Thẩm Dư đợi hết, đưa tay che miệng , "Tử Thần, má và chú Lục quan hệ gì khác, chú chỉ thấy má một xoay xở kịp nên bụng đến giúp thôi, con đừng nghĩ ngợi linh tinh."

 

Giờ cô mới phát hiện, thằng cả nhà cô vẻ sớm trưởng thành!

 

Xem chú ý hơn đến sức khỏe tâm lý và vấn đề cảm xúc của thằng bé, kẻo lơ là một chút là nó nghĩ sai, nghĩ quá nhiều.

 

Nghe Thẩm Dư , Thạch Tử Thần mới trút gánh nặng trong lòng.

 

Thẩm Dư xoa đầu bé, nghiêm túc với nó: "Tử Thần, ba con mới mất lâu, má tạm thời sẽ nghĩ đến chuyện tình cảm. Cho dù thật sự nghĩ đến, má cũng nhất định sẽ hỏi ý kiến của các con , má mới cân nhắc, ?"

 

Thạch Tử Thần dùng sức gật đầu, ôm chầm lấy Thẩm Dư, vùi mặt lòng cô, nuốt xuống giọt nước mắt chực trào, khẽ một tiếng "Được ạ!"

 

Đứa trẻ , thật sự quá nhạy cảm !

 

Thẩm Dư chút xót xa ôm lấy bé, nhẹ nhàng vỗ về lưng nó, để nó thể cảm nhận rõ ràng rằng nó cần lo lắng, má ở bên cạnh, an ủi nó.

 

Tiểu Khang Khang và Tiểu Thư Thư thấy má ôm cả, tưởng Thẩm Dư và Thạch Tử Thần đang chơi nên cũng chạy tới.

 

Hai đứa nhỏ, mỗi đứa ôm một bên Thẩm Dư, nũng nịu gọi: "Má ơi, con cũng ôm..."

 

"Con cũng ôm..."

 

Thẩm Dư dang rộng vòng tay, ôm cả ba đứa trẻ lòng, lượt hôn từng đứa một.

 

Hôn xong, Thẩm Dư dịu dàng với chúng: "Thôi , lát nữa chơi tiếp nhé, giờ chúng chuẩn ăn cơm tối ."

 

"Dạ, ăn cơm ạ..."

 

Đợi cả bốn ăn tối xong, Thẩm Dư xem thằng cả bài tập xong, cho cả ba đứa tắm rửa, đó bảo chúng mau chóng lên giường ngủ.

 

Đợi đến khi các con đều ngủ say, Thẩm Dư mới gian nông trường, sắp xếp những món đồ sẽ bán ngày mai.

 

Xong xuôi việc, cô tuần tra một lượt nông trường của , mới mãn nguyện ngủ.

 

Ngày hôm .

 

Khi cả bốn nhà cô đang ăn sáng, Minh Duyên Niên đến tìm cô, lấy hai tấm ảnh thẻ để giấy thông hành qua Hồng Kông cho cô.

 

May mà nguyên chủ đây vẫn còn ảnh thẻ chụp, Thẩm Dư tìm , đưa hai tấm cho Minh Duyên Niên.

 

Minh Duyên Niên cầm lấy ảnh của cô, cất cẩn thận với Thẩm Dư: "Giấy thông hành chắc hai ngày nữa là xong, khi đó sẽ mang đến cho cô."

 

Thẩm Dư gật đầu, "Vâng, cảm ơn đồng chí Minh."

 

Sau đó, Minh Duyên Niên liền lễ phép cáo từ.

 

Thẩm Dư cũng kể chuyện ruột của cô vẫn còn sống và hiện đang sống ở Hồng Kông cho ba má và chị cả .

 

Cô cũng , thể vài ngày nữa cô sẽ Hồng Kông gặp , khi đó sẽ nhờ ba má chăm sóc bọn trẻ.

 

Ông Thạch và Lương Tam Muội, Thạch Sâm khi ruột của Thẩm Dư còn sống, đều từ tận đáy lòng mừng cho cô.

 

Lương Tam Muội cũng với Thẩm Dư: "Tiểu Dư, con cứ yên tâm Hồng Kông, đoàn tụ với má con cho thật . Bọn trẻ cứ để ở nhà, má sẽ chăm sóc chúng thật chu đáo."

 

PS: Hôm nay truyện lên kệ và gói cước nha, thành viên tháng thể miễn phí. Cảm ơn quý độc giả luôn ủng hộ và yêu mến, yêu , moah moah~

 

 

Loading...