Trọng Sinh Năm 80 Có Không Gian Tích Trữ Trăm Tỷ, Mang Con Nắm Thắng - Chương 131:-: Không Thể Nuôi Ra Kẻ Phá Gia ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 06:59:57
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Xuân Hồng, vẫn một bên Thạch Sâm và Thẩm Dư chuyện, đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, nhịn rùng một cái.
Sao tự nhiên cảm thấy lạnh thế nhỉ?
Lẽ nào tối qua ngủ, cô lạnh ?
Tô Xuân Hồng ngờ , chính cách đối nhân xử thế của khiến Thẩm Dư cảm thấy cô lắm.
Thẩm Dư chuyện chính xong với Thạch Sâm thì rời .
Cô cũng nhà máy nữa, lái xe thẳng về nhà.
Ngày mai là lễ động thổ nhà máy ở Dương Thành, cô công tác Dương Thành, hôm nay về nhà sớm một chút, ở bên các con thật .
Trước khi về đến nhà, cô lấy từ kho nông trường một con tôm hùm lớn, một con cua hoàng đế, một con cá diêu hồng đen nặng hai mươi cân, cùng một ít rau củ quả, chuẩn về nhà một bữa đại tiệc cho họ ăn.
Cô đột nhiên nhớ , những món ăn ngon đóng gói từ nhà hàng ở Dương Thành đây vẫn còn để trong kho nông trường, đến lúc đó sẽ lấy cùng lúc, cho họ nếm thử.
Cuối cùng, cô lấy một ít trái cây và điểm tâm đặt sẵn, lát nữa sẽ mang về nhà cho các con ăn.
Thẩm Dư về đến nhà khi đến năm giờ chiều.
Mấy đứa trẻ vẫn đang học tiếng Anh với cô giáo Trình Lâm trong phòng khách, Thẩm Dư vốn dĩ phiền chúng.
mấy đứa trẻ thấy tiếng xe bên ngoài phòng khách, đoán là Thẩm Dư về, tâm trí cũng bay bổng, còn tập trung giảng nữa.
Tiểu Thư Thư, đứa bé nhỏ tuổi nhất, kiềm chế bản , vui vẻ bật dậy, liền chạy ngoài: “Mẹ về , con tìm …”
Có cô bé dậy , Khang Khang, đứa thứ hai, cũng theo, "Con cũng tìm má..."
Ba đứa cháu lớn và Thạch Tử Thần thì lớn hơn, chúng vốn cũng dậy chạy xem, nhưng thấy sắc mặt cô giáo Trình Lâm vui, chúng xuống.
Thẩm Dư thấy hai nhóc con chạy , liền vội vàng trách mắng: "Khang Khang, Tiểu Thư, các con vẫn đang học mà, cô giáo còn bảo tan học, chạy đây?"
Tiểu Khang Khang và Tiểu Thư Thư thấy má mắng , nụ khuôn mặt nhỏ nhắn cũng vụt tắt.
Tiểu Thư Thư bĩu môi, nước mắt tức thì rơi xuống như những hạt ngọc đứt dây, ào ào tuôn chảy.
Cô bé òa lên, chỉ lặng lẽ rơi lệ.
Dáng vẻ đáng thương như càng khiến Thẩm Dư thêm đau lòng, cô vội vàng bước tới ôm lấy con.
Thẩm Dư dỗ dành con: "Thôi , má tha thứ cho các con, tự ý chạy ngoài lúc đang học, ?"
Tiểu Thư Thư ngậm nước mắt, gật đầu, "Con ..."
Thẩm Dư Tiểu Khang Khang.
Tiểu Khang Khang cũng gật đầu, "Má ơi, con ."
Thẩm Dư với chúng: "Các con cứ thế đột nhiên chạy ngoài như , cũng tôn trọng cô giáo Trình Lâm, lát nữa nhớ xin cô giáo Trình Lâm, ?"
Hai đứa trẻ ngoan ngoãn đáp: "Biết ạ."
Thẩm Dư xoa đầu chúng, "Giỏi lắm! Thế mới là những đứa con ngoan của má chứ."
Mèo Dịch Truyện
Trình Lâm thấy Thẩm Dư trở về, cô cũng thể tiếp tục dạy, đành với Thạch Tử Thần và ba họ của bé: "Vậy thì tiết học hôm nay đến đây thôi, tối nay các con ôn tập bài học, chúng ngày mai gặp , tan học!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-nam-80-co-khong-gian-tich-tru-tram-ty-mang-con-nam-thang/chuong-131-khong-the-nuoi-ra-ke-pha-gia.html.]
Bốn bé đồng loạt dậy, cúi chào cô giáo Trình Lâm, "Cảm ơn cô ạ! Chào cô!"
Thẩm Dư cô giáo Trình Lâm tan học, cũng dắt hai đứa trẻ , áy náy với Trình Lâm: "Cô Trình, thật sự xin ! Hôm nay về sớm một chút, phiền các cô trò lên lớp , sẽ thế nữa."
Trình Lâm vội vàng : "Không , các con thỉnh thoảng thư giãn một chút cũng , cô bận rộn như , thể dành thời gian ở bên chúng cũng dễ dàng gì, thỉnh thoảng một , ."
Thẩm Dư với cô: "Vừa Khang Khang và Thư Thư tự ý rời vị trí, dạy dỗ chúng , cũng với chúng là sẽ , bây giờ để chúng xin cô, hy vọng cô thể tha thứ cho chúng !"
Trình Lâm chút kinh ngạc cách giáo d.ụ.c con của Thẩm Dư, cô cũng cảm thấy Thẩm Dư như đúng, liền khen Thẩm Dư: "Chủ tịch Thẩm, ngờ cô coi trọng việc giáo d.ụ.c con cái đến , ngưỡng mộ."
Thẩm Dư : "Đó là điều nên , cũng sợ sẽ nuôi những đứa phá gia chi tử, bao nhiêu gia sản cũng đủ chúng phá, thì thành quả phấn đấu của hai thế hệ chúng chẳng sẽ thành bong bóng ?"
Nói xong, Thẩm Dư liền bảo Khang Khang và Tiểu Thư Thư: "Khang Khang, Tiểu Thư Thư, nhanh xin cô Trình !"
Khang Khang và Tiểu Thư Thư cũng ngoan, đồng loạt cúi chào Trình Lâm, nghiêm túc xin cô, "Cô Trình, chúng con xin ! Chúng con sai ạ!"
Thẩm Dư hỏi chúng: "Các con sai ở ?"
Tiểu Thư Thư còn nhỏ, nhất thời nghĩ lời.
Vẫn là Tiểu Khang Khang lớn hơn một chút nhanh trí hơn, "Chúng con nên lúc giảng lời cô giáo, cứ thế chạy đón má ạ."
Thẩm Dư thấy khả năng diễn đạt của đứa con trai thứ hai , bây giờ cũng , còn ngoan ngoãn xin cô giáo, liền bỏ qua cho nó.
Trình Lâm cũng với chúng: "Được , cô sẽ tha thứ cho các con, như nữa, nếu ngoài, nhất định với cô, cô đồng ý mới ngoài, ?"
Tiểu Khang Khang và Tiểu Thư Thư đồng thanh đáp: "Chúng con ạ, cô giáo, chúng con sẽ thế nữa."
Thẩm Dư mời Trình Lâm: "Cô Trình, tối nay sẽ một bữa đại tiệc, cô ở , cùng ăn tối với chúng nhé!"
Trình Lâm chút ngại ngùng, "Không cần , về nhà ăn ở căng tin là , Chủ tịch Thẩm, về đây."
Trình Lâm xong, cầm túi xách lên thẳng ngoài, dường như sợ Thẩm Dư sẽ giữ cô .
Thẩm Dư cũng miễn cưỡng cô, tiễn cô cửa, "Cô Trình, cô thong thả nhé, đường chú ý an ."
Trình Lâm vẫy tay với cô và lũ trẻ đang , " , cảm ơn Chủ tịch Thẩm. Các con, ngày mai gặp !"
Lũ trẻ cũng đáp cô, "Chào cô Trình, ngày mai gặp !"
Thấy Trình Lâm xa , Thẩm Dư mới với Thạch Tử Hạo và các cháu: "Hôm nay má đại tiệc cho các con ăn, Tử Hạo, Tử Hiên, Tử Vinh, Thần Thần, mấy đứa lớn đây giúp má chuyển đồ bếp."
Hai bảo vệ đang luân phiên trực cũng vội vàng chạy đến, cùng giúp chuyển đồ.
Thạch Tử Hạo và các cháu thấy con tôm hùm Alaska và cua hoàng đế vẫn còn nhảy tanh tách trong thùng, đều chút kinh ngạc.
"Oa, tôm lớn quá!"
"Con cua mà to thế?"
Đứa cháu thứ ba Thạch Tử Vinh đưa tay bắt cua hoàng đế, Thẩm Dư vội vàng nắm lấy tay nó, "Thằng nhóc con đừng động lung tung, càng cua hoàng đế lợi hại lắm đấy, nếu con nó kẹp, cũng kịp ."
Nghe Thẩm Dư , Thạch Tử Vinh cũng sợ hãi rụt tay , "Vậy con chạm nó nữa, dám dọa con, lát nữa con sẽ ăn nó thêm mấy miếng thịt, hì hì..."
Sau khi chuyển hết đồ xe xuống, Thẩm Dư bảo lũ trẻ gọi ông nội và bà nội, bảo họ tối nay qua đây ăn cơm.