Trọng Sinh Năm 80 Có Không Gian Tích Trữ Trăm Tỷ, Mang Con Nắm Thắng - Chương 129:- Hy vọng anh nói được làm được! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 06:59:55
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiệu quả của nước ép thần lực, vô cùng kinh ngạc!
Lục Duy Tranh nhanh cảm nhận , bộ kinh mạch của dường như một luồng sức mạnh vô hình nhưng cực kỳ cường đại cải tạo.
Chờ đến khi luồng sức mạnh cường đại rút , Lục Duy Tranh cảm nhận sự khác biệt của bản .
Để kiểm chứng thực lực của , Lục Duy Tranh quanh, cuối cùng cầm lấy nắp cốc gốm sứ đặt tủ đầu giường, dùng sức bóp!
Chiếc nắp cốc gốm sứ vốn cứng rắn vô cùng, lập tức biến thành một đống vụn nát trong tay .
Lục Duy Tranh chút chấn động bàn tay , sức lực hiện tại của , lớn đến thế ?
Anh chút dám tin, chỉ một chai nước ép kỳ trân trông vẻ chẳng gì đặc biệt như , thể khiến trong nháy mắt lột xác thành một lực sĩ siêu mạnh mẽ!
Lục Duy Tranh đầy vẻ kích động về phía Thẩm Dư, “Tiểu Dư, chai nước ép kỳ trân lợi hại quá! Cảm ơn em tin tưởng như , nguyện ý tặng cho thứ như thế để uống.”
Thẩm Dư vẻ mặt nghiêm túc đáp , “Chai nước ép thần lực , quả thật thần kỳ, cho nên ý định cho nó thị trường, cũng giữ kín miệng, đừng tiết lộ chuyện ngoài, ?”
Lục Duy Tranh cũng nghiêm túc đáp cô, “ , em thế nào, sẽ thế đó, em yên tâm !”
Thẩm Dư lúc mới mỉm , “Anh uống hai chai nước ép, bây giờ còn ăn gì nữa ?”
Lục Duy Tranh trực tiếp gật đầu, “Ăn , cảm thấy bây giờ đói đến mức thể ăn hết một con trâu.”
Thẩm Dư nghĩ một lát, liền hiểu , “Chắc là cơ thể cải tạo, cần bổ sung năng lượng, khẩu vị của thể cũng sẽ lớn hơn nhiều. Nếu cần đồ ăn, cứ tìm , đồ ăn bên , sẽ ngon hơn bên ngoài.”
Lục Duy Tranh hiện tại coi là của cô, cô , cũng khách khí với cô, nheo mắt : “Được, đến lúc đó sẽ tìm em. Lương của phát , ngoài khoản tiền chi tiêu bình thường, tất cả những thứ khác sẽ giao hết cho em, coi như là tiền ăn uống cho em.”
Thẩm Dư liếc một cái, “Thôi , chút lương còm của , cứ giữ mà dùng, thèm . Anh ăn chút đồ đó, vẫn nuôi nổi.”
Bây giờ phiếu tem vẫn hủy bỏ, những công chức nhà nước như Lục Duy Tranh họ, bình thường vẫn dựa các loại phiếu do đơn vị phát để lĩnh lương thực, nhu yếu phẩm, v.v…
Mặc dù bên ngoài nhiều thương nhân tư nhân bán hàng, nhưng thực phẩm do gian nông trại của Thẩm Dư sản xuất, tuyệt đối là hàng mà bên ngoài thể mua .
Giống như quán của Thẩm Dư, tại việc kinh doanh đến ?
Ngoài việc cửa hàng của cô trang trí cao cấp, thái độ phục vụ của nhân viên , điểm mấu chốt nhất chính là chất lượng món ăn của quán , tất cả đều là hàng đầu!
Khách hàng đến quán , tùy tiện chọn một món ăn để mua và thưởng thức, sẽ bao giờ thất vọng, họ đều sẽ chinh phục bởi những món ngon của quán .
Khoảng thời gian ngày nào cũng ăn món ngon của quán , ăn thế nào cũng thấy ngán.
Lục Duy Tranh bây giờ còn lo lắng, đợi khi về ký túc xá tĩnh dưỡng, còn món ngon của quán nữa, cái miệng chiều chuộng của trong thời gian , liệu còn ăn quen những món cơm canh nhạt nhẽo vô vị của căng tin đồn cảnh sát nữa ?
Lúc Lục Duy Tranh Thẩm Dư cần tiền của , còn nguyện ý chủ động nuôi , Lục Duy Tranh mừng đến nỗi miệng khép .
Anh vẻ mặt lấy lòng Thẩm Dư : “Tiểu Dư, sẽ nhờ em nuôi nấng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-nam-80-co-khong-gian-tich-tru-tram-ty-mang-con-nam-thang/chuong-129-hy-vong-anh-noi-duoc-lam-duoc.html.]
Sau đó, vẻ mặt nghiêm túc với cô: “Tiểu Dư, về kiếm tiền, chắc chắn thể nào so sánh với em, nhưng sẽ mang về thật nhiều vinh dự cho em, sẽ cố gắng thăng chức, nỗ lực trở thành chỗ dựa vững chắc của em, trở thành một bức tường thành an chắn mặt em…”
Thẩm Dư cảm nhận sự kiên trì và niềm tin khao khát thành công sâu sắc trong lòng .
Với tính cách sợ nguy hiểm, đối mặt khó khăn, vượt lên của , lập nhiều công, chỉ thể ngày ngày xông pha tuyến đầu, phục vụ nhân dân.
Thẩm Dư vội vàng dặn dò , “Anh ơn cẩn thận chút, đừng ngày nào cũng xông pha lên . Lần nhập viện, nếu nước ép kỳ trân giúp hồi phục, nghĩ thể khỏe dễ dàng như ? Anh nghĩ sẽ để di chứng gì ?”
“So với việc lập công và thăng chức, điều thấy hơn cả, là thể sống bình an, khỏe mạnh, cũng thể cùng và các con già , đây mới là điều mong nhất, hiểu ?”
Lục Duy Tranh hì hì : “Hiểu , hiểu , đảm bảo sẽ chú ý an , tuyệt đối mạo hiểm, nhất định thể bình an, khỏe mạnh cùng em và các con già .”
Thẩm Dư một cái, “Hy vọng !”
Lục Duy Tranh kiên quyết gật đầu, “ sẽ !”
Thẩm Dư mở hộp cơm, đặt mặt , “Mau ăn ! Không ăn là nguội hết đấy.”
Lục Duy Tranh hỏi cô, “Em ăn ?”
Thẩm Dư đáp , “Vừa nãy ở quán ăn một chút , bây giờ đói, ăn !”
Lục Duy Tranh lúc mới bắt đầu ăn cơm.
Anh ăn nhanh, Thẩm Dư nhịn nhắc nhở : “Anh ăn chậm một chút, coi chừng đau dày, ở đây ai giành với .”
Lục Duy Tranh mỉm với cô: “Thói quen .”
những động tác ăn uống tiếp theo của vẫn chậm .
Đợi ăn hết bộ cơm, thức ăn và điểm tâm trong ba hộp cơm lớn, dường như vẫn no như , vẫn thể ăn thêm chút nữa, dán mắt phần trái cây và điểm tâm Thẩm Dư mang tới.
Mèo Dịch Truyện
Thẩm Dư thấy vẻ mặt , liền vẫn no, đưa cho một hộp bánh đậu đỏ: “Anh ăn cái , rửa trái cây cho .”
Lục Duy Tranh hưởng thụ sự chăm sóc của cô, cũng chân thành : “Cảm ơn Tiểu Dư nhi.”
Đợi khi bình phục, sẽ từ từ báo đáp cô !
Thẩm Dư xách cả túi cherry đến chỗ vòi nước để rửa.
Khi cô đang rửa cherry, một chị trung niên đang rửa bát thấy những quả cherry to tròn, liền tò mò hỏi cô: “Cô bé, đây là trái cây gì ? Sao từng thấy bao giờ?”
Thẩm Dư thấy chị trông vẻ hiền lành, bèn đáp: “Chị ơi, loại trái cây tên là cherry, thực nó là một giống đào cải tạo, ăn thể bổ máu, còn thể bổ tỳ ích thận, tăng cường khẩu vị nữa. Em mua một ít về cho bạn ăn.”
Chị trung niên ngạc nhiên : “Loại trái cây nhiều công dụng thế , cô mua ở ? cũng mua một ít cho con gái ăn, con bé thiếu máu, ăn cái bổ sung cũng .”
Thẩm Dư ái ngại : “Em cũng ở đây giờ bán nữa? Số trái cây của em là mang từ Hồng Kông về.”
Chị trung niên thất vọng: “À? Cô mang từ Hồng Kông về ? cũng ở Hồng Kông, họ chịu giúp chúng mang về một ít cherry ?”