Trọng Sinh Năm 80 Có Không Gian Tích Trữ Trăm Tỷ, Mang Con Nắm Thắng - Chương 114:- Anh chọn tin tưởng Tiểu Dư -
Cập nhật lúc: 2025-10-12 06:59:40
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Dư sững , đó đáp , "Nếu ở ký túc xá, thật sự tiện đến thăm nữa."
Lục Duy Tranh cô , lập tức bảo: "Vậy thì vẫn xuất viện nữa, cứ tiếp tục ở cho đến khi tháo bột."
Thẩm Dư , "Vậy cứ ở đây thêm mấy ngày , coi như cho nghỉ phép, nghỉ ngơi thật . Mấy ngày nay, bên quán nhà đúng giờ mang cơm cho ?"
Lục Duy Tranh đáp cô, "Có chứ, mỗi ngày ba bữa đều mang đến, ăn ngon, cơm canh, còn món hầm nữa, đôi khi là cả Thạch mang đến, đôi khi là Tiểu Đổng của quán mang đến."
Thẩm Dư lúc mới yên tâm, "Có đưa là , ăn gì thì cũng thể với họ, bảo bên đó xong mang đến cho ăn."
Lục Duy Tranh : "Bây giờ , đồ ăn ở quán đều ngon, cũng kén ăn, về cơ bản thì những món cơm canh mang đến đều là món thích ăn, em cần lo ăn ngon, ăn no , chỉ là một ở đây khá nhàm chán thôi."
Thẩm Dư cũng hiểu tâm trạng của , vốn dĩ bận rộn ngừng, một khi dừng , chắc chắn sẽ cảm thấy nhàm chán và trống rỗng.
bây giờ thế , cô cũng chỉ thể an ủi , "Anh đang thương, chuyện cũng cách nào khác, việc gì thì cứ nghỉ ngơi nhiều, thấy nhàm chán thì tiểu thuyết, còn sách gì khác ? tìm cho ."
Lục Duy Tranh nghĩ ngợi : "Có thể giúp tìm một ít báo chí, tạp chí thời sự trong thời gian đến đây , xem."
Thẩm Dư gật đầu, "Được, về sẽ tìm cho ."
Công ty của họ cũng đặt mua các loại báo chí cấp quốc gia, và các loại báo chính trong phạm vi tỉnh, cũng là để kịp thời nắm bắt xu hướng chủ đạo của chính sách phát triển từ tin tức truyền thông, tránh sai đường.
Mặc dù cô lợi thế trọng sinh tiên tri, nhưng đôi khi, chi tiết cũng thể quyết định sự thành bại của một việc.
Thẩm Dư cũng dám lơ là, những cái bẫy thể tránh , chắc chắn cố gắng tránh hết mức.
Thẩm Dư trò chuyện với Lục Duy Tranh một lúc, thì Đổng Quân của quán đến mang bữa tối cho Lục Duy Tranh.
Đổng Quân cũng là lính xuất ngũ, dáng vẻ khá điển trai, mang theo khí chất đàn ông từng trải của lính, khi mặc bộ đồng phục áo sơ mi trắng quần tây đen của quán, toát lên "mùi vị" của nam chính thập niên.
Còn vài lính xuất ngũ khác việc ở quán, đều là những trai điển trai do Thẩm Dư đặc biệt tuyển chọn.
Đổng Quân gõ cửa bước , thấy Thẩm Dư cũng ở đó, chút bất ngờ, đó cung kính chào cô, "Chào Giám đốc Thẩm! Cô cũng đến thăm Sở trưởng Lục ?"
Thẩm Dư gật đầu, " , hôm nay thời gian rảnh, nên đến thăm Sở trưởng Lục. Mấy ngày nay bên quán ăn ?"
Đổng Quân đáp: "Trà quán ngày nào cũng đông khách như , thứ đều bình thường, cô cần lo lắng ."
Thẩm Dư cũng đáp , "Có nhiều thuộc hạ tài giỏi như các ở đó, yên tâm."
Sau đó cô với Đổng Quân: "Tiểu Đổng, bây giờ quán đang lúc đông khách, cứ về việc. Hộp cơm lát nữa sẽ mang về quán, tiện thể cũng sang đó xem ."
Đổng Quân cung kính đáp: "Vâng ạ, xin phép về . Sở trưởng Lục, cứ từ từ ăn nhé, đây."
Lục Duy Tranh cũng với : "Tiểu Đổng, vất vả cho , cảm ơn nhé!"
Đổng Quân đáp : "Sở trưởng Lục đừng khách sáo, là chuyện nên mà."
Nói xong, vẫy tay chào Lục Duy Tranh và Thẩm Dư, nhanh chóng khỏi cửa.
Quan hệ giữa Sở trưởng Lục và Giám đốc Thẩm quả nhiên như mấy em !
Giám đốc Thẩm thể chính là bà Lục tương lai.
Đổng Quân đạp xe đạp, nhanh về đến quán.
Thạch Sâm thấy Đổng Quân về nhanh như , mang theo hộp cơm về, thuận miệng hỏi: "Tiểu Đổng, về nhanh thế? Hộp cơm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-nam-80-co-khong-gian-tich-tru-tram-ty-mang-con-nam-thang/chuong-114-anh-chon-tin-tuong-tieu-du.html.]
Đổng Quân đáp: "Lúc đến thì Giám đốc Thẩm cũng ở đó, cô cũng đến thăm Sở trưởng Lục , Giám đốc Thẩm bảo về việc, tiện thể ghé qua quán xem ."
Thạch Sâm Thẩm Dư đến thăm Lục Duy Tranh, tim chợt đập mạnh.
Anh cố gắng vẻ , mỉm với Đổng Quân, "Ồ, , với , lát nữa Giám đốc Thẩm sẽ đến, hãy cảnh giác một chút, đừng để xảy sai sót gì."
Đổng Quân gật đầu, "Vâng, với họ ngay đây."
Thạch Sâm hiện là quản lý cửa hàng trưởng của quán, lời của , những quyền đương nhiên theo.
Các nhân viên khác Giám đốc Thẩm lát nữa sẽ đến, ai nấy cũng vội vàng dốc hết mười hai phần tinh thần, việc nghiêm túc, dám lơ là.
Bốn mươi phút , Thẩm Dư lái xe đến quán, thứ cô thấy là cảnh tượng quán đều một màu phồn vinh, hưng thịnh.
Lúc cô đến, trời gần sáu giờ tối.
Khách của quán vẫn còn đông, đều bận rộn ngớt.
Nhân viên thấy Thẩm Dư đến, cũng chỉ tranh thủ lúc bận rộn chào cô một tiếng, tiếp tục công việc của .
Thẩm Dư thấy nhân viên vì sự mặt của cô mà bỏ bê khách hàng, ngược còn lấy vui mừng.
Cô kiểm tra một vòng, trò chuyện vài câu với cả Thạch Sâm và chị dâu Tô Xuân Hồng, xác nhận bên chuyện gì, cô mới từ biệt họ về nhà.
Thạch Sâm cũng từng với Tô Xuân Hồng về việc nghi ngờ Lục Duy Tranh và Thẩm Dư, giờ thì càng dám , sợ chuyện là hiểu lầm, sợ chuyện là thật, trong lòng mâu thuẫn.
Mèo Dịch Truyện
Bởi vì Sở trưởng Lục và Tiểu Dư đều thừa nhận họ đang yêu đương, thì cứ coi chuyện là hiểu lầm, chọn tin tưởng Sở trưởng Lục và Tiểu Dư.
Thẩm Dư lái xe về đến nhà, ba đứa trẻ thấy âm thanh xe liền vui vẻ chạy chào đón cô.
"A Ma, về ..."
Thẩm Dư xoa đầu bọn chúng, "Ừm, A Ma về , các con mau rửa tay, chuẩn ăn cơm!"
Bọn trẻ vui vẻ đáp: "Vâng ạ! Chúng con rửa tay đây."
Thẩm Dư xách từ trong xe một túi lớn trái cây, và mấy hộp cơm lớn chuẩn sẵn.
Hai vệ sĩ đang trực ban vội vàng tiến lên giúp đỡ, mang trái cây và thức ăn đặt lên bàn trong nhà.
Thẩm Dư hỏi hai họ, "Tiểu Lạc, Tiểu Thôi, hai ăn cơm ?"
Lạc Vũ và Thôi Hướng Tiền đồng thanh đáp: "Chúng ăn ạ."
Thẩm Dư với họ: "Vậy lát nữa chúng ăn cơm, các ăn chút trái cây nhé."
Lạc Vũ và Thôi Hướng Tiền vội vàng xua tay, "Không cần ạ."
Thẩm Dư bày biện cơm canh xong, lấy một đĩa trái cây, rửa một đĩa đầy đủ các loại trái cây như cherry, cà chua bi, dâu tây.
Cô đặt đĩa trái cây mặt Lạc Vũ và Thôi Hướng Tiền, với họ: "Tiểu Lạc, Tiểu Thôi, đĩa trái cây là để cho hai ăn, ăn hết, để thừa nhé, đây là mệnh lệnh."
"Rõ!"
Lạc Vũ và Thôi Hướng Tiền thấy chị Thẩm Dư rửa trái cây sạch sẽ, còn tự tay đưa đến mặt và lệnh cho họ, lúc mới ngượng ngùng nhận lấy, nhưng trong lòng vô cùng cảm động.