Hứa Lê tới, xác nhận đây là một thành viên của đội Sói Sắt.
"Trương Hưng ?"
Tiếng Hứa Lê đột nhiên vang lên rõ ràng khiến đàn ông giật , cúi đầu, thấy động tác đầu tiên của Hứa Lê là dập tắt điếu thuốc, đó lau mặt: "Tiểu Lê? Sao em đến đây?"
"Đưa em tìm Trương Hưng." Hứa Lê .
Người đàn ông bất lực: "Ngoan, đừng loạn ở đây, về , lát nữa chúng sẽ đến thăm em."
Hứa Lê ngẩng đầu , khuôn mặt bánh bao đầy vẻ nghiêm túc: "Em xem Trương Hưng, em thuốc."
Người đàn ông coi trọng lời của đứa trẻ năm tuổi, chỉ thấy Hứa Lê kiên quyết xem đội trưởng Trương, nghĩ đến việc đội trưởng Trương đặc biệt yêu thương Hứa Lê, thở dài: "Được, đưa em ."
Nói là tòa nhà y tế nhưng thực bên trong tòa nhà 3 nhiều thuốc và dụng cụ, họ mang theo một phần, thu thập một phần trong thành phố nhưng vẫn thể so sánh với điều kiện trong bệnh viện.
Lúc đội trưởng Trương đang trong phòng ngủ phụ bên trái tầng hai, mấy bác sĩ quân y mặc áo blouse trắng vây quanh , mày đều nhíu chặt, trông vẻ thấy chuyện cức thủ.
Còn những khác đều hoặc trong phòng khách, từng một đều cau mày, để ý đến vết thương .
Thậm chí khi Hứa Lê lên, họ cũng để ý.
"Vị trí mảnh sắt quá nguy hiểm, bên trong móc ngược , ai thể đảm bảo rằng khi rút sẽ gây tổn thương thứ cấp?"
" nếu rút thì thể cầm máu, cũng chống đỡ bao lâu!"
"Chúng còn xem xét đến việc mảnh sắt gỉ, thể uốn ván..."
Tiếng cãi vã từ bên trong truyền , Hứa Lê đến bên cửa bên trong, ánh mắt tối sầm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-mat-the-nu-phu-dien-cuong-tru-hang-hoa-lam-nhiem-vu-de-sinh-ton/chuong-42-a.html.]
Ánh mắt Hứa Lê vặn xuyên qua khe hở giữa hai bác sĩ, thể thấy một mảnh sắt vết gỉ rõ ràng cắm n.g.ự.c đội trưởng Trương.
là một vị trí nguy hiểm.
Hơn nữa Hứa Lê thể cảm nhận , mảnh sắt đó thực sự móc ngược.
Nếu rút mảnh sắt , đến việc mang theo một miếng thịt, thể còn cắt đứt động mạch tĩnh mạch.
Với điều kiện ở đây, nếu cắt đứt tĩnh mạch, mạng sống của đội trưởng Trương lẽ sẽ mất ở đây.
nếu rút , mạng sống của đội trưởng Trương cũng sẽ mất ở đây.
Các bác sĩ bên trong càng cãi càng gấp, thở của đội trưởng Trương cũng ngày càng yếu, Hứa Lê quan tâm đến những thứ khác, tiên lấy ba lô xuống, đó lấy một lọ thuốc bột.
Lọ thuốc trông giống như một chiếc bình thủy tinh bụng bầu, bụng to bằng nắm tay Hứa Lê, bên trong đựng đầy bột màu đỏ, miệng lọ nút bằng nút gỗ.
" đề nghị rút mảnh sắt ngay lập tức, nếu rút mảnh sắt , đội trưởng Trương nhiều nhất chỉ thể chống đỡ thêm năm phút nữa, bằng đánh cược một ."
Có đề nghị.
Hứa Lê ném ba lô xuống đất, lính hút thuốc với những khác về tình hình của Hứa Lê, tới kéo Hứa Lê: "Tiểu Lê, em đợi cùng chúng ."
Hứa Lê tránh tay .
Cô giơ lọ thuốc trong tay: "Đây là thuốc cầm máu, hữu dụng, thể dùng cho Trương Hưng."
Người lính lọ thuốc trong tay Hứa Lê, bất lực: "Các bác sĩ chuẩn thuốc ... Tiểu Lê!"