Trọng Sinh Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Trữ Hàng Hóa Làm Nhiệm Vụ Để Sinh Tồn! - Chương 37: A

Cập nhật lúc: 2025-08-16 10:04:48
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" , lát nữa sẽ đưa em , đừng sợ." Trương Hưng giải thích nhiều.

Hứa Lê khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ khi điểm cứu hộ mới thành lập, tòa nhà 7 vẫn là nơi đóng quân của quân đội?

Chẳng lẽ căn cứ phái thêm đến nên tòa nhà 7 phân cho các lính?

Trương Hưng chỉ thể ở một giờ là thật sự chỉ một giờ, một giờ , khi , đặc biệt gọi lính tuần tra bên cạnh, chỉ Hứa Lê bảo họ chăm sóc cô một chút, đó dặn Hứa Lê chạy lung tung, mới yên tâm rời .

"Này? Cô bé, là bố cháu ? Bố cháu nghề gì? Ông thể trực tiếp đưa cháu trong ?" Khi các lính vây quanh Hứa Lê, đúng là mấy dám đến bắt chuyện nhưng khi các lính , kìm sự tò mò của .

Hứa Lê liếc bà cô đang bắt chuyện với , những xung quanh đều đang háo hức cô trả lời, cô mở miệng: "Á, á?"

Bà cô cứng mặt: "Cô bé, cháu ?"

"Á?"

Khuôn mặt bầu bĩnh của cô bé đặc biệt trắng trẻo, đôi mắt ngây thơ và trong veo, đó Hứa Lê và Trương Hưng chuyện cũng nhỏ, họ căn bản thấy giọng của Hứa Lê, bây giờ mới thực sự cho rằng Hứa Lê là câm.

Bà cô vẫn từ bỏ: "Nếu đúng thì gật đầu ?"

Hứa Lê vẫn với vẻ mặt ngây thơ, gật đầu cũng lắc đầu.

"Không là đứa ngốc chứ?" Bà cô lẩm bẩm, hài lòng nhưng cũng dám ép hỏi quá đáng, dù khi Trương Hưng còn cố ý dẫn Hứa Lê đến chỗ những lính tuần tra, họ cũng thấy, hơn nữa bà tiến gần như , lính bên cạnh chằm chằm bà và Hứa Lê .

Thấy lui về, Hứa Lê vui vẻ nhàn hạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-mat-the-nu-phu-dien-cuong-tru-hang-hoa-lam-nhiem-vu-de-sinh-ton/chuong-37-a.html.]

, mặc dù Trương Hưng bụng quá mức nhưng đối với cô mà thì đó thực sự là chuyện , giúp cô tiết kiệm ít phiền phức.

Đáng để cảm ơn.

Hứa Lê yên lặng đợi một giờ, đến khi thời gian cách ly trôi qua, một lính trẻ trông đến hai mươi tuổi tới, cúi mị mị cô: "Em gái nhỏ, em hết thời gian cách ly , đội trưởng Trương với em chứ? Anh đưa em đến tòa nhà 7."

"Cảm ơn." Giọng của Hứa Lê vẫn còn mang theo sữa.

Bà cô bên cạnh còn cách thời gian hết hạn cách ly hơn hai mươi phút liền thốt lên: "Cháu câm ?"

Hứa Lê căn bản chuyện với bà , loại thể ý định hại nhưng nếu là cố ý đợi đến khi Trương Hưng họ mới hỏi cô thì chắc chắn là thấy cô còn nhỏ tuổi nên moi móc thông tin từ cô.

Anh lính trẻ Hứa Lê, bà cô, về phía Hứa Lê: "Bác gái, bác đừng bậy, một cô bé ngoan ngoãn như thể là câm ?"

Bà cô: "Vừa cô bé giả vờ câm! Còn nhỏ tuổi mà thành thật!"

Anh lính trẻ cúi đầu Hứa Lê: "Em giả vờ câm ?"

Hứa Lê mặt đầy vẻ ngây thơ: "Em em là câm ."

Anh lính trẻ lập tức tin ngay.

Một đứa trẻ ngoan ngoãn như thể lừa ?

Anh cũng tranh cãi với bà cô, chỉ : "Chúng thôi, đưa em về xong còn nhiệm vụ."

Loading...