Hứa Lê ở trong phòng thí nghiệm hai tháng, tích trữ một lượng lớn thuốc trung hòa, đủ để thanh lọc hết tất cả đất đai, đó cuối cùng cũng khỏi phòng thí nghiệm.
"Thuốc trung hòa xong , xác thây ma còn thừa hơn nửa." Hứa Lê duỗi , đầu Hứa Vân Thâm: "Đi thôi, chúng về nghỉ ngơi mấy ngày , cứ ở phi thuyền mãi, quen."
"Được."
Mặc dù hai tháng trôi qua nhưng bên ngoài vẫn lạnh.
Chỉ là còn cực lạnh âm sáu bảy mươi độ như nhưng vẫn còn âm ba bốn mươi độ.
trong căn cứ lớp bảo vệ, khi điều chỉnh nhiệt độ một chút thì duy trì ở mức âm hai mươi độ.
Hứa Lê mặc quân phục, vốn lạnh, Hứa Vân Thâm cũng mặc quân phục, bên cạnh Hứa Lê, Hứa Lê giẫm chân lớp tuyết mỏng.
Trong căn cứ quét tuyết nhưng lúc tuyết rơi, mặt đất một lớp mỏng kịp quét, Hứa Lê giẫm mấy dấu chân, những sống sót qua xung quanh, mặt mày tươi , tràn đầy sức sống, nghiêng đầu chớp mắt với Hứa Vân Thâm: "Anh thấy, lúc thích hợp để một chuyện ?"
Một giờ .
Hứa Lê và Hứa Vân Thâm trở về biệt thự, bàn bày một nồi lẩu uyên ương, nước lẩu sôi, sủi tăm nhỏ, tỏa mùi thơm.
Còn chỗ trống bàn thì bày đủ các loại thịt thái mỏng và đồ ăn kèm.
Hứa Lê thả mấy miếng thịt bò thì thấy tiếng chuông cửa.
"Anh mở cửa." Hứa Vân Thâm dậy.
Cửa mở, Hứa Lê thấy giọng to như chuông của Tần Ninh: "Anh Hứa, chị Lê, em là đó thấy hai phố mà, hai cuối cùng cũng về , hơn hai tháng ! Ồ, hai đang gì ? Thơm quá."
Hứa Lê ngờ là họ lặng lẽ trở về, mà còn Tần Ninh bắt gặp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-mat-the-nu-phu-dien-cuong-tru-hang-hoa-lam-nhiem-vu-de-sinh-ton/chuong-344-a.html.]
đến , Hứa Lê liền chào hỏi một tiếng.
"Ăn lẩu, ăn cùng ?"
Tần Ninh nuốt nước miếng, để ý đến ánh mắt mấy chào đón của Hứa Vân Thâm, vui mừng: "Được ! Chị Lê, chị , mấy tháng chị ở đây, chúng em lâu lắm ăn đại tiệc, vẫn là theo chị Lê mới !"
Hứa Vân Thâm hít một thật sâu, chút bất lực.
Hứa Lê tủm tỉm: "Được, hẳn là cả đội đều ở đây chứ? , xem đội chín ở đây , xem Mộ Thanh ở đây , cũng lâu gặp, nếu đều ở đây thì đều đến ăn , đông cũng vui."
"Được ạ!"
Tần Ninh nhanh chóng chạy , Hứa Lê ngạc nhiên: "... Không là điện thoại ?"
Họ hẳn là chia điện thoại chứ?
Hứa Vân Thâm về: "Em ăn lót ."
"Anh cũng ăn một chút ." Hứa Lê buồn : "Anh thích ăn chung nồi với họ, lát nữa chúng mở một nồi riêng, để họ đến náo nhiệt thôi, lúc đồ bên em khá nhiều."
Sự thất vọng nhỏ của Hứa Vân Thâm lập tức biến mất, đáy mắt hiện lên ý .
Xem , Hứa Lê vẫn quan tâm hơn.
Nói là ăn lót nhưng thực Hứa Lê và Hứa Vân Thâm đều ăn, hai vặn nhỏ lửa, đó Hứa Lê lấy bàn ghế và nồi lẩu lớn từ trong gian .
Cô cũng sẽ bao nhiêu đến nhưng cứ chuẩn .
Sự thật chứng minh cô chuẩn sai, vì đội một, đội chín và cả Mộ Thanh đều đến.