Hứa Vân Thâm đúng là nãy nghĩ đến vấn đề tuổi tác của Hứa Lê, mặc dù để Hứa Lê rời khỏi tầm mắt của lắm nhưng Hứa Lê kiên trì, cũng ngoan ngoãn .
Đợi Hứa Lê xuống lầu, Hứa Vân Thâm rửa sạch trái cây và đặt bàn , thấy Hứa Lê xuống, liền với Hứa Lê: "Ăn chút gì ?"
"Được." Hứa Lê xuống, cô với Hứa Vân Thâm: "Hai ngày nữa lẽ em sẽ đến căn cứ khác."
"Anh ."
Trước đó Hứa Lê từng nhắc đến chuyện , hơn nữa lúc cô bàn bạc cũng tránh mặt Hứa Vân Thâm, ngẩng đầu Hứa Lê: "Em , ở phòng thí nghiệm, lúc thể chọn đến bên em, đúng ?"
"." Hứa Lê gật đầu.
Hứa Vân Thâm : "Cho nên em cần lo cho ."
Hứa Lê: "..."
Anh , em càng lo hơn .
Nếu đây Hứa Lê còn phát hiện thì bây giờ cô phát hiện , Hứa Vân Thâm dường như quá coi trọng cô .
, đúng là cô cứu Hứa Vân Thâm.
cô cũng cứu những khác mà!
Sao những khác thì , đến Hứa Vân Thâm thì phát sinh chút vấn đề thế ?
Hứa Lê xoa xoa giữa mày, cô cân nhắc : "Mặc dù chúng là đồng đội nhưng đừng coi trọng em quá, cuộc sống riêng của , yêu cầu của em đối với đồng đội chỉ là phản bội thôi, đừng tự tạo áp lực cho quá."
"Anh tự tạo áp lực cho ." Hứa Vân Thâm ngẩng đầu Hứa Lê, khẽ : "Nếu em, mạng của sớm còn , chỉ chăm sóc em thật thôi."
Hứa Lê : " điều đó nên ảnh hưởng đến cuộc sống của ."
"Anh thấy ảnh hưởng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-mat-the-nu-phu-dien-cuong-tru-hang-hoa-lam-nhiem-vu-de-sinh-ton/chuong-244-a.html.]
Đây là đầu tiên Hứa Vân Thâm cãi Hứa Lê, chứ chỉ gật đầu .
Hứa Lê khuyên nhủ: "Bản mới là quan trọng nhất."
Hứa Vân Thâm: "Em mới là quan trọng nhất."
Hứa Lê: "..."
Cô thế nào chăng nữa, Hứa Vân Thâm vẫn cố chấp, Hứa Lê hiếm khi thấy đau đầu.
Trước đây cô cũng đồng đội nhưng đồng đội của cô, tính cách đều khá cá tính, mặc dù tình cảm giữa nhưng ngay cả khi ở trong cùng một phòng cũng nhiều lời, họ là bạn sống c.h.ế.t nhưng quá coi trọng đối phương.
Họ tin rằng đối phương đủ lý trí và khả năng tự bảo vệ bản , thể sắp xếp việc của .
Còn kiểu như Hứa Vân Thâm, Hứa Lê thực sự từng thấy.
Nói thì... lúc khi bố cô còn sống, cũng vì cô ngủ mê một mà lo lắng sợ hãi đến mức treo cô lên !
Thấy đôi mày nhỏ của Hứa Lê nhíu , trong mắt Hứa Vân Thâm lóe lên một tia u ám.
Anh nhận rằng quá bốc đồng, kích thích bởi chuyện Hứa Lê hôn mê, thêm việc Hứa Lê dường như bài xích theo, nhận sự bài xích của Hứa Lê, kiềm chế cảm xúc của .
nên như .
Hứa Lê khác với những khác, chẳng từ lâu ?
Hơn nữa cho dù thích, cũng thừa nhận rằng, cách đối xử của Hứa Lê với như , mới là coi trọng nhất.
Chẳng vì thái độ của Hứa Lê đối với , mà mới càng thể rời mắt khỏi Hứa Lê ?
Từng ý nghĩ vụt qua, Hứa Vân Thâm cụp mắt, khẽ : "Xin , là quá cố chấp."