Nghe cô ăn no, Diệp Tĩnh Viễn còn tâm trạng buồn bã nữa, lập tức : "Được! Vậy mau trong, để em đói."
Thấy Diệp Tĩnh Viễn dần lấy bình tĩnh, Tống Lan mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô khóa cửa, kéo rèm kín , kiểm tra ngóc ngách trong phòng.
Sau khi chắc chắn thiết giám sát lén, Tống Lan mới cùng bước siêu thị tùy .
Cùng lúc đó, Diệp Kình Quốc, tạm biệt Diệp Tĩnh Viễn và Tống Lan, cũng đang chau mày, hỏi Phong Tiếu Vân: "Tiếu Vân, thấy , ánh mắt của đồng chí Diệp khi vẻ gì đó đúng? Cậu như thể gặp lâu ngày, chút quá kích động..."
Phong Tiếu Vân nhớ biểu cảm của Diệp Tĩnh Viễn khi gặp Diệp Kình Quốc, và đúng là điều gì đó bình thường.
Hắn cũng thấy khó hiểu: " theo , dù cùng họ Diệp, nhưng giữa hai chẳng mối quan hệ nào rõ ràng cả!"
Diệp Kình Quốc nghiêm túc : "Đó chính là điều khiến băn khoăn."
Phong Tiếu Vân ông: "Hay để em thử thăm dò ?"
Diệp Kình Quốc vội vàng lắc đầu: "Không! Đừng . Nếu thật sự mối liên hệ nào đó giữa chúng , tin rằng sẽ bộc lộ sớm thôi."
Ông thở dài: "Hơn nữa, đồng chí Diệp hiện đang giữ vị trí quan trọng, lãnh đạo cấp cao cũng coi trọng . Họ dặn chăm sóc cho . Hiện nay, đất nước chúng vẫn còn nhiều điểm yếu về công nghệ, cần sự hỗ trợ từ những như đồng chí Diệp, nhất là nên gây thêm rắc rối."
Phong Tiếu Vân gật đầu: "Được, theo ."
Diệp Kình Quốc ở tại khu tập thể của đơn vị, mà nhờ mối quan hệ để mua một căn tứ hợp viện gần đường Trường An, nơi cả gia đình ông đang sinh sống.
Phong Tiếu Vân đưa Diệp Kình Quốc về đến cửa tứ hợp viện, vẻ mặt lấy lòng: "Anh Diệp, giúp em gọi Chân Chân gặp em nhé."
Diệp Kình Quốc : "Khuya thế , gọi em gì? Nếu thấy, đồn đại là em ngoài với đàn ông giữa đêm, thì em sống ?"
Khuôn mặt Phong Tiếu Vân lập tức xị xuống.
lúc đang thất vọng, Diệp Kình Quốc : "Muốn gặp em thì trong với !"
DTV
Tâm trạng của Phong Tiếu Vân như đang tàu lượn siêu tốc, ngay lập tức vui mừng đến mức toe toét: "Được , cảm ơn Diệp, cảm ơn cảm ơn..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-mang-theo-sieu-thi-ty-do/chuong-223.html.]
Diệp Kình Quốc bạn lâu năm luôn trầm tĩnh của vì cô em gái mà trở nên nịnh nọt như , cũng khỏi lắc đầu khổ.
Nếu Phong Tiếu Vân và Diệp Chân thật sự thể thành đôi, ông cũng vui lòng.
Dù , Phong Tiếu Vân cũng là một trong những thanh niên tài giỏi, mấy ai sánh bằng.
Diệp Kình Quốc cửa tứ hợp viện, kéo dây chuông cửa.
Tiếng chuông vang lên, vợ ông , La Tú Tú, liền bảo con trai Diệp Trọng Dương: "Chắc là cha con về , Trọng Dương, mở cửa ."
"Có ngay ạ!"
Diệp Trọng Dương đáp rõ to, chạy mở cửa.
Vừa mở cửa, liền thấy đúng là bố về, mà cha còn dẫn theo chú Phong nữa.
Diệp Trọng Dương chào họ: "Cha, cha về ! Chào chú Phong!"
Phong Tiếu Vân xoa đầu , lấy từ xe hai gói bánh và kẹo mà chuẩn từ lúc nào, đưa cho Diệp Trọng Dương: "Này, Trọng Dương, đây là đồ chú mua cho hai em con, mau mang chia cho em trai con !"
Diệp Trọng Dương nhận ngay, mà sang cha.
Thấy Diệp Kình Quốc gật đầu, mới và nhận lấy: "Cảm ơn chú Phong."
Phong Tiếu Vân với Diệp Kình Quốc: "Anh Diệp, hai đứa nhỏ nhà dạy dỗ quá, lễ phép."
Diệp Kình Quốc : " chẳng nhiều thời gian dạy con, tất cả là nhờ công lao của chúng và Chân Chân."
Nghe đến tên Chân Chân, Phong Tiếu Vân càng tươi hơn: "Chân Chân nhà đúng là một cô gái , chắc chắn sẽ là vợ hiền dâu thảo."
Diệp Kình Quốc sang lườm : "Cậu im miệng cho ! Trước khi quan hệ chính thức, đừng lung tung."
Phong Tiếu Vân ông quát, liền tỏ vẻ ấm ức: "Anh Diệp, ơn giúp em, mau gả Chân Chân cho em !"
Diệp Kình Quốc khẩy: "Ngay cả Chân Chân còn lấy mà đến cầu hôn mặt ? Mặt cũng dày đấy!"