Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 88
Cập nhật lúc: 2025-03-08 07:36:14
Lượt xem: 3
Ngu Thanh Nhàn là ký chủ cuối cùng mà nó bắt được, nếu như ký chủ này vẫn không thể hoàn thành được nhiệm vụ, thì nó sẽ bị trả về nơi sản xuất.
Sau khi chứng kiến các loại phụ nữ lạ lùng, hệ thống không ôm hi vọng quá nhiều với kí chủ, trả lời Ngu Thanh Nhàn xong là nó chạy mất.
Sau khi bắt được mấy ký chủ thất bại, không phải là nó không có thu hoạch, nó lưu khá nhiều thứ giống như là phim truyền hình này. Hôm nay có rượu hôm nay say, nhân lúc mình còn chưa bị tiêu hủy thì xem cho hết đi.
Nó mệt lắm rồi, cứ tùy tiện thôi, không sao cả.
Trong lòng hệ thống đầy tang thương.
Ngu Thanh Nhàn cũng không thèm để ý, dù sao hệ thống này vẫn luôn xuất quỷ nhập thần, chẳng có chút cảm giác tồn tại nào.
Tháng sáu ở phương Bắc còn chưa phải là lúc nóng nhất, đến chân núi, mặt trời mới vừa nhô lên.
Dưới chân núi có một tiệm cơm, khách đến leo núi khá nhiều, có người đã leo đến lưng chừng núi.
Mấy người Ngu Thanh Nhàn cũng đi dọc theo đường núi, hai chị em Lục Mộc Tâm lần đầu tiên được đi du ngoạn, đi rất nhanh, Ngu Thanh Nhàn và Văn Thanh Yến chậm rãi theo phía sau.
Đi một lúc, Lục Thủy Tâm chạy lại, nhét áo khoác của mình vào tay Văn Thanh Yến:
"Chú ơi, chú cầm áo cho cháu."
"Được." Văn Thanh Yến cầm lấy chiếc áo khoác treo lên tay.
Lục Thủy Tâm cười ha ha, lại đuổi theo Lục Mộc Tâm.
Văn Thanh Yến nói với Ngu Thanh Nhàn:
"Cô bé Thủy Tâm này tính tình rất tốt."
Văn Thanh Yến rất thích trẻ con, đặc biệt yêu thích Lục Thủy Tâm hoạt bát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-88.html.]
Lúc trước bà Lục thường hay mang đồ ăn vặt đến nhà Ngu Thanh Nhàn, phần lớn đều là Văn Thanh Yến mua.
Ngu Thanh Nhàn cười nói:
"Là một đứa nghịch ngợm hệt như khỉ."
"Nghịch ngợm chút cũng tốt, không bị bắt nạt."
Ngu Thanh Nhàn nhớ tới tính tình Lục Thủy Tâm, nghịch ngợm đanh đá, quả thực không ai dám bắt nạt cô bé.
Cô bé còn dám cãi tay đôi với đám phụ nữ nói linh tinh trong thôn.
Ngu Thanh Nhàn nói với ý cười trên môi:
"Đúng vậy."
Ngu Thanh Nhàn cũng rất yêu thích Lục Thủy Tâm.
Kiếp trước, sau khi nguyên thân chết, cuộc sống Lục Thủy Tâm ngày càng khó khăn, trong thôn càng ngày càng có nhiều người không vừa mắt cô, một vài tên du thủ du thực thậm chí còn mò vào nhà cô vào ban đêm.
Dưới gối đầu của Lục Thủy Tâm luôn giấu một con dao, sau khi cô c.h.é.m một tên du thủ du thực, cuộc sống trong làng của cô càng thêm khổ sở, người qua lại với nhà cô càng ít, cô chỉ thui thủi một mình.
Sau khi cải cách mở cửa, cô biết ra ngoài không cần phải xin giấy giới thiệu nữa, bèn lập tức rời khỏi thôn làng nhỏ đó, cho đến khi qua đời, cô cũng không bao giờ quay về đó thêm lần nào, cả đời tự mình cố gắng.
Hai người không trò chuyện về con trẻ nữa, Văn Thanh Yến nói đến chuyện mình đi bộ đội, tham gia chiến tranh cho Ngu Thanh Nhàn nghe.
Đây là lĩnh vực mà Ngu Thanh Nhàn chưa từng được tiếp xúc. Ở Tu Chân Giới không chia lĩnh vực quốc gia, những đứa trẻ lớn lên ở tông môn như cô cùng lắm là được dạy phải chiến đấu vì tông môn.