Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-03-08 07:35:49
Lượt xem: 4

Đây là khách xịn, bà chủ tiệm vải cười tươi như hoa, nhanh tay lẹ chân lấy vải, còn giới thiệu:

"Ông xem, loại vải trắng này rất hợp với vải kẻ, làm một chiếc áo mặc bên trong, lại dùng vải kẻ kia may một cái váy có quai đeo, mặc vào rất xinh."

"Được, được." Con trai nhà mình cũng mặc áo trong đấy, ông mua về chắc chắn bà lão sẽ khen ông.

Ông Văn tràn đầy tự tin trong lòng.

Bà chủ tiệm vải vui như tết, lúc tính tiền còn tặng riêng ông Văn một tấm vải đen.

Về đến nhà, bà Lục quả thật rất hài lòng. Bà cùng Ngu Thanh Nhàn may quần áo cho hai chị em Lục Mộc Tâm, biết cỡ quần áo của hai đứa, lập tức cắt vải may đồ.

Ngu Thanh Nhàn đã quen tay, đến hôm cuối tuần, cô không ngừng đẩy nhanh tốc độ may hai bộ quần áo.

Áo trong màu trắng, cổ áo và tay áo đều thêu hoa nhí màu hồng nhạt, váy là loại váy kẻ nửa thân.

Lúc trước Văn Thanh Yến đi học, thấy các bạn gái đều mặc như vậy, rất đẹp. Hôm sau, trời vừa sáng, bà Lục đã mang váy sang.

Bà Lục nhìn hai cô bé xinh đẹp, lại nghĩ chẳng mấy chốc hai đứa cháu sẽ cười tươi gọi mình là bà nội, nụ cười trên mặt bà càng thêm hiền hậu.

"Cảm ơn thím." Tay nghề may quần áo của Ngu Thanh Nhàn thật sự không được ổn lắm, cô may mấy bộ quần áo thường mặc đi học cho hai đứa trẻ, còn mấy bộ váy là cô làm dưới sự hướng dẫn của bà Lục.

"Khách sáo như vậy làm gì?" Bà Lục vui vẻ nói.

Bà về đến nhà, nhìn thấy Văn Thanh Yến đang nấu cơm trong bếp, giọng bà chợt đổi sang vẻ ghét bỏ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-85.html.]

"Thanh Nhàn muốn dẫn hai đứa con đi leo núi, nếu con không có việc gì thì đi theo đi, một phụ nữ như nó dẫn theo hai đứa trẻ nguy hiểm biết bao."

Văn Thanh Yến gật đầu, ăn sáng xong thì sang nhà hàng xóm báo cáo.

"Mẹ tôi bảo ba mẹ con muốn đi leo núi? Vừa vặn tôi cũng nhiều năm rồi không đi, tôi đưa ba mẹ con đi nhé?"

Văn Thanh Yến hỏi Ngu Thanh Nhàn.

"Vậy cùng nhau đi." Ngu Thanh Nhàn không quan tâm lắm.

Hai chị em Lục Mộc Tâm mặc váy mà bà Lục đưa sang. Lục Mộc Tâm đã mười bốn rồi, suy nghĩ cũng chín chắn hơn, cô bé đảo mắt thăm dò qua lại giữa Ngu Thanh Nhàn và Văn Thanh Yến, rồi kéo Lục Thủy Tâm ra ngoài nói thầm gì đó.

Trên đường đi leo núi sau đó, Lục Thủy Tâm thỉnh thoảng lại bảo Văn Thanh Yến làm việc này việc nọ, lúc thì bảo anh cầm nước, lúc lại bảo anh lấy hoa quả.

Lằng nhằng đến mức Ngu Thanh Nhàn nhìn còn phát phiền, vậy mà Văn Thanh Yến lại không hề tỏ ra sốt ruột.

Lục Mộc Tâm đi đến bên cạnh Ngu Thanh Nhàn, kéo tay cô nói:

"Mẹ ơi, mẹ với chú Văn đang để ý nhau à?"

Lục Mộc Tâm toét miệng cười, kéo tay Ngu Thanh Nhàn:

"Thầy Trần lớp con đang theo đuổi cô Tần, thầy ấy giống hệt như chú Văn, rất ân cần với cô Tần, sáng nào bọn con cũng thấy thầy ấy mang bữa sáng cho cô. Tiết cuối cùng trong buổi học sáng của chúng con là cô Tần dậy, thầy Trần sẽ mang cơm trưa cho cô ấy."

Loading...