Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-03-08 00:35:35
Lượt xem: 3

Công an Lương là một người gia nhập đảng rất sớm, những năm trước đây khi Cáp Thị thất thủ, công an của Cáp Thị như ông ta đã yểm hộ cho bộ đội rời đi, ông ta bị thương rất nặng không thể đi theo quân, cho nên vô cùng tiếc nuối.

Bây giờ thấy Giang Bảo Quốc mặc cả một bộ quân phục mà mình vô cùng ao ước, lại đi đánh nhau ở chợ, ông ta vô cùng bực mình vỗ bàn rầm rầm.

"Còn đánh nhau với nữ đồng chí nữa chứ! Đồng chí Giang! Chỉ có đàn ông vô năng mới ra tay đánh phụ nữ!"

Lửa giận của công an Lương nhắm thẳng vào Giang Bảo Quốc, anh ta càng thêm tức.

Sau khi dạy dỗ Giang Bảo Quốc một trận, lửa giận trong lòng công an Lương cũng giảm đi một chút, ông ta cầm cốc tráng men lên uống một hộp lớn, hỏi Ngu Thanh Nhàn với vẻ mặt ôn hòa:

"Đồng chí Lục, cô có thể nói vì sao cô lại ra tay đánh đồng chí Giang hay không?"

Giang Bảo Quốc chợt biến sắc, điên cuồng nháy mắt với Ngu Thanh Nhàn.

Ngu Thanh Nhàn nhìn thấy, cười khẩy một tiếng:

"Tôi với đồng chí Giang đây vốn là vợ chồng. Sau đó đồng chí Giang thăng quan phát tài, nhìn trúng một cô gái xinh đẹp trẻ trung, nên đòi ly hôn với tôi."

"Vợ mới của anh ta không thích chăm sóc mẹ chồng bị liệt, thế là nghĩ đến tôi và con gái tôi. Hôm qua anh ta còn tới trường học tìm con gái."

"Giang Bảo Quốc, tôi thật sự khinh thường anh, hai đứa trẻ còn nhỏ như vậy, chính là tuổi cần đi học, anh lại bảo chúng nó bỏ học đến làm bảo mẫu cho anh, anh có lương tâm hay không?"

"Còn nói với tôi gì mà bảo tôi chăm sóc mẹ anh, anh sẽ thường xuyên đến thăm tôi, câu này quá sỉ nhục người khác, tôi không nhịn được, nên mới ra tay hơi nặng." Ngu Thanh Nhàn ung dung nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-78.html.]

Công an Lương nhìn vết bầm tím trên mặt Giang Bảo Quốc, ra tay quả là nặng.

Nhưng vừa nghĩ đến những gì Ngu Thanh Nhàn nói, công an Lương cảm thấy như thế vẫn còn chưa nặng lắm, ông ta chỉ hận không thể thay cô ra tay mạnh hơn một chút.

Là một công an nhân dân, công an Lương không vừa mắt với một người như Giang Bảo Quốc, nhưng nếp sống bây giờ là vậy, ông ta cũng không nói gì nhiều, dù sao người như vậy ông ta có nói cũng chẳng ích gì.

"Vậy chuyện hôm nay hai người định làm thế nào? Tự mình hoà giải để chúng tôi tới hoà giải."

Ngu Thanh Nhàn còn chưa lên tiếng, Giang Bảo Quốc đã vội nói:

"Đồng chí công an, đồng chí công an, chúng tôi tự mình hóa giải, tự mình hóa giải."

Công an Lương không thèm quan tâm đến anh ta, chỉ hỏi Ngu Thanh Nhàn:

"Đồng chí Lục thì sao, cô muốn thế nào?"

Dù sao bản thân cô cũng không tổn hại gì trong trận đánh này, hơn nữa với mức độ đánh nhau của hai người họ công an cũng chỉ dạy dỗ một phen, cũng không có biện pháp nào khác, kết quả cũng chẳng khác nào tự hóa giải.

"Hòa giải đi. Chúng tôi vốn cũng không có chuyện lớn gì, huyên náo như vậy thật sự đã làm phiền đến các đồng chí rồi." Ngu Thanh Nhàn nói rất hay, công an Lương nghe rất hài lòng.

Loading...