Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 404

Cập nhật lúc: 2025-03-13 19:45:32
Lượt xem: 1

Bàn tay đang ôm sách của Lưu Ngọc Mai trở nên trắng bệch, cô ta thu lại đường nhìn, quay sang Ngu Thanh Nhàn:

"Cho nên hôm nay đến trường đưa cơm cho cô, đưa cô ra ngoài, thật sự là sĩ quan huấn luyện Hàn lúc đi tập quân sự?"

"Đúng vậy." Ngu Thanh Nhàn cảm thấy không cần phải giấu Lưu Ngọc Mai.

Cô và Hàn Dục yêu nhau không trái với đạo đức, không trái với pháp luật.

Lưu Ngọc Mai cùng lắm chỉ là một người theo đuổi Hàn Dục mà thôi, có lẽ bản thân anh không có ấn tượng gì với cô ta.

Cô rất quý trọng người bạn Lưu Ngọc Mai này, có thể làm bạn tiếp thì cô cũng rất mừng, nhưng nếu không thể tiếp tục ở chung, cô cũng không tiếc nuối.

Lưu Ngọc Mai há miệng ra, xoay đó chợt xoay người chạy đi.

Ngu Thanh Nhàn hít sâu một hơi, tâm trạng vốn vui sướng lập tức giảm đi nhiều.

Cô đi về ký túc xá, đám Kim Lệ Quyên đều đang ở trong phòng.

Thấy cô về, Kim Lệ Quyên đi đến trước mặt:

"Lưu Ngọc Mai vừa đến tìm cậu."

Ngu Thanh Nhàn "ừm" một tiếng: "Tớ vừa từ bên ngoài về, cậu ấy đứng chờ tớ ở cổng trường."

Kim Lệ Quyên "chẹp" một tiếng:

"Sĩ quan Hàn đến tìm cậu, chuyện này đã ầm ỹ cả tầng ký túc xá của chúng ta, buổi chiều họ đã đồn đại rất nhiều về chuyện hai người ra ngoài. Một tiếng trước thì phải, Lưu Ngọc Mai đến ký túc xá bọn mình hỏi chuyện này, bọn tớ kể lại chuyện cậu quen sĩ quan Hàn từ sớm cho cậu ấy nghe."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-404.html.]

"Cậu ấy lên giường cậu ngồi một lúc, sau đó nói sẽ chờ cậu. Tớ thấy tâm trạng cậu ấy rất tệ, cậu ấy đã nói gì với cậu?"

Ngu Thanh Nhàn lắc đầu, không kể lại câu chất vấn của Lưu Ngọc Mai:

"Không nói gì. Mọi người ăn cơm chưa, có muốn đến căng tin ăn cơm không?"

Ngắm lá phong đến tận chiều, trên đỉnh núi cô không ăn gì cả, lại còn phải vận động nhiều, nhất là đường xuống núi, đi đến mức chân không còn là của mình nữa.

"Đi chứ, chúng tớ còn chưa ăn đâu." Mấy cô gái gồm cả Kim Lệ Quyên đều di chuyển, mọi người cầm hộp cơm vừa cười vưa nói ra khỏi phòng.

Hoàng Kiều đi đến bên cạnh Ngu Thanh Nhàn, nói với cô:

"Thanh Nhàn này, thời gian trước tớ ở chung với Lưu Ngọc Mai cũng được, cậu ấy khá ôn hòa, tính tình cũng tốt, chỉ là hơi hẹp hòi, người cũng rất nhạy cảm. Cậu ấy từng trải qua chuyện với Hoàng Chính, chắc chắn sẽ không có suy nghĩ linh tinh gì với sĩ quan Hàn."

"Có lẽ chỉ là nhất thời tâm thái không chuyển biến kịp. Cứ để cậu ấy suy nghĩ cho kỹ, tớ cảm thấy cậu ấy không phải là người không biết phân biệt đúng sai."

Thỉnh thoảng Lưu Ngọc Mai sẽ đến ký túc xá của Ngu Thanh Nhàn chơi, ngoài Ngu Thanh Nhàn, cô ta có quan hệ tốt nhất với Hoàng Kiều, hai người đều thích đọc văn học, rất có tiếng nói chung trong phương diện này. Là bạn bè với cả hai, Hoàng Kiều rất hi vọng hai người không cãi nhau đến mức mất tự nhiên.

Ngu Thanh Nhàn không lạc quan về việc này lắm, chỉ gật đầu với Hoàng Kiều:

"Chỉ mong là vậy."

Đám người đến căng tin ăn cơm, trở lại ký túc xá chưa bao lâu thì Lưu Ngọc Mai tới.

Cô ta không đi vào, mà đứng ở cửa gọi Ngu Thanh Nhàn ra ngoài.

Cô ta dẫn đường đi xuống lầu, hai người đi đến sân thể dục, tản bộ quanh sân.

Loading...