Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 399

Cập nhật lúc: 2025-03-13 19:43:19
Lượt xem: 1

Hàn Dục đi xe vào quán ăn Quảng Đông, gọi một phần cánh gà hấp, một phần sườn bò tiêu đen, một phần sủi cảo tôm cùng những món đặc sản của đất Quảng.

Hai giờ chiều anh chạy đến đón Ngu Thanh Nhàn, cô đã chờ sẵn ở cửa.

Ngu Thanh Nhàn cũng rất coi trọng buổi hẹn hò hôm nay, cô thay một chiếc áo len cổ tròn màu trắng, một chiếc váy dài màu khói, bên ngoài mặc áo gió dài màu kaki, tóc không buộc lên, cứ để xõa tự nhiên trên đầu vai.

Không những vậy, cô còn đặc biệt trang điểm.

Trang điểm và không trang điểm thực sự khác biệt quá lớn, lúc cô trang điểm xong ra khỏi ký túc xá, Kim Lệ Quyên trợn mắt hét ầm lên gần hai phút.

Ngồi lên ghế lái phụ của Hàn Dục, Ngu Thanh Nhàn không nói gì, Hàn Dục lại có rất nhiều điều ấp ủ muốn nói với cô.

Anh kể cho Ngu Thanh Nhàn về gia thế của mình, kể những chuyện lý thú từ nhỏ đến lớn của anh, kể về cuộc sống trong quân đội.

Ngu Thanh Nhàn lặng lẽ ngồi nghe, thỉnh thoảng đáp lại một câu chứng tỏ mình đang nghe.

Đợi Hàn Dục nói xong, Ngu Thanh Nhàn mới hỏi anh:

"Anh vẫn luôn có ký ức à?"

Hàn Dục lắc đầu:

"Ở kiếp đầu tiên anh không hề có ký ức gì, ở kiếp thứ hai trước khi kết hôn với em, anh thường hay nằm mơ thấy một hòa thượng ở cạnh một cô gái, nhưng sau khi cưới em, những giấc mơ này không còn xuất hiện nữa, mãi cho đến khi qua đời anh mới nhớ lại tất cả. Ở kiếp này vừa ra đời anh đã có ký ức."

Ngu Thanh Nhàn mím môi, hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-399.html.]

"Vì sao anh lại tới?"

Hàn Dục nhìn đường phía trước, cong miệng cười:

"Trước khi em xảy ra chuyện, anh đã bắt đầu chuẩn bị việc sẽ ở cùng em. Sư phụ anh từng khẳng định, cả đời anh đều thuận buồm xuôi gió, chưa từng gặp phải trắc trở gì, mà nếu anh muốn tiến thêm một bước thì phải độ kiếp. Lúc kiếp nạn của anh tới, anh lại không muốn độ."

Cuộc sống tu luyện buồn tẻ đến mức nào chứ? Mỗi ngày làm bạn với kinh phật, mở mắt nhắm mắt đều là các loại phật lý, thứ đập vào mắt hôm nay giống hệt hôm qua.

Hàn Dục vốn cho rằng cuộc sống như vậy cũng không có gì không tốt.

Cho đến hôm đó, Ngu Thanh Nhàn xông vào thế giới của anh, trong thế giới của anh ngoại trừ phật pháp phật lý thì thêm một vệt màu hồng. Sư phụ anh nói tình kiếp của anh đã đến, nếu vượt qua kiếp nạn này anh có thể tu thành đại đạo.

Hàn Dục không muốn vượt qua, anh muốn vào hồng trần, nắm lấy tay người, cùng cười ngắm mây bay, cùng tiến cùng lui với cô, cho dù phía trước là núi cao biển lửa, phía sau là vực sâu vạn trượng.

Ngu Thanh Nhàn nghiêng đầu nhìn cửa sổ, trên cửa kính phản chiếu bóng hình Hàn Dục, anh không giống Phật tử kia lắm, Phật tử kia thanh tú hơn một chút, lúc đó hắn mặc áo cà sa, cầm phật châu, trách trời thương dân.

Hôm nay anh mặc quân phục, cử chỉ lời nói đều mang theo mùi khói lửa.

Ngu Thanh Nhàn bỗng mỉm cười, có anh thực ra cũng tốt, ít nhất cô viết mình không tương tư đơn phương, ít nhất cô biết trong thế giới nhỏ xa lạ, cô có một người có thể thật lòng tin tưởng, thật lòng dựa vào.

"Em bị bắt đến "hệ thống pháo hôi phản công", nhiệm vụ chính là giúp đỡ những cô gái pháo hôi có kết cục thê thảm trong truyện, hoàn thành tâm nguyện của họ. Đây là thế giới thứ ba mà em xuyên không đến, sau này có lẽ còn rất nhiều thế giới em phải xuyên không đến, anh cũng muốn đi theo sao?"

Loading...