Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 398

Cập nhật lúc: 2025-03-13 19:43:17
Lượt xem: 1

Trong lúc làm cá, bà nội Hàn lén nói với Hàn Dục: "Hôm nay ông nội con lại đi mua cá rồi, tiền trong quỹ đen của ông ta đều để mua cá cả."

Trong đầu Hàn Dục hiện lên cảnh tượng ông nội mình giấu giấu giếm giếm mấy đồng tiền, kết quả không câu được cá lại phải móc tiền ra để mua thì không nhịn được mà cười thành tiếng.

Trên căn phòng ở lầu hai, ông nội Hàn đau lòng thả tiền lẻ còn thừa lúc mua cá về, thả vào chỗ ông cụ thường giấu tiền.

Vất vả lắm Hàn Dục mới về nhà một lần, bà cụ Hàn trổ hết tài năng làm không ít món ngon. Trước khi ăn cơm bà cụ còn gắp riêng thức ăn ra một cái cặp lồng, món nào cũng gắp một chút bỏ xếp hết vào cặp lồng. Chờ đến khi ăn xong, bà cụ nói với Hàn Dục: "Bà có để lại cơm trong phòng bếp rồi đó, con mang đến cho cô bé kia một chút đi. Việc học của sinh viên nặng nề lắm, nên để cô bé ăn no."

Hàn Dục ngoan ngoãn xách cặp lồng ra cửa, anh ta đứng dưới lầu kí túc xá của Ngu Thanh Nhàn chờ cô xuống. Chưa được bao lâu thì Ngu Thanh Nhàn đã xuống đến.

"Bà nội anh bảo mang chút đồ ăn đến cho em nếm thử."

Ngu Thanh Nhàn im lặng hai giây rồi nhận lấy cặp lồng cơm: "Giúp em cảm ơn bà nội nhé." Dừng một chút, cô lại nói: "Chờ hôm nào có thời gian, em sẽ đến chào hỏi bà."

Ngu Thanh Nhàn không ngẩng đầu lên nhìn Hàn Dục cho nên cô không thấy được ánh mắt Hàn Dục sáng rực lên, cũng không nhìn thấy được nụ cười anh ta vừa để lộ.

"Bà nội anh mà biết chắc sẽ vui lắm."

Ngu Thanh Nhàn ừ một tiếng, cầm cặp lồng đi về kí túc xá. Lúc đi đến tầng hai cô có nhìn xuống xem, thì thấy Hàn Dục vẫn đang đứng tại chỗ. Ngu Thanh Nhàn nhắm mắt lại: "Anh trai em nói, gần nơi đóng quân của các anh có một rừng phong, vừa đến mùa thu thì lá vàng phủ kín đỉnh núi. Nếu anh rảnh thì dẫn em đi xem nhé?"

Hàn Dục ngẩng đầu lên nói: "Rảnh chứ. Chiều nay anh có thời gian rảnh. Vậy chiều nay anh sẽ đến đón em."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-398.html.]

Hàn Dục nói xong thì không cho Ngu Thanh Nhàn có cơ hội từ chối, xoay người chạy đi ngay lập tức.

Nơi đóng quân của Hàn Dục là ở vùng ngoại thành Yến Kinh. Từ trước đến nay nơi này có một danh thắng, danh nhân đến đây du ngoạn làm thơ nhiều vô số kể.

Mà đời sau lại khai phá nơi này ở mức lớn nhất, lúc đó mỗi người đến Yến Kinh du lịch đều phải tới thánh địa này để ghi dấu.

Hàn Dục đã chuẩn bị rất nhiều cho việc đi ngắm lá phong. Anh đến nhà bạn thân mượn máy ảnh, lại tới tòa nhà bách hóa mua ba cuộn phim. Bên cạnh tòa nhà bách hóa có rất nhiều cửa hàng, Hàn Dục và trong tiệm bánh ngọt, mua một phần bánh kem mà anh cho rằng Ngu Thanh Nhàn sẽ thích ăn.

Ra khỏi tiệm bánh ngọt sẽ đi ngang qua tiệm cắt tóc, anh nương theo gương của tiệm cắt tóc tự soi mình, cuối cùng quyết định đi vào cắt tóc.

Rời khỏi tiệm cắt tóc, anh cảm thấy bây giờ mình chính là người đẹp nhất con phố này.

Nhưng vẫn chưa đủ, mặc dù Ngu Thanh Nhàn sẽ bị gương mặt điển trai của anh mê hoặc, nhưng thích nhất là các loại đồ ăn ngon.

Đây là buổi hẹn đầu tiên của hai người từ lúc quen nhau đến giờ, nó có ý nghĩa rất to lớn.

Hàn Dục nhớ chỗ đầu khu Tuyên Vũ mới mở một nhà hàng món Quảng Đông, đồ ăn sáng bên trong có vị rất chính cống. Người đã từng đi qua không có ai là nói không ngon cả.

Loading...