Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 394
Cập nhật lúc: 2025-03-13 19:43:09
Lượt xem: 3
Nếu bà ta có thể nhịn, thì cuộc sống của nguyên thân cũng không thảm đến mức ấy đâu.
Hơn nữa, ai có thể đảm bảo con người vĩnh viễn không thay đổi.
Đến lúc đó, bà ta phát hiện ra, nguyên thân và cha của nguyên thân không giống với những gì bà ta tưởng tượng, bà ta có thể tiếp tục đối xử tốt ư?
Hệ thống cảm khái một chút rồi tiếp tục đi đọc tiểu thuyết của nó.
Sau kì nghỉ Quốc khánh, Ngu Thanh Nhàn đăng thông báo tuyển người làm công, cùng ngày hôm đó tuyển được một cô gái mười tám tuổi.
Cô gái đó tên là Ngô Quế Phân, là người tỉnh Hà Nam. Cô ta theo vị hôn phu đến Yến Kinh làm thuê, vị hôn phu của cô ta làm thuê ở gần trung tâm thương mại, còn cô ta làm người bán hàng ở khách sạn.
Ông chủ khách sạn của cô ta là một tên dê xồm, không chỉ khấu trừ tiền lương của cô ta mà còn động tay động chân với cô ta nữa, tính tình của cô ta không nhịn được nên đánh ông chủ một trận sau đó thì từ chức.
Phố mỹ thực cách nơi cô ta sống không xa, trước kia Ngô Quế Phân chưa đi dạo bao giờ, hôm qua cô ta đến đây dạo phố nhân tiện tìm việc làm, không ngờ thật sự tìm được việc thật.
Ngô Quế Phân rất thông minh, cô ta pha trà sữa rất ngon. Ngu Thanh Nhàn chuẩn bị hồng trà và những thứ khác xong thì để cô ta pha chế. Hồng trà này được cô pha bằng nước linh tuyền, cũng cùng một công thức, hồng trà được pha bằng nước linh tuyền và hồng tra không pha bằng nước linh tuyền có khác biệt rất lớn, nên Ngu Thanh Nhàn cũng không sợ công thức bị lộ ra ngoài.
Hơn nữa, lấy trí thông minh của người trong nước, chưa đến tháng sau, chắc chắn trên con đường này sẽ xuất hiện thêm vài tiệm trà sữa nữa.
"Bình thường tôi phải đi học, nếu được nghỉ thì tôi sẽ đến đây. Bình thường thì tiệm giao lại cho cô để ý, từng tháng tôi sẽ phát tiền lương cho cô. Cô làm cẩn thận nhé."
Ngô Quế Phân vui mừng đồng ý: "Bà chủ yên tâm đi, tôi nhất định sẽ làm tốt."
Ngu Thanh Nhàn rất hài lòng với Ngô Quế Phân, nên cô bắt đầu dạy cô ta làm trà sữa, tối hôm đó đóng của xong Ngu Thanh Nhàn mới về trường học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-394.html.]
Bên ngoài bức tường bao quanh trường học có một người đang đứng đó. Nghe thấy tiếng bước chân thì người kia quay lại - là Hàn Dục.
Ngu Thanh Nhàn bình tĩnh đi đến trước mặt anh ta, dừng lại cách anh ta một mét, hai người yên lặng đối diện nhau dưới ngọn đèn đường mờ nhạt: "Anh là ai?"
Dưới ngọn đèn mờ ảo, mặt mũi Hàn Dục trở nên thâm trầm hơn. Anh nhìn Ngu Thanh Nhàn một lúc lâu, rồi mới nhẹ giọng nói: "Không phải em đã đoán được rồi ư?"
Ngay một giây này, Ngu Thanh Nhàn đã xác định được: "Tạ Uẩn."
Phật tử của Vạn Thiền Tông, được coi là thanh minh tử có ánh sáng của phật.
Thanh minh tử tu Phật thanh tịnh, đoạn tình đoạn dục, từng có người nói rằng Thanh minh tử là người có hy vọng phi thăng nhất trong giới tu Phật, là hy vọng của cả giới tu Phật.
Tuy anh ta chỉ lớn hơn Ngu Thanh Nhàn ba trăm tuổi, nhưng tu vi lại ngang ngửa cha của Ngu Thanh Nhàn.
"Đều là anh?"
"Đều là tôi."
Ngu Thanh Nhàn ngẩng đầu nhìn trời, cố gắng kìm nén ánh lệ trong đáy mắt: "Anh để tôi ở một mình đi."
"Được, ngày mai tôi đến tìm em."
"Được." Ngu Thanh Nhàn đi vào trường học, đến đoạn rẽ cô quay đầu lại thì thấy Hàn Dục vẫn đứng nguyên tại chỗ, anh ta thấy cô quay đầu lại thì phất tay với cô.