Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 385

Cập nhật lúc: 2025-03-13 19:42:52
Lượt xem: 0

Hoàng Chính cho dù có chơi bời, nhưng trên phương diện nam nữ từ trước đến nay vẫn luôn là anh tình tôi nguyện. Đối với Lưu Ngọc Mai, anh ta sắp mất hết kiên nhẫn luôn rồi.

Nhưng mà nếu cứ buông tay đúng như ý nguyện của Lưu Ngọc Mai thì anh ta không cam lòng, cảm thấy mình đúng là coi tiền như rác.

"Vậy cậu lấy cho tôi một bao đi." Hoàng Chính bắt tréo chân: "Nhưng mà phải xem hiệu quả thế nào đã."

Hoàng Chính di truyền cái tính gian xảo từ cha anh ta.

Lâm Tuấn Phong đi theo Hoàng Chính lâu như thế nên hiểu rõ tính tình của Hoàng Chính như lòng bàn tay, anh ta cười một cách đáng khinh: "Chuyện này không phải đơn giản ư."

Ánh mắt anh ta đảo một vòng quanh sàn nhảy, chọn một cô gái mặc váy trắng. Anh ta đứng dậy khỏi chỗ ngồi đi về phía văn phòng đằng sau sàn nhảy, chỉ một lát sau đã cầm theo một cốc nước đi về phía cô gái váy trắng kia.

Cô gái kia cũng là sinh viên, hôm nay bị bạn cùng phòng kéo đến đây trải nghiệm việc đời. Bạn cùng phòng của cô ta đi khiêu vũ rồi, cô ta đành ngồi một mình ở đây.

Lâm Tuấn Phong tiến lên bắt chuyện, dáng vẻ của anh ta đúng kiểu mặt người dạ chó, lại biết nịnh nọt người khác nên không tốn quá nhiều công sức, cô gái đơn thuần kia đã uống xong ly nước mà Lâm Tuấn Phong đưa qua.

Chưa bao lâu sau thì cô gái kia ngủ mất, Lâm Tuấn Phong vẫy vẫy tay với Hoàng Chính. Hoàng Chính đặt ly xuống rồi bước qua, vén tóc che mặt của cô gái kia ra, cười nói: "Đêm nay tôi dẫn người đi nhé?"

Lâm Tuấn Phong ra thủ thế xin cứ tự nhiên. Hai người họ cười cười ngầm hiểu ý nhau rồi đỡ cô gái lên: "Anh Chính, con gái hôn mê đều hơi nặng một chút, em đỡ giúp anh. Đúng rồi, trên lầu anh trai em có một gian phòng, chìa khóa vẫn đang ở chỗ em đây. Anh xem?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-385.html.]

Cô gái bị bỏ thuốc có diện mạo thanh thuần, đúng là loại hình mà Hoàng Chính thích. Hơn nữa bao lâu nay bị cấm dục nên Lâm Tuấn Phong vừa nói thế anh ta đã động lòng.

"Đi thôi."

Hai người đỡ cô gái kia rời khỏi sàn nhảy, đi về phía cửa sau của sàn nhảy. Ngu Thanh Nhàn vội vàng đuổi theo, trong một cái ngõ nhỏ tối tăm, Ngu Thanh Nhàn đánh Hoàng Chính và Lâm Tuấn Phong hôn mê rồi cứu cô gái kia đi.

Cô lại lột hết quần áo của hai người Hoàng Chính, bày ra dáng vẻ họ vừa làm chuyện cẩu thả, sau đó dẫn theo cô gái kia nghênh ngang đi về.

Ngu Thanh Nhàn đưa cô gái ra khỏi ngõ nhỏ, rồi lại cho cô ta uống một ngụm nước suối. Rất nhanh sau đó cô ta đã tỉnh lại, nhìn thấy Ngu Thanh Nhàn thì hoảng sợ kêu lên: "Cô là ai? Sao tôi lại ở chỗ này?"

Tôn Hiểu Linh hoảng sợ nhìn bốn phía, nhìn thấy con đường tối đen, cô ta lại càng sợ hãi hơn. Cô ta nhớ lúc nãy mình vẫn còn ở trong sàn nhảy nói chuyện với nam sinh viên của đại học Yến Kinh mà, sao bây giờ cô ta đã ở đây rồi?

Ngu Thanh Nhàn chỉnh lại quần áo trên người: "Tôi đi qua chỗ này, thấy cô đang ngồi ngủ ở đây nên mới đánh thức cô. Nếu cô đã tỉnh rồi thì tôi đi đây, bạn bè tôi còn đang đợi tôi đi ăn khuya."

Nói xong thì Ngu Thanh Nhàn nâng que nướng đang cầm trong tay lên ăn. Đây là đồ mà trước đó cô mua rồi đặt trong không gian phòng lúc thèm thì ăn. Nói xong, chưa đợi Tôn Hiểu Linh kịp phản ứng, cô đã đi rồi.

P

Loading...