Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 382
Cập nhật lúc: 2025-03-13 19:42:47
Lượt xem: 2
Từ khi cô ta còn học trung học, mẹ cô ta đã nói phụ nữ phải có sự nghiệp của chính mình, không nên cả đời cũng chỉ quanh quẩn bên cạnh đàn ông.
Nếu có thể gặp được người đàn ông tốt thì không sao, gặp được người đàn ông không tốt á, mỗi ngày không đánh thì mắng, cả đời còn có ý nghĩa gì nữa?
Phụ nữ đều dễ mềm lòng. Mấy ngày này ở bên cạnh Hoàng Chính, Lưu Ngọc Mai tuy không nói đến thương anh ta tha thiết, nhưng ít nhất cũng thinh thích một chút.
Nhưng khi nghe thấy những lời Hoàng Chính vừa nói, lòng Lưu Ngọc Mai rét run: "Hoàng Chính, tôi cảm thấy chúng ta không hợp nhau đâu, chia tay đi."
Lưu Ngọc Mai kéo Ngu Thanh Nhàn đi về phía tòa lầu kí túc xá. Hoàng Chính ngẩn người, lúc này anh ta mới nhìn thấy Ngu Thanh Nhàn.
Rất nhanh sau đó anh ta đã phản ứng lại, đối với lời chia tay của Lưu Ngọc Mai, Hoàng Chính chỉ cười nhạt.
Từ kì nghỉ hè cấp hai năm đó, Hoàng Chính anh ta được hưởng qua tư vị của phụ nữ. Những người bạn gái anh ta quen biết sau đó, không có ai là không làm được đến bước cuối cùng cả.
Anh ta tiêu phí nhiều thời gian và tiền bạc trên người Lưu Ngọc Mai như thế, bây giờ chia tay không phải anh ta sẽ bị thiệt ư?
Chia tay cũng được thôi, cứ chờ anh ta ngủ xong thì lại nói.
Hoàng Chính nhớ đến Ngu Thanh Nhàn thì lòng lại ngứa ngáy.
Anh ta quyết định sau khi ngủ với Lưu Ngọc Mai xong thì sẽ bắt đầu theo đuổi Ngu Thanh Nhàn, xem tình huống đêm nay thì thấy có vẻ như hai người họ là bạn bè.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-382.html.]
Hứng thú trong mắt Hoàng Chính càng đậm hơn.
Anh ta thích nhất là xem tiết mục bạn bè phản bội nhau, đặc biệt là cái loại phản bội nhau vì anh ta ấy, chỉ mới tưởng tượng thôi mà cả người đã thấy thoải mái rồi.
Hoàng Chính quay về phòng kí túc của anh ta, Lâm Tuấn Phong đang đọc sách, thấy anh ta về thì đặt sách xuống: "Sao thế anh Chính?"
Hoàng Chính nằm lên giường: "Người đàn bà kia nói là đi đọc sách. Tuấn Phong, cậu nói xem cô ta có ngu không cơ chứ? Làm một phụ nữ, học hành có lợi gì đâu? Còn không bằng tập trung vào đàn ông. Đàn ông có thể thi đỗ đại học ai mà không phải là con cưng của trời, đám phụ nữ đó nên nhân lúc bản thân vẫn còn đơn thuần thì chộp họ đến tay mới đúng chứ, đằng này cả ngày cướp đoạt tài nguyên với đàn ông. Cậu nói xem họ nghĩ gì thế?"
Hoàng Chính ỷ vào có chút tiền nên lúc nói năng không biết nghĩ ngợi.
Có vài cậu nam sinh cùng kí túc xá nghe xong lời này của anh ta thì nhíu mày, nhưng vì thời gian này Hoàng Chính thường xuyên mời họ ăn cơm, ăn của người ta thì cũng phải biết nể mặt, nên cũng không ai phản bác anh ta cả.
Có vài người lại hoàn toàn nhất trí với ý kiến của Hoàng Chính.
Lúc này họ vội vàng hùa theo: "Anh Chính nói đúng đấy. Để em nói á, thì phụ nữ trời sinh không thông minh bằng đàn ông rồi, họ chỉ cần hiểu chuyện, chăm sóc tốt chồng và con mình là đã làm được chuyện lớn của đời người rồi, cần gì vất vả như thế đâu?"
Mọi người thảo luận chuyện này với khí thế ngất trời, trong không khí ngập tràn hương vị tự tin.
Mà ở đầu cầu thang, Ngu Thanh Nhàn đang giữ chặt Lưu Ngọc Mai: "Ngọc Mai, cậu thật sự muốn chia tay à?"