Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 377

Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:22:00
Lượt xem: 1

Lần này đến trường, bà cụ Đường đưa toàn bộ tiền mà Lý Hải Anh bồi thường cho cô, không giữ lại cho mình một chút nào cả.

Lúc Ngu Thanh Nhàn nói không cần, bà cụ Đường còn tức giận đấy.

Trong mắt của bà cụ Đường, thằng cả nhà bà cụ vô cùng hiếu thuận, mà con dâu cũng cực kỳ phúc hậu, trong nhà có rau củ quả, có cá, nên họ không hề thiếu tiền. Hơn nữa trong mấy năm nay, bà cụ Đường vẫn có chút tiền tiết kiệm.

Ngu Thanh Nhàn biết xác suất mình ở lại Yến Kinh làm việc khá cao, nếu vậy thì chuyện tìm một chỗ ở có hoàn cảnh tốt cho mình là điều cần thiết, cô thích căn tứ hợp viện ở giữa trung tâm Yến Kinh kia.

Đời trước, trong một lần lướt những đoạn video ngắn, khi nhìn thấy những căn tứ hợp viên được trang trí xa hoa lộng lẫy này cô đã bắt đầu động lòng rồi, cái ham muốn sống một cuộc sống tĩnh lặng an ổn lập tức sôi sục trong cô.

Mà không gian những căn tứ hợp viện này cũng đã vượt qua được thử thách của thời gian.

Nhưng trên tay cô chỉ có hai nghìn tệ, muốn mua một căn tứ hợp viên thì không đủ, cô chắc chắn là phải tìm cái gì đó để buôn bán.

Đời trước cô mở cửa hàng bán trang phục, nên cô rất thành thạo mấy việc kinh doanh này.

Nhưng giai đoạn đầu khi bán trang phục có rất nhiều thứ cần chuẩn bị: nào là nguồn cung ứng, mở tiệm, rồi bán hàng đều cần cô trông chừng, vừa tốn thời gian vừa tốn công sức.

Bán trà sữa thì không giống thế. Vốn đầu tư thấp nhưng lợi nhuận cao, hơn nữa còn thoải mái ung dung.

Chờ một thời gian nữa cô bận học hành không có thời gian trông nom cửa tiệm, thì vẫn có thể thuê người.

Hơn nữa cô có nước linh tuyền, ngay cả hương vị cũng không cần nghiên cứu cẩn thận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-377.html.]

Càng nghĩ, Ngu Thanh Nhàn càng cảm thấy chuyện kinh doanh lần này có khả năng thành công.

Vì thế, trong lần dạo phố tiếp theo, cô bắt đầu để ý những cửa hàng mặt tiền.

Đúng là trời cao vẫn chiếu cố cho Ngu Thanh Nhàn, cô tìm được một cửa hàng khoảng mười mét vuông ngay ở trung tâm đường phố.

Có bối cảnh của hai của hai nhà bên cạnh làm nền, càng nhìn càng thấy cửa hàng kia hợp túi tiền.

Đúng lúc này, Hoàng Kiều đứng trước một cửa hàng bán đậu phụ thối, Ngu Thanh Nhàn cũng gọi một phần, thuận tiện bắt chuyện với bà chủ:

"Chị à, em thấy đối diện có một cửa hàng đang cho thuê kia kìa, sao chị không thuê cái cửa hàng đó đi. Gió không đến mặt mưa không đến đầu, sẽ an nhàn hơn nhiều."

Bà chủ cửa hàng bán đậu phụ thối khẽ nhìn qua cửa hàng kia:

"Em đừng nói nữa, bà chủ cửa hàng kia lắm tật lắm. Cửa hàng của bà ta cũng chỉ lớn có ngần ấy thôi, thế mà muốn thuê thì phải đáp ứng nhiều yêu cầu lắm. Người thuê không được bán đồ ăn, cũng không được nấu ăn trong tiệm. Cửa hàng bán tạp hóa kia kìa, cũng muốn thuê lắm, nưng bà ta nếu không phải chê người ta không viết vệ sinh thì cũng chê người ta có diện mạo xấu."

"Nhiều năm vậy rồi, cái cửa hàng kia chưa có một ai thuê cả." Chị gái bán đậu phụ thối nói xong thì tức giận ghê lắm. Cô ta kinh doanh đậu phụ thối, chủ cửa hàng kia chỉ thẳng tên nói không cho họ thuê khiến cô ta cảm thấy mình bị coi thường.

Ngu Thanh Nhàn "ồ" một tiếng rồi không hỏi gì nữa.

Đúng lúc này đậu phụ thối cũng được làm xong, chị gái bán đậu phụ thối đưa đậu phụ thối cho các cô xong, lại quay sang làm cho khách hàng tiếp theo.

Loading...