Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 369
Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:20:55
Lượt xem: 0
Chiều hôm đó Hàn Dục rời đi, tất cả mọi người đều không nỡ.
Mặc dù họ mới chỉ quen biết nhau được khoảng nữa tháng, mặc dù họ không ít lần nói xấu sau lưng đám huấn luyện viên mặt lạnh lòng dạ đen tối, nhưng đến giờ khắc chia tay, mọi người ai nấy đều vô cùng đau lòng.
Có một vài cô gái đặc biệt nhạy cảm còn khóc thành tiếng luôn rồi, trong nhất thời bầu không khí càng thêm thương cảm.
Nhóm huấn luyện viên cũng chỉ hơn nhóm sinh viên năm nhất này vài tuổi, họ nhảy lên xe đến đón họ về doanh trại, phất phất tay tạm biệt.
Là huấn luyện viên trưởng dẫn đội trong lần huấn luyện quân sự này, Hàn Dục ngồi ở ghế lái đằng trước.
Anh ta là người cuối cùng lên xe, cửa sổ của vị trí ghế lại đúng lúc lại đối viện với ký túc xá của mấy người Ngu Thanh Nhàn.
Anh ta nhìn thấy cô gái khiến mình ngày đêm nhớ mong kia đang nhìn ngó xung quanh, nhìn thấy cô nói nói cười cười với mấy người bạn cùng phòng, ánh mắt càng mềm mại hơn.
Cảm xúc của tu sĩ vẫn luôn rất nhạy bén, Ngu Thanh Nhàn cũng vậy.
Cô cảm giác được có người đang nhìn chằm chằm mình, cô nhìn theo phương hướng đó thì đối diện với ánh mắt của Hàn Dục vẫn chưa kịp thu lại.
Ngu Thanh Nhàn không ngờ Hàn Dục lại đang nhìn mình, cô cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Dựa theo lễ nghi xã giao, cô cũng lễ phép đáp trả Hàn Dục bằng một nụ cười, Hàn Dục cũng cười lại, sau đó hai người đều tự dời mắt đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-369.html.]
Trong thời khắc xe nổ máy kia, Hàn Dục lại tìm kiếm Ngu Thanh Nhàn nhưng Ngu Thanh Nhàn đã đi từ sớm rồi.
"Dì cả" của Kim Lệ Quyên đột nhiên đến, mà cô ấy lại không có cảm giác gì, nên quần bị ướt một mảng lớn.
Kim Lệ Quyên đột nhiên bị Ngu Thanh Nhàn kéo đi thì không hiểu có chuyện gì xảy ra, sau khi Ngu Thanh Nhàn chỉ chỉ phía sau quần của cô ấy thì cô ấy mới phản ứng lại.
Cô ấy luống cuống cởi áo khoác sáng nay mới mặc ra buộc vào thắt lưng: "Thứ này của mình vẫn luôn không đều, có đôi khi một tháng đến hai lần, có khi lại hai tháng mới đến một lần, có khi nửa năm cũng chả thấy đâu. Mẹ mình dẫn mình đi khám, bác sĩ bảo chỉ có thể điều dưỡng cơ thể. Nhưng điều dưỡng đến điều dưỡng đi cũng không thấy tốt lên chút nào. May mà sáng nay mình mặc thêm áo khoác, nếu không thì quá xấu hổ rồi."
Ngu Thanh Nhàn đã làm phụ nữ nhiều đời rồi, khi ở Tu Chân Giới, phụ nữ có thể khống chế sự trao đổi chất của chính mình, cái loại như kinh nguyệt này cũng có thể tự mình khống chế.
Chẳng hạn như cô đây, ngoại trừ lần đầu tiên, những lần sau đó cô cũng không phải chịu loại khổ sở đó nữa.
Sau này khi xuyên thành những người phụ nữ trong các thế giới, thế mà cô lại phải trải nghiệm hết thảy những nổi khổ của phụ nữ: "Cậu đã có băng vệ sinh chưa?"
Kim Lệ Quyên kinh ngạc nhìn Ngu Thanh Nhàn, lập tức cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh: "Ôi chao, sao cậu có thể nói chuyện này một cách công khai như thế chứ? Nếu để người khác nghe được chắc chắn sẽ bị cười nhạo."
Ở thập niên tám mươi, băng vệ sinh vẫn chưa thông dụng trên toàn Trung Quốc, dân phong lại quá bảo thủ, nên mỗi lần đến tháng, phụ nữ đều che che giấu giấu, từ lời nói đến việc làm của họ đều vô cùng mẫu mực.
Thậm chí trẻ con cũng biết được chuyện này vô cùng xấu hổ, không nên tùy tiện nói ra như thế.