Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 366

Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:20:49
Lượt xem: 1

Hoàng Ái Quốc buôn bán nên nhanh chóng tích được một gia tài lớn. Ở năm 1982, ông ta ký hợp đồng với nhà máy điện bên tỉnh Quảng Đông, giữ trong tay quyền phân phối của nhiều thiết bị điện tử của các hãng lâu đời.

Bây giờ, trong mỗi trung tâm thương mại nổi tiếng của Vương Phủ tỉnh, đều có cửa hàng bán thiết bị điện của ông ta. Sau vài năm hoạt động thì cũng có chút danh tiếng.

Mà Ngu Thanh Nhàn hiện tại một nghèo hai trắng, muốn đạp Hoàng Ái Quốc ngã ngựa không dễ chút nào. Nhưng mà cô cũng không sốt ruột, cô có nhiều thời gian lắm.

Phòng ký túc xá của Ngu Thanh Nhàn là phòng dành cho tám người ở, Ngu Thanh Nhàn ngủ ở giường dưới.

Lúc cô về đến kí túc xá thì đám bạn cùng phòng đều đến cả rồi, đều tự giới thiệu tên và ngành học của mình. Tám người trong phòng đều học hệ Y học, nhưng lại khác khoa.

Khoa kiểm nghiệm chỉ có mỗi một mình Ngu Thanh Nhàn, có điều chuyện này cũng không ảnh hưởng mấy đến việc giao lưu của mấy cô gái.

Chỉ mất khoảng một tiếng đồng hồ, mọi người đã thân quen hơn, thậm chí đi vệ sinh cũng rủ nhau đi cùng.

Ngày hôm sau, trong lớp thông báo một chuyện mà tân sinh viên khóa nào cũng phải làm - đó là huấn luyện quân sự.

Tháng chín, thời tiết ở Yến Kinh rất đẹp, trời cao trong xanh, làn gió khe khẽ thổi qua, khiến cho đám người Ngu Thanh Nhàn xếp hàng theo kiểu quân đội dưới ánh mặt trời có thể mát mẻ thêm một chút.

Nhưng mà so với ánh mặt trời gắt gỏng, chỉ một cơn gió đó thôi thì không đủ, mồ hôi chảy từ trán của Ngu Thanh Nhàn xuống.

Đứng bên cạnh Ngu Thanh Nhàn là Kim Lệ Quyên - bạn cùng phòng học Khoa Lâm sàng của cô - người mà ngủ ở giường đối diện cô, qua vài ngày ở chung, quan hệ của hai người cũng trở nên than thiết hơn.

Mỗi một giây phơi nắng đều dài như một năm vậy. Cuối cùng huấn luyện viên cũng cho nghỉ ngơi, những cô gái vừa đứng thẳng như cây bạch dương nhỏ cũng thả lỏng người, vội vàng chạy ra chỗ có tán cây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-366.html.]

Lúc này đám con gái cũng không quan tâm đến hình tượng của mình nữa, đặt m.ô.n.g ngồi phệt xuống đất.

Sau đó vơ vội cốc nước mà họ đã đặt ở đây từ trước uống lấy uống để. Sau khi uống hơn nửa cốc, mọi người mới cảm thấy như được sống lại.

"Đã quá." Kim Lệ Quyên đậy nắp cốc lại, rồi vuốt phần tóc mái đã bị thấm ướt mồ hôi của mình lên trên đỉnh đầu.

Ngu Thanh Nhàn đặt cốc xuống đất, đúng lúc này Kim Lệ Quyên xoay người qua nhìn cô, không nhịn được sự hâm mộ: "Thanh Nhàn ơi, mọi người đều phải phơi nắng giống nhau mà, sao cậu phơi mãi mà không đen thế?"

Huấn luyện quân sự được một tuần rồi, đám con gái hệ Y đều đen đi một vòng, thế nên Ngu Thanh Nhàn - người mà phơi thế nào cũng không đen - khi đứng chung một chỗ với họ cứ giống như hạc trong bầy gà ấy.

Gần đây Ngu Thanh Nhàn đã nghe quá nhiều mấy câu hỏi như vì sao phơi nắng mà không đen rồi.

"Trời sinh, trời sinh." Ngu Thanh Nhàn có thói quen uống nước linh tuyền trong không gian, có nước suối nồng đậm linh khí tẩm bổ, cho dù cô muốn đen cũng không đen được.

Ngu Thanh Nhàn nói thế khiến một đám người ghen tị.

Được nghỉ ngơi hơn mười phút, huấn luyện viên lại tuýt còi, mọi người vội vội vàng vàng tập hợp.

Đến giữa trưa, khi Ngu Thanh Nhàn định đi ăn cơm cùng đám bạn cùng phòng thì bị huấn luyện viên gọi lại.

Loading...